Như vậy lại khiến cho Giang Trần rốt cuộc cũng tìm được chút manh mối.
- Cơ hội tới rồi.
Trong lòng Giang Trần vui vẻ, thần thức hắn tập trung vào mảnh khu vực kia, ước chừng phạm vi mười dặm chung quanh.
Hắn có thể khẳng định, cao thủ ma tộc trong Mộc ma nhất mạch điều khiển mộc ma thực vật nhất định ẩn dấu ở chỗ này.
Giang Trần không chút hoang mang, chậm rãi tới gần.
Giờ phút này, trên người Giang Trần mặc Vô cấu bảo y, ẩn giới tàng hình, giống như độc lập với không gian này, cho dù hắn đi qua đám Mộc ma thực vật này, những mộc ma thực vật này cũng hoàn toàn không cảm ứng được hắn.
Những Mộc ma thực vật này tuy rằng cường đại, nhưng mà cuối cùng cũng chỉ là ma vật mà Quỷ Chi lão tổ thao túng, trên phương diện hình thái cũng không quá đặc biệt cường đại.
Muốn phát hiện ra Vô Cấu bảo y, điều kiện tiên quyết là tu vi phải cường đại hơn nhiều Giang Trần, hơn nữa phải là cường giả nắm giữ thần thông không gian.
Chỉ có cường giả nắm giữ thần thông không gian mới có thể ở trong phiến hư không này, cảm ứng được tồn tại bất đồng trong không gian, cảm ứng được khí lưu chấn động trong không gian.
Chỉ có như vậy mới có thể phát hiện ra chút đấu vết để lại.
Loại hình thái như Mộc ma thực vật, hiển nhiên không đạt tới được trình độ này. Mà Quỷ Chi lão tổ hiển nhiên cũng còn không có đạt tới trình độ này.
Giang Trần không ngừng tới gần khu vực mà Quỷ Chi lão tổ ẩn thân. Cảm nhận khí tức Mộc ma thực vật chung quanh hắn càng khẳng định, Quỷ Chi lão tổ ở vùng này.
- Vô Cấu bảo y không hổ là bảo vật hóa phàm phụ thân lưu lại cho ta. Tới gần như vậy đối phương vẫn mờ mịt, vô tri a.
Trong lòng Giang Trần cũng cực kỳ hưng phấn.
Nếu như để cho hắn tới gần trước mặt lão tổ Mộc ma nhất mạch này, hắn có rát nhiều biện pháp có thể tiêu diệt đối phương.
Dù sao bất kể là đối thủ cấp bậc gì, nếu như ngươi đứng trước mặt đối phương, đối phương lại không biết sự tồn tại của ngươi.
Loại tình huống này muốn đánh lén đối phương quả thực quá dễ dàng, phương pháp để giết chết đối phương cũng quá nhiều, tha hồ lựa chọn.
Quỷ Chi lão tổ cũng quả thực không hề phát giác ra, chỉ là lúc này trong lòng hắn đang cảm thấy kỳ quái. Vừa rồi hắn cũng phát giác ra được, An Già Diệp dường như định chạy trốn.
Thế nhưng mà đột nhiên An Già Diệp này dường như đổi ý, lưu lại khổ chiến với hắn.
Biến hóa quỷ dị này dùng tính cảnh giác của Quỷ Chi lão tổ, tự nhiên hắn đã ngửi ra mùi không đúng.
Chỉ là việc này rốt cuộc lạ ở chỗ nào hắn lại không nói ra lời.
- Chẳng lẽ có kẻ tới giúp tên này?
Trong lòng Quỷ Chi lão tổ nghĩ vậy, lập tức tăng cường phòng ngự, đồng thời thần thức cũng thúc dục, tản ra, cảnh giác tất cả thứ có thể sinh ra uy hiếp với hắn.
Chỉ là thần thức hắn quét vài vòng cũng không có cảm nhận được uy hiếp gi từ bốn phía kéo tới.
Quỷ Chi lão tổ tuy rằng nghi thần nghi quỷ, nhưng mà đối với sức phán đoán của bản thân lại vô cùng tự tin.
Trong lúc nhất thời, trong lòng hắn quét ngang lo âu:
- Tên này trong nhân tộc cũng coi như một tu sĩ không tầm thường. Nhìn bộ dáng không có chút sợ hãi nào của hắn, chỉ sợ trên người cũng nắm giữ bí pháp thần thông nào đó có thể lập tức thoát đi, nếu như ta muốn tiêu diệt hắn thì nhất định phải đảm bảo có thể lập tức kháo chết không gian chung quanh hắn. Làm cho hắn trong khoảnh khắc không có cách nào trốn chạy.
Nếu như đối mặt với đối thủ Thần đạo sơ giai, Quỷ Chi lão tổ có thể nhẹ nhõm phong tỏa không gian chung quanh đối phương, làm cho đối phương trong thời gian ngắn không có cách nào trốn chạy.
Nhưng mà đối thủ này, lại là một đối thủ thần đạo trung giai. Muốn tập trung vào đối phương, lại phải tốn một ít tay chân.
Đương nhiên Quỷ Chi lão tổ tự biết mình vẫn có biện pháp có thể làm được.
