Thiếu Dương đại đế kia có chút kinh nghi bất định nhìn qua Giang Trần. Nói thật Giang Trần nói vậy, quả thực là hù dọa hắn.
Thiếu Dương đại đế nhìn Giang Trần, lại nhìn đầu thần điểu Chu Tước kia, trong lòng bồn chồn.
Vừa rồi cảnh tượng thần điểu Chu Tước giết người kia, thật sự quá dọa người. Cơ hồ tất cả võ giả ở đây, kể cả cường giả Đế cảnh đều bị dọa.
- Giang Trần thiếu chủ, không phải ta không tin ngươi. Nhưng ngươi làm thế nào biết những thứ này? Chẳng lẽ là đầu thần điểu Chu Tước kia nói cho ngươi biết?
Giang Trần cũng không phủ nhận:
- Ta dùng thú ngữ thượng cổ câu thông. Có chút trao đổi với thần điểu Chu Tước. Thần điểu Chu Tước này cùng với Thánh Nhất tông thượng cổ có chút sâu xa. Cho nên mới phụ trách trấn thủ phong ấn Ma chủ Thiên ma. Trước đó nó trăm phương ngàn kế muốn ngăn cản chúng ta tiến vào nơi này là vì lo lắng ma chủ Thiên ma thôn phệ máu tươi chúng ta, nhanh chóng thức tỉnh, thực lực tăng trưởng. Chỉ tiếc bị Ma chủ Thiên ma cản trở, không ngừng trợ giúp chúng ta tiến vào nơi này. Các ngươi có từng nghĩ tới, vì sao chúng ta một đường đi vào nơi này lại thuận lợi như vậy hay không?
Quả thực bọn họ một đường tiến tới, hữu kinh vô hiểm. Không có đầu thần điểu Chu Tước quấy rối trước đó, cơ hồ là không có bất kỳ tổn thương gì.
Vân Lan đại đế hừ lạnh nói:
- Giang Trần tiểu tặc, ngươi không cần phải nói chuyện giật gân. Ngươi trăm phương ngàn kế muốn gạt chúng ta ra ngoài, rốt cuộc có ý đồ gì? Chẳng lẽ muốn dẫn chúng ta ra ngoài? Để cho đầu thần điểu Chu Tước kia một mẻ hốt gọn? Để cho Lưu Ly vương thành các ngươi một nhà độc tài?
- Đúng vậy, tiểu tặc này gần đây gian trá. Mọi người đừng tin chuyện ma quỷ của hắn.
Tên cường giả Đế cảnh của Bất Diệt Thiên Đô cũng kêu lên.
- Tiểu tặc này không tự mình tiến tới, nhất định có âm mưu quỷ kế gì. Lưu Ly vương thành này vẫn muốn xưng bá cương vực nhân loại, đây nhất định là âm mưu của hắn.
Cường giả Đế cảnh Thiên Hà cung cũng theo gót gây khó dễ.
Những tu sĩ ở giữa lại không biết nên làm thế nào.
Hiện tại bọn họ không biết nên tin bên nào thì hơn.
Nghe lời nói kia của Giang Trần, cũng có đạo lý của hắn, cẩn thận ngẫm lại, đoạn đường này, đi vào tới đây quả thực quá thuận lợi, thuận lợi cơ hồ tới mức không thể tưởng tượng nội.
Thế nhưng mà lời của người Đan Hỏa thành nói dường như cũng có chút đạo lý. Lưu Ly vương thành và Đan Hỏa thành có mâu thuẫn, mọi người đề biết.
nếu như tất cả chuyện này thực sự là dã tâm và âm mưu của Giang Trần. Mọi người đi ra ngoài, không phải vừa vặn để cho thần điểu Chu Tước kia tìm được cơ hội hay sao?
Ánh mắt Giang Trần lạnh nhạt, cuối cùng nhìn qua Thiếu Dương đại đế:
- Thiếu Dương đại đế, bổn thiếu chủ nói tới như vậy cũng đã tận trách với Hạo THiên đại đế. Các ngươi tự giải quyết cho tốt đi.
Giang Trần biết rõ suy nghĩ trong lòng những người này. Nếu như bọn chúng không nghĩ thông suốt, hắn cũng không có khả năng chạy vào kéo bọn chúng ra được.
Ngươi nói một ngàn, đạo một vạn, có Vân Lan đại đế và những kẻ kia đứng đó cản trở, thế cục không có khả năng bắt đầu sáng rõ.
Thứ Giang Trần chỉ có thể làm là không thẹn với lương tâm.
Nếu như đã nhắc nhở những người này mà bọn họ vẫn khư khư cố chấp như vậy, tự mình muốn chết, Giang Trần cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Nếu như hắn có biện pháo, thậm chí hắn còn không tiếc lưng mang tiếng xấu, giết tất cả những kẻ này.
