Mục lục
Độc Tôn Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yến Thanh Tang cười khổ không thôi:

- Hiện tại ta đã biết rõ, vì cái gì Hoàng Nhi sẽ khăng khăng một mực với ngươi. Ngươi tiểu tử này, chẳng những có bổn sự, còn trí dũng song toàn, càng khó được bảo trì bình thản. Có lẽ, cho ngươi đầy đủ thời gian, cho ngươi đầy đủ bình đài, tương lai ngươi thật có đủ tiềm lực khiêu chiến Hạ Hầu Tông a.

- Khiêu chiến Hạ Hầu Tông?

Giang Trần cười lạnh.

- Yến Thanh Tang, một ngày nào đó, ngươi sẽ biết, Hạ Hầu Tông trong mắt ta, bất quá là một tôm tép nhãi nhép mà thôi. Hắn chỉ là một tiểu sự việc xen giữa trong đời của ta, không nhấc lên bao nhiêu sóng gió.

- Tiểu tử, ngươi đủ cuồng vọng a? Cũng phải, ngươi mới đến Vạn Uyên đảo bao lâu? Đối với Hạ Hầu Tông đến cùng mạnh cỡ bao nhiêu, khả năng còn khuyết thiếu nhận thức tất yếu.

Khóe miệng Giang Trần có chút giương lên, lại không phản bác cái gì.

- Yến huynh, đường ta đã trải tốt rồi, sự tình Vĩnh Hằng Thánh Địa, ngươi cân nhắc một chút đi. Tuy ta tới Yến gia thời gian không dài, nhưng mà nhìn ra được, tổ phụ của ngươi thật sự đối với ngươi ký thác rất cao.

- Ta biết rõ.

Yến Thanh Tang có chút thương cảm.

- Chỉ là ta cho tới nay, lại để cho hắn thất vọng chiếm đa số. Lần này may mắn gặp được ngươi, mới để cho ta ở trước mặt gia gia có chút mặt mũi. Cũng làm cho gia gia ở trước mặt gia tộc, ra một ngụm ác khí. Lại nói tiếp, vận mệnh của Yến Thanh Tang ta, kỳ thật vẫn là sau khi gặp được ngươi, mới xuất hiện chuyển cơ.

Ngữ khí của Yến Thanh Tang có chút tự giễu.

- Không có người vận mệnh là dựa vào người khác chúa tể. Chỉ có thể nói, ta và ngươi nhất định có duyên phận huynh đệ. Nói thật, trước khi đến Yến gia, ta đối với các ngươi phi thường thống hận. Cảm thấy thiên hạ sao có thể có loại gia tộc nhẫn tâm này, có thể đem cháu gái ruột của mình đưa ra ngoài?

- Cái này thật sự không trách ông nội của ta.

Ngữ khí của Yến Thanh Tang đìu hiu.

- Chỉ có thể nói, lợi ích gia tộc quá mạnh mẽ, gia tộc chia rẽ, thậm chí chỉ muốn hi sinh Hoàng Nhi, tham sống sợ chết mà thôi.

Yến Thanh Tang nói đến đây, ngữ khí cũng có chút ít xúc động phẫn nộ.

- Những chuyện này ta đều nhìn ra. Hiện tại Yến gia là loạn thành một đoàn. Mặc dù Tộc trưởng đại nhân có hùng tâm tráng chí, nhưng phách lực cùng tư lịch, khả năng đều không quá đủ. Không cách nào trấn trụ tất cả Thái Thượng trưởng lão cùng tộc lão. Dưới loại tình huống này, ý kiến trái chiều trong gia tộc càng ngày càng nhiều. Gia tộc càng đem tâm tư phóng trên nội đấu, gia tộc đó suy bại cũng càng nhanh, cách sụp đổ cũng không xa.

Lời này của Giang Trần, nói một chút cũng không khách khí.

Hắn là thực cảm thấy Yến gia, có vấn đề phi thường lớn.

Chỉ có điều, Yến gia cao thấp, ai cũng vô lực cải biến. Không phải là không muốn cải biến, mà là riêng phần mình không có cùng lập trường lợi ích.

Ai nguyện ý hi sinh mình, thành toàn người khác đây?

- Ngươi cảm thấy làm thế nào mới tốt? Chẳng lẽ Yến gia thật không có đường ra sao?

Ngữ khí của Yến Thanh Tang cực kỳ thất vọng, cực kỳ uể oải.

- Bất kỳ một thế lực nào, bất kỳ một tông môn nào, muốn thịnh vượng, phải xuất hiện một thiên tài tuyệt diễm, xuất hiện một nhân vật kiêu hùng, mới có thể dẫn đầu gia tộc đi ra khốn cảnh. Một khi loại nhân vật này xuất hiện, bên trong gia tộc không hài hòa, nội bộ phân tranh, sẽ nhao nhao hành quân lặng lẽ. Yến gia các ngươi suy bại, là sau khi Chí Tôn lão tổ vẫn lạc mới bắt đầu.

- Ngươi nói rất đúng, thế nhưng mà gia tộc hiện tại, là thiếu một nhân vật như vậy a. Trong thời gian ngắn, chỉ sợ cũng rất khó xuất hiện.

- Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghĩ tới mình?

Giang Trần cười nhạt nói.

- Thiên phú của ngươi, cũng không kém. Tâm tính của ngươi, cũng không tính kém. Vì cái gì không cho mình một chút tin tưởng?

- Ai nói ta không tin tưởng? Nhưng mà làm người phải có tự mình hiểu lấy, Chân Hòe ca cũng không dám nghĩ như vậy, Yến Thanh Tang ta, càng không dám si tâm vọng tưởng?

Yến Thanh Tang ở toàn bộ Yến gia, cũng chỉ bội phục Yến Chân Hòe.

- Chân Hòe huynh xác thực rất giỏi, nhưng mà, ngươi cũng không kém. Tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Địa, càng là một cơ hội, chẳng lẻ ngươi muốn buông tha sao?

- Đương nhiên không phải.

Thanh âm của Yến Thanh Tang cũng lớn lên.

- Loại cơ hội này, ta sẽ không bỏ qua. Dù ta ở Vĩnh Hằng Thánh Địa lăn lộn không nổi, ta cũng sẽ bắt lấy loại cơ hội này, khích lệ chính mình.

Giang Trần khoan thai cười cười:

- Vậy thì cùng đi Vĩnh Hằng Thánh Địa. Ta đề cử ngươi đi, nhất định có đạo lý của ta. Sẽ có một ngày, ngươi sẽ trở nên nổi bật. Nhớ kỹ, ngươi nhất định phải có quyết tâm, phách lực. Đem mình nhét vào hàng ngũ Chưởng Khống Giả tương lai của Yến gia.

Yến Thanh Tang nhìn Giang Trần, thấy vẻ mặt của hắn cực kỳ thành thật.

Loại biểu lộ rất nghiêm túc này, phảng phất có một loại năng lực khích lệ cường đại, để cho Yến Thanh Tang từ đó chứng kiến hi vọng, để cho ý chí chiến đấu trong lòng Yến Thanh Tang không hiểu trào lên.

Trong lúc nhất thời, Yến Thanh Tang cũng hào hùng tỏa ra:

- Tốt. Ta đột nhiên cảm giác được, ngươi ta có chút tương tự.

- Như thế nào giảng?

- Ta và ngươi đều không bị người coi trọng, nhưng mà, chúng ta đều sẽ chứng minh, những người nhìn không tốt chúng ta kia, là sai lầm!

Giang Trần cười nhạt nói:

- Ngươi sai rồi, ta cho tới bây giờ không muốn chứng minh cho ai xem. Ta làm, chỉ cần ở giữa thiên địa này, là không người nào có thể ngăn cản bước tiến của ta, không người nào có thể ngăn cản ý chí của ta.

- Nói như vậy, ngươi hiểu không?

Dáng tươi cười của Giang Trần, tràn ngập trí tuệ, tràn ngập tự tin.

Trong lúc nhất thời, Yến Thanh Tang kinh ngạc nhìn Giang Trần.

Hồi lâu, Yến Thanh Tang mới khẽ thở dài:

- Ta vẫn cho là, Hoàng Nhi ái mộ ngươi, chỉ là bởi vì ngươi cứu được tánh mạng của nàng. Hiện tại xem ra, là ta ngu xuẩn rồi.

- Yến huynh, từ nay về sau, ngươi là đứng bên Hạ Hầu Tông? Hay vẫn đứng bên ta?

Yến Thanh Tang căn bản không cân nhắc:

- Đây là nói nhảm, trong đáy lòng ta, cho tới bây giờ đều đứng bên ngươi. Chỉ là lý trí nói cho ta biết, không thể dung túng ngươi. Hạ Hầu Tông? Ta hận không thể hắn lập tức chết ngay! Dù đem Yến Thanh Tang ta giết một trăm lần, ta cũng sẽ không đứng bên hắn.

Giang Trần khoan thai cười cười:

- Đây chính là nguyên nhân ta vừa ý Yến Thanh Tang ngươi. Yến gia trẻ tuổi, chỉ có Yến Chân Hòe cùng Yến Thanh Tang là nam nhân. Mặt khác đều là đầy tớ nhỏ!

Giang Trần đối với người trẻ tuổi Yến gia, thật đúng là có chút ít không nhìn trúng.

Cùng Yến Thanh Tang giải tỏa khó chịu trong nội tâm, Giang Trần đối với Yến gia, liền không có bất kỳ tâm tư thua thiệt rồi.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Tử Xa Mân liền bái phỏng, nói cho Yến gia, hắn đã cùng người Dao Trì Tông nói định rồi, chuẩn bị ở lĩnh vực Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, cùng Thiệu Uyên đến một hồi đọ sức chung cực.

- Việc này, ta đã đổ lên trên người Vĩnh Hằng Thánh Địa, cùng Yến gia ngươi, đã không còn liên can rồi. Cho nên, ân oán giữa Dao Trì Tông cùng Yến gia ngươi, từ nay chấm dứt, các ngươi không cần phải lo lắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK