Phương thức tính giờ có thể dùng đồng hồ cát, cũng có thể dùng phương thức đốt hương.
Giang Trần ung dung cười nói:
- Thạch HUyền, ta dứt khoát hào phóng tới cùng. Cho ngươi tới trước, được chứ?
Thạch Huyền lần này lại không giành tới trước mà ra vẻ hào phóng nói:
- Hay là ngươi tới trước đi.
Giang Trần cười cười:
- Nếu như là ta tới trước, ngươi sẽ không có cơ hội. Ta sẽ phá hủy lòng tin của ngươi, khiến cho ngươi ngay cả dũng khí tiếp tục cũng không còn nữa.
Thạch Huyền hừ lạnh một tiếng:
- Nếu như ngươi thực sự có thể phá vỡ lòng tin của Thạch mỗ, vậy ta thua cũng không oan.
Thạch Huyền cũng không muốn tới trước. Loại tỷ thí này tự nhiên xuất thủ sau sẽ tốt hơn một chút. Ít nhất trước tiên có thể nhìn xem quá trình làm nóng dược đỉnh của đối phương, quan sát xem đan đỉnh này có đặc điểm gì. Đối với người thứ hai đứng xem mà nói, đây là một cơ hội làm quen.
Nói trắng ra người xuất thủ sau trong thi đấu chiếm ưu thế tuyệt đối.
Giang Trần cười cười, đâu không biết tâm tư của Thạch Huyền cơ chứ, hắn lập tức gật gật đầu:
- Ngươi đã muốn khách khí như vậy, vậy ta sẽ lên trước.
Tử Xa Mân lại nói:
- Chậm đã, loại thi đấu này ta cảm thấy vẫn có ưu khuyết trước sau. Người đi sau có cơ hội quan sát, có cơ hội quen thuộc, biết đường đi nước bước của người đi trước, sẽ chiếm ưu thế rất lớn. Ta đề nghị khi thiệu Uyên khống hỏa, Thạch Huyền không thể nhìn.
Đề nghị này vô cùng hợp tình hợp lý.
Ngay cả người đứng ngoài xem cũng gật đầu. Hiển nhiên mọi người cũng biết Tử Xa Mân nói có lý. Loại làm nóng dược đỉnh này, người xuất hiện sau nếu như có thể đứng ngoài quan sát, đối với việc quen thuộc đặc tính đan đỉnh quả thực có trợ giúp. Nói một cách khác, đây là một loại ưu thế vô cùng rõ ràng.
Thạch Huyền vốn muốn im lặng mà phát tài, kết quả Tử Xa Mân lại nói toạc ra. Trước mặt nhiều người như vậy, tự nhiên hắn khó mà nói mình muốn chiếm cái tiện nghi này.
Hắn hừ lạnh một tiếng:
- Thạch mỗ há có thể chiếm loại tiện nghi này chứ?
Lời này rõ ràng có chút ra vẻ kiên cường.
Thạch Huyền không được nhìn, người Bách Hoa thánh địa tự nhiên sẽ giúp đỡ hắn nhìn chằm chằm vào Giang Trần.
Thạch Huyền đi ra khỏi khu thi đấu, sắc mặt âm trầm ngồi trong khu vực của mình, đưa lưng về phía thi đấu, không có mất đi phong độ mà nhìn lén.
Giang Trần đi tới trước mặt đan đỉnh kia, miệng nói một tiếng:
- Được rồi, bắt đầu tính thời gian đi.
Lần này thi đấu dùng phương thức đốt hương để tính toán thời gian.
Hai tay Giang Trần chà xát, đan hỏa trong cơ thể hắn lập tức hiện lên trong lòng bàn tay hắn. Giang Trần vui vẻ thỏa mái, ở kiếp này, hắn có thể dùng nội đan chi hỏa của mình để khống hỏa, thực sự quá thoải mái.
Kiếp trước bản thân Giang Trần không có cách nào tu luyện, thao túng, khống hỏa đều dựa vào người khác. Dù vậy, thủ đoạn khống hỏa của Giang Trần cũng vô cùng kỳ diệu.
Huống chi hiệu tại khống hỏa hắn dùng đan hỏa của bản thân.
Đan hỏa kia trong tay Giang Trần, giống như tinh linh nhảy lên, tràn ngập vẻ thần ký. Giang Trần nhẹ nhàng kéo một cái, hỏa nguyên kia lập tức tạo thành từng đạo tàn ảnh.
Mà những tàn ảnh kia giống như không ngừng được phục chế ra, trong chốc lát đã xuất hiện vài đạo.
Thần kỳ nhất là thứ được mệnh danh là tàn ảnh kia, thế nhưng dưới thủ quyết của Giang Trần dẫn động, không ngờ lại sáng lên toàn bộ.
Từ mơ hồ biến thành thực, triệt để sống dậy.
Tầng một, tầng hai, tầng ba...
Đây không phải lần đầu tiên Giang Trần thi triển thần thông khống hỏa, trên thực tế, lúc trước hắn cũng từng dùng qua rất nhiều lần. Nhưng chưa có lần nào hoa lệ như lần này.
Bởi vì hiện tại cảnh giới của Giang Trần chính là Thiên Vị, khí thế Thiên Vị khống hỏa khiến cho trận thịnh yến khống hỏa này càng thêm hoa lệ, càng thêm đặc sắc.
Tổng cộng chín tầng, mỗi một tầng đều có chín đoàn hỏa diễm, dùng phương thức chằng chịt, bảo vệ đan đỉnh chung quanh, hừng hực bốc cháy lên.
Thủ đoạn khống hỏa này có một cái tên gọi là Cửu Cửu Quy Chân hỏa.
Lúc trước Giang Trần cũng từng dùng qua rất nhiều lần, nhưng mà sau khi tiến vào Thiên Vị, thủ đoạn khống hỏa này là lần đầu tiên hắn thi triển. Cảm giác hoa lệ này quả thực khiến cho người xem hít thở không thông.
Giờ phút này toàn trường một mảnh im lặng, không có ai nói chuyện, không có ai làm ra chuyện mờ ám gì, thậm chí hô hấp của mọi người đều không nhịn được mà trở nên nhẹ nhàng.
Giống như sợ phá hỏng một màn đẹp đẽ này.
Tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ trong lòng, là hy vọng giây phút này ngừng lại ở chỗ này, trở thành vĩnh hằng.
Quá đặc sắc, quá hoa lệ, rất có lực trùng kích thị giác.
Tám mươi mốt đoàn hỏa diễm, tựa như tám mươi mốt đóa hoa sen màu đỏ nở rộ, thánh khiết, kiêu ngạo, hoa lệ, tản ra quang mang khiến cho mắt người ta không thể di động.
Đan đỉnh này cũng không phải là đan đỉnh bình thường. Chính là đan đỉnh cao cấp nhất Vạn Uyên đảo, muốn làm nóng đan đỉnh, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Thế nhưng mà dưới sự thúc dục của Cửu Cửu Quy Chân Hỏa, khi nén nhang kia còn chưa cháy được hai phần mười thì đan đỉnh kia đã phát ra tiếng đỉnh minh có chút vui sướng.
Loại thanh âm này nghe qua có thể cảm nhận được vô cùng phấn khởi, giống như đan đỉnh này cũng bị hỏa diễm thần kỳ này chinh phục. Tiếng đỉnh minh còn to hơn bình thường rất nhiều.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Lúc này mới bao lâu chứ, một nén nhang vừa mới đốt được một chút, đã hoàn thành?
Ngay cả cự đầu đan đạo cho Giang Trần mượn đan đỉnh cũng sửng sốt. Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được đan đỉnh mình cho mượn lại nhanh chóng bị người ta làm nóng đan đỉnh nhanh như vậy.
Loại tiếng đỉnh minh to và vui sướng này, có ý nghĩa ra sao mọi người đều hiểu./
Khi tiếng đỉnh minh vang vọng, thân thể Thạch Huyền nhịn không được khẽ run lên. Thần kinh của hắn cơ hồ sụp đổ ở giờ phút này.
Tại sao lại nhanh như vậy? Trong lòng Thạch Huyền cũng không có cách nào tiếp nhận.
Vốn Thạch Huyền còn muốn ra tay sau là bởi vì hắn cảm thấy người xuất hiện trước có lẽ sẽ không thích ứng với đan đỉnh này.
Hắn tính toán kết quả sẽ là hòa. Thế nhưng không ngờ rằng tốc độ làm nóng đan đỉnh của đối phương lại nhanh như vậy.
Tuy rằng vừa rồi hắn đưa lưng về phía hiện trường, nhưng mà trong nháy mắt vừa rồi, sự im lặng trong hiện trường có chút quỷ dị, tĩnh lặng tới thần kỳ.
Chuyện này khiến cho Thạch Huyền cảm thấy có chút bất an.
Quả nhiên hắn có đạo lý để bất an, đó là dự cảm tốt, khi đan đỉnh này phát ra tiếng đỉnh minh, thanh âm này triệt để trở thành trớ chú, khiến cho tinh thần Thạch Huyền gần như sụp đổ.
Loại tốc độ làm nóng đan đỉnh này, dù Thạch Huyền tự tin cỡ nào cũng biết mình căn bản không có cách nào siêu việt. Giờ phút này đầu óc hắn trống rỗng, căn bản không có cách nào tiếp nhận một màn này.