- Chư vị, đã có đầy đủ chứng cơ,s Giang Trần kia đã trở lại Đông Duyên đảo. Căn cứ vào thám tử mà lão tổ ta phái ra báo lại, Đông Duyên đảo rõ ràng gần đây đã trở nên sinh động hơn rất nhiều. Vùng chung quanh Đong Duyên đảo rõ ràng khí thế đã tăng cương, đó là dấu hiệu của tu sĩ nhân tộc tụ tập. Xem ra chuyện đại quân chủ lực ma tộc chúng ta tậ ptrung, nhân tộc đã biết, hơn nữa bọn chúng còn chuẩn bị. Đáng hận cho chúng ta trong vòng nửa tháng qua lại mơ mơ màng màng, cho bọn chúng cơ hội thở dốc.
Trong lòng Thiên Ma lão tổ tức giận không thôi, lần này sách lược của hắn lại sai. Sách lược của hắn là trước tiên tiên diệt Giang Trần, thế nhưng lại không nghĩ rằng, ngay cả bóng dáng của Giang Trần cũng không có nhìn thấy.
Có lẽ Giang Trần đã bình yên trở lại Đông Duyên đảo a.
Lão tổ, chỉ cần Giang Trần kia chưa có trở về Đông Duyên đảo, cho dù Đông Duyên đảo kia có chuẩn bị ngàn vạn lần thì có tác dụng gì chứ?
- Đúng vậy a, chỉ cần chúng ta tiêu diệt Giang Trần, không cho Giang Trần kia trở lại Đông Duyên đảo, nhân tộc có bố trí thế nào cũng không đủ tạo nên sóng gió.
- Lão tổ, chúng ta có lẽ nên công kích thăm dò một chút Đông Duyên đảo. Thăm dò xem trình độ phòng ngự của Đông Duyên đảo. Có lẽ Đông Duyên đảo này chỉ phô trương thanh thế, căn bản không chịu nổi một kích thì sao?
Lúc này các loại suy đoán, tất cả các loại khả năng đều có.
Ánh mắt Thiên Ma lão tổ âm trầm, nhìn chằm chằm vào đám người Thiên ma tam tổ:
- Lần này phái các ngươi đi chặn giết đám người Giang Trần, các ngươi mất không nửa tháng, lại không thu hoạch được gì. Tính ra các ngươi đã phạm phải lỗi rất nặng. Nhưng mà lão tổ ta có thể cho các ngươi cơ hội lấy công chuộc tội. Đem nhiệm vụ công kích Đông Duyên đảo này giao cho các ngươi. Các ngươi có dũng khí thử một lần hay không?
Thiên ma tam tổ là người đầu tiên đưa ra nghi vấn:
- Lão tổ, chúng ta chỉ có tám người, mang đội ngũ hơn vạn như vậy chỉ sợ không đủ a?
- Hừ, đã công kích Đông Duyên đảo tự nhiên lão tổ ta phải có chuẩn bị. Các ngươi chỉ là tiên phong, lão tổ ta sẽ đích thân tọa trấn, gặp lại Giang Trần kia.
Một chút kiên nhẫn của Thiên ma lão tổ hiển nhiên đã hết.
Hắn không có hứng thú chơi trốn tìm với Giang Trần, hắn chỉ muốn giết chết Giang Trần, sát nhập vào Đông Duyên đảo, sát nhập vào cương vực nhân loại, phá hủy cương vực nhân loại.
- Điểm nhân mã, đại quân chia làm ba đợt, toàn lực tấn công Đông DUyên đảo.
Thiên ma lão tổ hạ lệnh.
....
Trong Đông Duyên đảo, gần đây có thể nói là một mảnh không khí vui tươi hớn hở, nhất là ba ngày trước, Giang Trần xuất quan, triệu tập cơ hồ tất cả tu sĩ thần đạo có mặt trên đảo.
Mỗi người một khỏa Thông Thần đan, tất cả đều được cẩn thận phát tới tay mỗi một người.
Nhìn Thông Thần đan tinh xảo mà hoàn mỹ kia, cảm nhận khí tức bàng bạc bên trên, cơ hồ tất cả tu sĩ thần đạo như say mê.
- Chư vị, quyết chiến với ma tộc, cho dù là ai cũng không có cách nào đoán trước được thắng bại, dù ai cũng không đoán trước được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Nhưng mà làm người đứng đầu nahan tộc, chúng ta có thể đứng ở chỗ này, trên là truyền thừa sứ mạng, dưới là tử tôn muôn đời. Một khỏa Thông thần đan trong tay các ngươi là ban thưởng của Giang Trần ta đối với các ngươi, cũng là ban thưởng của nhân tộc cho các ngươi. Yêu cầu của ta đối với chư vị không cao, ta chỉ hy vọng, ngày quyết chiến vói ma tộc, mọi người có thể đồng tâm hiệp lực, chỉ có chết mới có thể khiến cho nhân tộc bước qua thân thể chúng ta, tiến vào cương vực nhân loại.
Người có thể tụ tập ở chỗ này đại đa số coi như là cùng chung chí hướng, cũng không có đám ô hợp, thật giả lẫn lộn.
Nhất là tu sĩ thần đạo đều được trải qua khảo nghiệm.
Thấy ngữ khí của Giang Trần nghiêm túc và bi tráng, cả đám đều nghiêm mặt nói:
- Nguyện ý đi theo Giang Trần thiếu chủ, cùng ma tộc tử chiến một hồi.
- Tử chiến, tử chiến.
Có người vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, có người thì vẻ mặt bất cần, có người thì mây trôi nước chảy, có người thì cười tiêu sái.