Chết ở trong tay Giang Trần hắn, cũng tốt hơn làm thức ăn cho ma chủ Thiên Ma. Một nhóm lớn tu sĩ đỉnh tiêm trong nhân loại như vậy. Đế cảnh có gần mười tu sĩ, còn có nhiều cường giả Hoàng cảnh như vậy.
Nhiều thức ăn ngon đưa tới cửa như vậy, đối với ma chủ Thiên ma mà nói, tuyệt đối là một hồi thịnh yến.
Đầu thần điểu Chu Tước kia lại im lặng một cách thần kỳ, lẳng lặng nhìn qua tất cả mọi chuyện. Trong ánh mắt cao ngạo lại toát lên vẻ thưởng thức với Giang Trần.
Hiển nhiên đầu thần điểu Chu Tước này cũng không ngờ nhân tộc suy sụp tới mức độ này mà vẫn còn một tài tuấn trẻ tuổi có kiến thức, có khí độ như vậy.
- Tiền bối, chuyện này có khả năng vãn hồi hay sao?
Giang Trần nghiêm túc nhìn qua thần điểu Chu Tước, hỏi.
Thần điểu Chu Tước lắc đầu, nói:
- Không có. Từ thượng cổ tới nay, phong ấn này đã trải qua vô số năm, uy lực không ngừng hạ thấp. Mà nhân tộc các ngươi lại không ngừng ngu xuẩn đưa tới thức ăn. Ma chủ Thiên ma cuối cùng cũng sẽ có một ngày thoát khỏi phong ấn. Một kiếp này tới trước hay tới sau, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
- Ngay cả thần điểu thượng cổ như tiền bối cũng không có cách nào sao?
- Hừ, nếu như bản linh ở trạng thái toàn thịnh, Ma chủ Thiên ma thì có gì đáng sợ cơ chứ?
Vẻ mặt thần điểu Chu Tước có chút đau thương, nói:
- Chỉ tiếc, bản linh đang ở trong thời kỳ suy bại của tính mạng, bản thân khó bảo toàn.
Thần điểu Chu Tước trời sinh tính tình cao ngạo, dưới tình huống bình thường, nó nhất định sẽ không nói những lời này trước mặt Giang Trần, chỉ là, từ thượng cổ tới nay, thần điểu Chu Tước này thực sự quá tịch mịch.
Hiện tại hiếm khi gặp được người hiểu thú ngữ thượng cổ, cho dù là một tiểu tử nhân loại cũng khiến cho nó sinh ra cảm giác thân cận.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao thần điểu Chu Tước đằng đằng sát khí đuổi theo, lại không có trực tiếp ra tay với Giang Trần.
- Tiền bối, Chu Tước nhất mạch được xưng là thần điểu bất tử, chu kỳ tính mạng có thể luân hồi. Dục hỏa trùng sinh. Tiền bối tuy rằng ở thời kỳ suy sụp, nhưng chỉ cần qua được kiếp này, dục hỏa trùng sinh, lại có thể leo lên tới đỉnh phong a.
- Đúng vậy. Tiểu tử nhà ngươi hiểu được không ít.
Hai mắt thần điểu Chu Tước sáng ngời, lại lập tức thở dài nói:
- Chỉ tiếc, võ đạo tàn lụi, mảnh thổ nhưỡng này đã không có cách nào chịu tải cho bản linh một lần nữa dục hỏa trùng sinh.
Dục hỏa trùng sinh cũng cần điều kiện.
Đầu tiên cần phải có linh lực thiên địa cường đại, có thể chịu tại chấn động cực lớn do dục hỏa trùng sinh tạo ra.
Tiếp theo còn cần đầy đủ tài nguyên phụ trợ, cần một địa bàn thích hợp để nó dục hỏa trùng sinh.
Còn có rất nhiều điều kiện hà khắc, bất luận một điều kiện nào không chuẩn bị tốt. Tỷ lệ nắm chắc khi dục hỏa trùng sinh đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Mà cương vực nhân loại hiện tại, có thể nói bất luận một điều kiện nào cũng không đạt được.
Mấu chốt nhất chính là thần điểu Chu Tước này còn có sứ mạng trông coi Ma chủ Thiên Ma. Đây là thệ ước thời thượng cổ, nó không thể nào vi phạm.
Một khi vi phạm, nó sẽ bị thiên địa phán quyết.
Giang Trần đối với chuyện dục hỏa trùng sinh của Chu Tước nhất tộc cũng lý giải. Bởi vậy hắn cũng có thể hiểu được nỗi khổ tâm của thần điểu Chu Tước này.
- Tiền bối, thuyền tới đầu cầu ắt sẽ thẳng. Cương vực nhân loại này quả thực không có cách nào cung cấp cho tiền bối địa bàn thích hợp, nhưng mà Thần Uyên đại lục này nhất định có địa phương như vậy a.
Giang Trần nhắc nhở.