Nói là đến hỗ trợ, chẳng bằng nói, rất có thể là tới tính toán Bất Diệt Thiên Đô hắn.
- La Tuyệt đạo hữu nhìn về phía trên có chút không tin?
Đan Cực Đại Đế giống như cười mà không phải cười nói.
- Đan Cực bệ hạ, có lời gì, không ngại trực tiếp chỉ rõ a. Tiểu đệ sợ nhất, là chơi đoán chữ rồi.
Thiên Đô Chi Chủ cũng không phải loại người trẻ tuổi, nơi nào sẽ bị Đan Cực Đại Đế kéo khẩu vị?
Hắn biết rõ, hôm nay Giang Trần cố nhiên là đại địch tâm phúc. Nhưng mà Đan Cực Đại Đế này cũng là một đời kiêu hùng, tuyệt đối không phải đèn đã cạn dầu.
Đan Cực Đại Đế ở thời kì mẫn cảm đến chơi, nói không chừng là có mưu đồ.
Cho nên, nội tâm của Thiên Đô Chi Chủ tràn ngập đề phòng.
- La Tuyệt đạo hữu, nhìn bề ngoài, ngươi quả nhiên là có chút thiếu kiên nhẫn a. Đường đường Thiên Đô Chi Chủ, thiếu kiên nhẫn như thế, thì như thế nào gánh vác được lôi đình đả kích của Lưu Ly Vương Thành?
Đan Cực Đại Đế cố ý kích thích.
- Ân oán giữa Bất Diệt Thiên Đô cùng Giang Trần, ở Nhân loại cương vực cũng không phải bí mật gì rồi.
Đan Cực Đại Đế phảng phất tự nhủ.
- Vốn tưởng rằng, La Tuyệt đạo hữu hẳn là cần trợ giúp, xem ra, là bổn đế có chút tự mình đa tình?
Đan Cực Đại Đế này lầm bầm lầu bầu, lại tiết lộ ý đồ hắn đến ra.
Thiên Đô Chi Chủ trầm ngâm nói:
- Ý tứ của Đan Cực Đại Đế, hẳn là Đan Hỏa Thành ngươi, nguyện ý giúp Bất Diệt Thiên Đô ta vượt qua cửa ải khó lần này?
- Ha ha ha, La Tuyệt đạo hữu, ngươi rốt cục không hề che dấu. Rất tốt, mở ra mà nói, đây là một bắt đầu tốt.
Mỗi tiếng nói cử động của Đan Cực Đại Đế tầm đó, hiển thị rõ bản sắc kiêu hùng, một mực đem quyền nói chuyện nắm trong tay.
Thiên Đô Chi Chủ lại không theo khẩu khí của Đan Cực Đại Đế, mà hỏi:
- Đan Cực Đại Đế ý định giúp Bất Diệt Thiên Đô ta như thế nào?
- Ngươi cảm thấy giúp như thế nào mới phù hợp?
Đan Cực Đại Đế hỏi lại.
Thiên Đô Chi Chủ trầm ngâm nói:
- Muốn nói tiếp, có lẽ bệ hạ cùng Bất Diệt Thiên Đô ta là trên một cái thuyền a. Trận chiến Khổng Tước Đại Đế ấy, Đan Cực bệ hạ tham dự, La mỗ ta cũng tham dự. Chúng ta bây giờ, đều là cái đinh trong mắt Đan Hỏa Thành. Nói là hỗ trợ, còn không bằng nói, chúng ta nên đoàn kết lại. Địch nhân của địch nhân, là bằng hữu của chúng ta a. Những lời này, đối với song phương, có lẽ đều hữu hiệu?
Thiên Đô Chi Chủ do dự một chút, vẫn là vạch trần chủ đề. Hắn cảm thấy, Đan Hỏa Thành cùng Giang Trần cũng có cừu hận bất cộng đái thiên, nên nói là liên thủ đối phó Giang Trần, mà không thể nói là Đan Hỏa Thành đến hỗ trợ.
Đan Cực Đại Đế đạm mạc cười cười:
- La Tuyệt đạo hữu nói, lại để cho bổn đế rất thất vọng. Xem ra, La Tuyệt đạo hữu còn không có nhận rõ tình thế.
- La mỗ nhận thức rất rõ ràng. Hẳn là Đan Cực Đại Đế cảm thấy, hôm nay Đan Hỏa Thành ngươi cùng Lưu Ly Vương Thành, còn không tính bất cộng đái thiên?
Thiên Đô Chi Chủ tự nhiên không muốn bị Đan Cực Đại Đế nắm mũi dẫn đi.
Nếu liên thủ đối phó Giang Trần, cái kia chỉ có thể tính toán là minh hữu, không thể xem như hỗ trợ. Thượng Bát Vực người nào không biết, Đan Hỏa Thành hỗ trợ, chưa chắc là chuyện tốt gì.
Khẩu vị của Đan Hỏa Thành, rất lớn đấy.
Đan Cực Đại Đế lạnh lùng cười cười:
- La Tuyệt, hôm nay bổn đế đến nói chuyện với ngươi, đó là bởi vì bổn đế cảm thấy, Bất Diệt Thiên Đô ngươi còn một chút giá trị. Thực không dám đấu diếm, hiện tại Thượng Bát Vực có mấy ai không biết, Giang Trần kế tiếp muốn đối phó, chính là Bất Diệt Thiên Đô ngươi?
Thiên Đô Chi Chủ tức giận không vui:
- Nếu Giang Trần kia cường thế quật khởi, đối phó xong Bất Diệt Thiên Đô ta, bệ hạ cảm giác Đan Hỏa Thành các ngươi, có thể may mắn thoát khỏi?
Đan Cực Đại Đế thản nhiên nói:
- Đan Hỏa Thành ta cường giả như mây, nội tình thâm hậu, Lưu Ly Vương Thành chống lại Đan Hỏa Thành ta, phần thắng nhiều lắm là hai ba thành, khả năng thua, có bảy tám thành. Ngươi cảm thấy, bổn đế phải sợ Lưu Ly Vương Thành không có Khổng Tước Đại Đế sao?
Đan Cực Đại Đế hoàn toàn chính xác có tiền vốn nói mạnh miệng. Luận thực lực, luận nội tình, Đan Hỏa Thành đích thật là tồn tại hàng đầu của Thượng Bát Vực.
Mặc dù là Khổng Tước Đại Đế còn sống, cũng chưa chắc dám cùng Đan Hỏa Thành khai chiến.
- La Tuyệt, Bất Diệt Thiên Đô của ngươi, tu sĩ Đế cảnh ít thì hai ba cái, nhiều thì bốn năm cái, cái này đã là đoán cao rồi. Ta suy đoán, Bất Diệt Thiên Đô của ngươi, nhiều lắm là ba bốn Đế cảnh. Phối trí bực này, ở Thượng Bát Vực chiếm cứ một ghế Nhất phẩm tông môn, là không có vấn đề.
- Bất quá, nếu như ngươi cho rằng bằng cái này có thể chọi cứng với Lưu Ly Vương Thành, với Giang Trần kia, vậy thì không khỏi quá mức ngây thơ rồi!
Ngữ khí của Đan Cực Đại Đế rất trực tiếp:
- Nếu như Đan Hỏa Thành ta không viện thủ, Bất Diệt Thiên Đô ngươi, nhất định bị Giang Trần nhổ tận gốc, ngươi tin hay không?
Sắc mặt của Thiên Đô Chi Chủ có chút trắng, tâm tình bị Đan Cực Đại Đế nói rất không xong.
Chính như Đan Cực Đại Đế nói, muốn nói Bất Diệt Thiên Đô hắn đối kháng với Lưu Ly Vương Thành, trên thực lực thật đúng là chênh lệch không nhỏ.
Kỳ thật Thiên Đô Chi Chủ cũng cân nhắc qua hướng Đan Hỏa Thành cầu cứu, nhưng mà hắn lo lắng, một khi cầu cứu, Bất Diệt Thiên Đô hắn liền bị nhét vào trong phạm vi thế lực của Đan Hỏa Thành.
Có lẽ về sau, Bất Diệt Thiên Đô liền không có được tự do như hôm nay. Điểm này, nhìn Thiên Hà Cung khúm núm nịnh bợ kia, là được biết một hai.
Thiên Đô Chi Chủ thở dài một tiếng:
- La mỗ không phủ nhận, Giang Trần này, hoàn toàn chính xác bất phàm. Nếu như biết rõ kẻ này nghịch thiên như vậy, La mỗ ta tuyệt đối sẽ không nhúng chàm Vạn Tượng Cương Vực. Chỉ tiếc, hối hận muộn rồi. Cục diện không chết không ngớt đã thành, quả quyết không có hi vọng hoà giải. La mỗ cũng không phủ nhận, hắn có năng lực diệt Bất Diệt Thiên Đô ta, nhưng La mỗ cũng tin tưởng vững chắc, nếu như mặc hắn phát triển, ngày sau kẻ này, nhất định có tiềm lực tiêu diệt bất luận thế lực nào của Thượng Bát Vực. Bởi vậy, bệ hạ muốn giải quyết dứt khoát, tốt nhất nên sớm làm. Đợi thời điểm Giang Trần cường đại đến không thể nghịch chuyển, tuy Bất Diệt Thiên Đô không may, nhưng Đan Hỏa Thành, tuyệt đối cũng không khá hơn chút nào!
Chứng kiến thái độ của Thiên Đô Chi Chủ, thủy chung không có mềm hoá, cái này để cho Đan Cực Đại Đế cũng có chút vô kế khả thi.
Thiên Đô Chi Chủ thấy Đan Cực Đại Đế không nói gì, chắp tay nói:
- Đan Cực bệ hạ, tình thế khẩn yếu, giữa chúng ta, làm gì tranh luận không có ý nghĩa như thế? Sao không dứt bỏ thành kiến, liên thủ trấn áp Giang Trần? Chỉ cần trấn áp Giang Trần, Nhân loại cương vực này, sớm muộn gì cũng là Đan Hỏa Thành các ngươi khống chế. Bất Diệt Thiên Đô ta, cũng không có dã tâm tranh thiên hạ!