Nhưng mà trong lòng mỗi một người đều hiểu rõ. Nếu như ngay cả Đông Duyên đảo cũng không thủ hộ được, như vậy cuộc chiến giữa nhân tộc và ma tộc, coi như bọn họ đã thất bại.
Chỉ có đem ma tộc ngăn lại ở ngoài Đông Duyên đảo, như vậy nhân tộc mới có một đường sinh cơ.
Giang Trần rất hài lòng về biểu hiện của mọi người, hắn khoát tay nói:
- Chư vị trước tiên phục dụng Thông thần đan này đi, trong vòng ba ngày tất sẽ nhìn thấy hiệu quả rõ ràng.
- Chư vị cũng đừng quá bi quan, phòng ngự của trận pháp Đông Duyên đảo này so với trong tưởng tượng của mọi người rất nhiều. Cho dù Ma tộc có vận dụng toàn lực cũng chưa chắc có thể phá vỡ một cách nhẹ nhõm. Huống chi chúng ta cũng không phải là ăn chay, không có khả năng ngồi chờ bọn chúng phá trận.
Phòng ngự của Đông Duyên đảo này tuy rằng không có cách nào đánh đồng với Chư THiên vạn linh tỏa thần đại trận, nhưng mà lại ẩn chứa tâm huyết suốt đời của Bùi Tinh tiền bối.
Luận cấp bậc phòng ngự, Giang Trần đã đào móc ra tiềm lực của nó.
Phòng ngự công kích toàn lực của ma tộc, ít nhất cũng có thể chống đỡ mấy tháng. Mà thứ quan trọng nhất là, Giang Trần cũng không có khả năng mặc Ma tộc công kích trận pháp.
Chỉ cần ma tộc tấn công trận pháp này, Giang Trần đương nhiên sẽ nghĩ biện pháp công kích ma tộc.
Mấy ngày này cứ như vậy trôi qua, liên tục có mấy tu sĩ thần đạo không ngừng xuất quan, vẻ mặt đều tràn ngập sự thỏa mãn, vui vẻ.
Hiển nhiên diệu dụng của Thông Thần đan đã phát ra hiệu quả. Hiện tại Đông Duyên đảo này đã không còn tu sĩ thần đạo nhất trọng.
Thần đạo nhất trọng lúc trước sau khi phục dụng Thông Thần đan cũng đã thuận lợi đột phá tới thần đạo nhị trọng.
Mà tu sĩ thần đạo tam trọng thì tốn thời gian nhiều hơn một chút, dù sao đột phá tới thần đạo tứ trọng, đây tương đương là bước qua một bậc thang lớn.
Chẳng khác nào từ thần đạo sơ giai tiến vào thần đạo trung giai, bay vọt về chất.
Thu hoạch lớn nhất là An Già Diệp, lúc trước hắn dưới sự chỉ đạo của Hạ Thiên Trạch, đột phá thần đạo tứ trọng, hiện tại bằng vào Thông thần đan này, lại đột phá thần đạo ngũ trọng, có thể nói là thăng liền hai cấp.
Đối với An Già Diệp mà nói tự nhiên là niềm vui ngoài ý muons.
Hiện tại An Già Diệp cho dù có gặp lại Quang Độ lão nhân, hắn tự thấy mình tuyệt đối cũng có thể chính diện chống lại một trận. Cho dù gặp được một ít thần ma trung đẳng cũng có sức đánh một trận.
Trừ một số ít thần ma đỉnh tiêm ra, chỉ sợ không ai có thể khiến cho An Già Diệp cảm thấy e ngại.
Tứ đại chân linh không có phục dụng Thông thần đan kia, chúng đã không cần Thông thần đan. Phục dụng Đại La Vân anh quả, tự nhiên bọn chúng không cần tác dụng của Thông thần đan nữa.
Nhưng mà tiến độ đột phá tu vi của bọn chúng so với những tu sĩ nhân tộc bình thường này còn biến thái hơn nhiều.
Sau khi chiến một loạt trận trong Vạn Uyên đảo trở về, thần điểu Chu Tước và thần thú Huyền Vũ đều đột phá tới thần đạo ngũ trọng đỉnh phong, chỉ kém một đường là có thể đột phá lên thần đạo lục trọng.
Mà Long Tiểu Huyền cũng đột phá tới thần đạo tứ trọng đỉnh phong.
Ngay cả Thái Tuế bạch hổ cũng chỉ chênh lệch một đường là đột phá lên thần đạo tứ trọng.
Mà nguyên nhân lớn nhất khiến cho bọn nó đột phá điên cuồng như vậy tự nhiên là những tinh hoa tính mạng của đám thần ma kia. Những tinh hoa tính mạng kia có tác dụng vô cùng khoa trương.
Huyết mạch thần thú hấp thu tinh hoa tính mạng rõ ràng còn có năng lực hấp thu mạnh hơn nhân tộc.
Nhất là huyết mạch chân long, đối với tinh hoa tính mạng của thần ma rõ ràng càng thêm hưởng thụ, thích thú. Giang Trần hoài nghi, Giang Trần rất nhanh có thể đuổi theo bước chân của thần điểu Chu Tước và thần thú Huyền Vũ.
Đối với chuyện này tự nhiên Giang Trần rất muốn nhìn thấy. Tứ đại chân linh thần thú rốt cuộc cũng lớn lên, chuyện này đối với kế hoạch của hắn cũng là một loại trợ giúp cực lớn.
hắn cảm thấy, cách thời điểm áp dụng kế hoạch của hắn càng ngày càng gần.