Trong lúc nhất thời trong đầu Đan Cực đại đế có vô số ý niệm.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua. Bộ đao kỹ này của Tu La đại đế cơ hồ cũng phát huy ra cực hạn. Cục diện công lâu không được cũng khiến cho lửa giận trong lòng Tu La đại đế ngày càng tích tụ nhiều hơn.
Hắn thực sự nghĩ mãi không rõ, Chân thiếu chủ này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, bộ đao kỹ của mình, trừ Khổng Tước đại đế ra, tuyệt đối có thể quét ngang toàn bộ cường giả trong Lưu Ly vương thành.
Thế nhưng hắn lại tuyệt đối không thể tưởng tượng được, vậy mà trước mặt một tiểu tử miệng còn hôi sữa, lại không thể phá được vòng phòng ngự.
Nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, hai thời thần vừa tới, môn đao kỹ của hắn cho dù có mạnh mẽ tới đâu cũng không thể làm nên chuyện gì a.
Trên khí thế là hắn chiếm tiên cơ, thế nhưng lại không chém rụng được nửa sợi lông của đối phương. Như vậy kết quả cuối cùng cũng chỉ có thể là hòa, bất phân thắng bại mà thôi.
Hòa, bất phân thắng bại?
Tu La đại đế nghĩ tới mấy chữ này, trong lòng có một cỗ lửa giận như muốn bạo phát ra. Hai mắt đỏ bừng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần trong trận pháp.
Trên trán nổi gân xanh, hai mắt Tu La đại đế đỏ bừng, cơ hồ rít gào lên:
- Họ Chân kia, bổn đế mặc kệ ngươi học những thứ đường ngang ngõ tắt này ở nơi nào. Hôm nay bổn đế nhất định phải chém nát phòng ngự của ngươi. Đem tất cả chướng ngại trước mặt bổn đế chém thành hư vô.
Tu La đại đế nói tới đây, ngữ khí tràn ngập điên cuồng. Trong lúc đó quang mang màu hồng quanh thân hắn không ngừng tăng vọt.
Sau một khắc, xương cốt toàn thân Tu La đại đế kêu răng rắc. Quang mang đại thịnh, pháp thân Tu La đại đế không ngờ lại không ngừng bành trướng.
Một lát sau, một pháp thân cao chừng ba trượng đứng sừng sững ở trên lôi đài.
Giờ phút này Tu La đại đế toàn thân mặc một kiện khải giáp màu đỏ, hai tay để trần bên ngoài, cơ bắp mạnh mẽ giống như là sắt thép đúc thành, tràn ngập lực lượng, dường như có thể bạo tác bất kỳ lúc nào.
Mà hai mắt đỏ bừng càng giống như chuông đồng, vô cùng lớn. Hai mắt đỏ hồng, cái mũi, khóe miệng góc cạnh rõ ràng, khiến cho khuôn mặt hắn giống như đao khắc, tràn ngập uy áp khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy sợ hãi.
- Ồ? Đây là cái gì? Chẳng lẽ Tu La đại đế này cũng tu luyện thần thông thân thể cùng loại với Thần Ma kim thân hay sao?
Lúc trước Giang Trần đối kháng với Cao Triển, Cao Triển kia đã từng triệu hội ra Ma Thần ảo giác. Trận chiến ấn Giang Trần dùng Kim Ấn quân chủ, nhẹ nhõm trấn áp Ma thần bằng ảo giác kia.
Hiện tại nhìn thấy thân thể Tu La đại đế biến hóa, hắn càng không dám khinh thị.
Hắn biết rõ đây nhất định là đòn sát thủ còn mạnh hơn nữa của Tu La đại đế.
Giang Trần không chút do dự, tay chộp một cái, Nguyên Từ kim sơn nắm trong tay. Miệng Giang Trần lẩm nhẩm, Nguyên Từ Kim sơn lập tức cao tới mười trượng.
Kim quang cuồn cuộn, Kim Ấn quân chủ từ trong kim quang lao ra, pháp thân to lớn mà cao ngạo xuất hiện.
- Kim Ấn quân chủ, tên này chính là đại đế sau khi cuồng hóa, ngươi đi giao thủ với hắn một chút đi.
Kim Ấn quân chủ cường đại hay không quyết định bởi Nguyên Từ kim sơn. Mà Nguyên Từ kim sơn cường đại hay không, quyết định nằm ở việc Giang Trần có thể khai phá bao nhiêu tiềm lực của hắn.
Nguyên Từ kim sơn tiềm lực mười phần, thế nhưng mà hiện tại cuối cùng Giang Trần vẫn còn trẻ, không có hoàn toàn nhìn ra tiềm lực của nó.
Kim Ấn quân chủ lúc này hiển nhiên còn chưa có cách nào đối kháng với Tu La đại đế đã cuồng hóa thân thể.
Nhưng mà ưu thế lớn nhất của Kim Ấn quân chủ là ở sau lưng hắn còn có một tòa Nguyên Từ kim sơn, cho nên căn bản hắn không cần e ngại điều gì.
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Giang Trần, Kim Ấn quân chủ không chút do dự hóa thành một đoàn kim qunag, hướng về phía Tu La đại đế, điên cuồng bổ qua.
Kim Ấn quân chủ khí phách cực kỳ, hai tay chộp một cái, Nguyên từ chi lực huyễn hóa ra hai thanh vũ khí, một đao một kiếm, chém về phía Tu La đại đế.
Luận pháp thân, Kim Ấn quân chủ so với pháp thân của Tu La đại đế chỉ lớn hơn chứ không nhỏ hơn. Thế nhưng mà Tu La đại đế nhìn thấy Kim Ấn quân chủ đánh lén tới, miệng lại hừ lạnh một tiếng.
Ma đao trong tay tùy ý vung lên, khẽ quát một tiếng:
- Chết cho ta.
Đao mang sắc bén chợt lóe lên, chém vào người Kim Ấn quân chủ.
Ầm ầm.
Một đạo đao mang màu tím hoàn toàn chui vào trên người Kim Ấn quân chủ. Cả người Kim Ấn quân chủ tràn ngập kim quang, lập tức bị chém thành hai nửa, hóa thành hai đạo quang mang sáng chói, được Nguyên Từ Kim sơn thu hồi lại.
Kim Ấn quân chủ chính là lực lượng tinh hoa của Nguyên từ chi lực biến thành. Bản thân so với thân thể huyết nhục của nhân loại có khác biệt. Tuy rằng bị chém thành hai nửa, thế nhưng chỉ chặt đứt pháp thân Kim Ấn quân chủ vừa ngưng tụ ra. Hắn vẫn còn có biện pháp lần nữa ngưng tụ pháp thân.
Chỉ cần Nguyên Từ kim sơn không có bị phá hỏng, Kim Ấn quân chủ sẽ không có khả năng bị giết chết. Đây cũng là ưu thế lớn nhất của loại linh thể như Kim Ấn quân chủ.
Sau khi được Nguyên Từ kim sơn thu hồi, Kim Ấn quân chủ phiền muộn kêu lớn:
- Tiểu tử nhà ngươi, tại sao lại chọc vào một đối thủ đáng sợ như vậy? Bổn quân chủ trừ phi khôi phục được bảy thành thực lực, nếu không căn bản không đánh lại được hắn.
Giang Trần vốn muốn định dùng Kim Ấn quân chủ thăm dò thân thể cuồng hóa của Tu La đại đế xem có bao nhiêu đáng sợ. Không ngờ tới, Kim Ấn quân chủ mà hắn coi như đòn sát thủ từ trước tới nay lại bị một đao của đối phương chém làm đôi. Tuy rằng Kim Ấn quân chủ không chết, thế nhưng mỗi một lần ngưng tụ linh thể cũng tiêu hao rất nhiều.
Kim Ấn quân chủ bị chém cho trở lại Nguyên Từ kim sơn. Tuy rằng không chết, thế nhưng cũng bị thương. Mặc dù hiện tại hắn muốn ngưng tụ pháp thân một lần nữa cũng khó mà khôi phục tới trạng thái tốt nhất. Chỉ sợ so với vừa rồi còn không bằng.
Giang Trần thấy Kim Ấn quân chủ không có biện pháp, biết rõ Kim Ấn quân chủ tạm thời không trông cậy vào được. Nhưng mà hắn cũng không nhụt chí, tùy ý để cho Nguyên Từ kim sơn lơ lửng trên không trung.
Thủ quyết liên tục biến đổi.
Một đạo, hai đạo, ba đạo...
Vô số thuộc tính kim hình thành vô số thứ kỳ quái, từng cái nhảy ra một.
Hiện tại Giang Trần cũng lười quản nhiều như vậy, mặc dù hiện tại những kim qua này đều là do kim nguyên lực của Nguyên Từ kim sơn biến thành. Chỉ cần Nguyên từ kim sơn không bị làm sao, những kim qua này vĩnh viễn không bao giờ hết được.
Tuyệt đối có thể nói như là một cánh rừng trải qua hỏa diễm thiêu đốt, gió xuân thổi qua lại mọc lại.
Lực công kích của kim qua ngay cả Kim Ấn quân chủ cũng không bằng một phần một trăm. Thế nhưng mà chúng cũng có ưu thế của chúng. Đó là có số lượng vô cùng vô tận.
Giống như con kiến vậy, một khi ra khỏi động chính là một nhóm lớn. Loại chiến thuật dùng biểu người này một khi thi triển ra, là phương thức chiến đấu cực kỳ đáng ghét.