Sở dĩ hắn một mực không có làm vậy là vì thăm dò át chủ bài của đối phương, hai là hắn cũng luôn giữ lại thực lực, không muốn trong một trận chiến mà lấy ra toàn bộ át chủ bài. Dù sao, muốn hắn vận dụng đại chiêu chính thức, đối với bản nguyên của hắn vẫn có chút tổn thương.
Thế nhưng mà giờ khắc này, trực giác của cường giả nói cho Quỷ Chi lão tổ biết, phải nghĩ biện pháp giải quyết người này, nếu không rất có thể sẽ có hậu hoạn.
Hắn cũng không biết tại sao lại có loại trực giác này, nhưng mà trực giác lại đang nói cho hắn biết như vậy.
Cho nên Quỷ Chi lão tổ bắt đầu chuẩn bị công kích.
Mà giờ phút này Giang Trần mặc Vô Cấu bảo y cũng đã ẩn nấp tới khu vực mấy trăm mét quanh thân Quỷ Chi lão tổ, hắn cơ hồ có thể cảm ứng được khí tức của Quỷ Chi lão tổ.
- Ồ, quả nhiên che dấu đủ sâu a.
Giang Trần cũng không có phóng thần thức quá phận, mặc dù hắn mặc Vô cấu bảo y, không cần lo lắng bị đối phương phát giác.
Nhưng mà nếu như phóng thần thức quá độ, quá hung hăng càn quấy, như vậy đối phương cũng có thể phát hiện ra được.
Một khi đối phương phát giác ra, bị hù dọa mà chạy trốn, vậy chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Cho dù là Giang Trần cũng không dám đảm bảo mình ở trong biển thực vật màu xanh lá vô tận này có thể lần nữa đuổi giết được đối phương.
Nếu như đối phương quyết tâm muốn trốn tránh, hắn thực sự sẽ rất cố sức.
Cho nên Giang Trần vô cùng kiên nhẫn.
Đối phó với loại Mộc ma thực vật này, Thủy Hỏa chân long tác nhất định không thể dùng tới. Thần thông của Trượng thiên xích cũng không dùng được ở chỗ này.
Ngược lại, Đại Lưu ly quang trản kia cùng với Chúng sinh bảo giám có thể phát huy ra được công dụng không tồi.
Đương nhiên, hai kiện bảo vật này Giang Trần chỉ định vận dụng một kiện trong đó. Đối phó với Mộc ma nhất mạch, có một kiện bảo vật lại vô cùng thích hợp.
Đó chính là Nguyên từ kim sơn.
Nguyên từ kim sơn ẩn chứa kim duệ chi lực sắc bén vô cùng và nguyên từ chi lực.
Kim duệ chi lực đúng là bảo vật tốt nhất khắc chế đám Mộc ma thực vật này.
Nguyên từ kim sơn, Đại lưu ly quang trản.
Đây là tổ hợp pháp bảo cuối cùng sau khi Giang Trần lựa chọn. Đại Lưu ly quang trản có thể gia trì công kích kim duệ chi lực, Đại Lưu ly quang trản kia cũng có thể lập tức tập trung thần thức đối phương, làm cho thần thức đối phương trong thời gian ngắn mơ hồ, làm cho Giang Trần có thời gian chuẩn bị sung túc thu thập đối phương.
Trong lúc đó, một đạo kim quang xé rách hư không, Nguyên từ kim sơn không hề có dấu hiệu bay ra, kim quang lóe lên đã tạo thành một ngọn núi lớn màu vàng đứng sừng sững ở hư không. Kim quang cường đại bắn ra, đem hư không vài trăm dặm chung quanh bao phủ toàn bộ vào bên trong.
Trên Nguyên từ kim sơn, vô số nguyên từ phong bạo cuồn cuộn khuếch tán ra chung quanh, đem tất cả Mộc ma thực vậ chung quanh không ngừng đẩy ra bên ng oài.
Mà Nguyên từ kim sơn, quang mang màu vàng hóa thành hình dạng các loại thần binh lợi khí, giống như vạn tiễn cùng bắn, bắn về phía khu vực hạch tâm.
Cùng lúc đó pháp thân Giang Trần nhảy ra khỏi hư không, tay khẽ vỗ, thần quang của Đại Lưu ly quang trản cũng thúc dục theo, gắt gao bao phủ phiến hư không kia.
Phiến hư không kia, Mộc ma thực vật rít gào, giống như vô số hung linh thượng cổ bị nhốt, điên cuồng rít gào, ý đồ giãy dụa thoát khỏi.
Mà Quỷ Chi lão tổ kia giờ phút này cũng không có cách nào trốn tránh nữa, pháp thân nhoáng lên, hung hăng nhảy ra.
Quỷ Chi lão tổ cầm trong tay một cái trượng màu xanh lá, râu tóc trên người bị cương khí làm ảnh hưởng, toàn bộ đều vểnh lên, vô cùng quỷ dị.
Hai mắt xanh mơn mởn, giống như hai đạo u hỏa.
Miệng hắn nói lẩm bẩm, phía trước cây trượng màu xanh lá kia lập tức có sương mù lượn lờ, sương mù đỏ mọi màu sắc lan tràn ra hư không.