Mục lục
Độc Tôn Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy việc này Giang Trần không có tận mắt nhìn thấy, nhưng hắn cơ hồ có thể xác định, sự thật là như thế.

Cái này như tận mắt nhìn thấy, căn bản không cần hoài nghi.

Mọi người thấy Giang Trần khẳng định như vậy, thái độ đều không giống nhau.

Khổng Tước Đại Đế tự nhiên đối với Giang Trần không chút nghi ngờ. Bàn Long phiệt chủ cũng thập phần vững tin.

Mà Vân Trung Minh Hoàng cũng không quá hoài nghi.

Ba Minh Hoàng khác, thì hoặc nhiều hoặc ít có chút hoài nghi, cảm thấy Chân Đan Vương này, có lẽ có chút nói quá sự thật rồi.

Có lẽ, Vạn Thọ Đan này không phải bí mật độc nhất vô nhị, có lẽ Đan Hỏa Thành từ chỗ nào chứng kiến đan phương Vạn Thọ Đan, cũng nói không chừng.

Giang Trần thấy ánh mắt mấy Minh Hoàng kia, tựa hồ mang theo vài phần hồ nghi, nội tâm tự nhiên có chút mất hứng, nhàn nhạt mở miệng nói:

- Vạn Thọ Đan là bí mật độc nhất vô nhị, đây là không thể nghi ngờ. Bất quá nếu như chư vị tiền bối cảm thấy không dám cùng Đan Hỏa Thành cạnh tranh, muốn vứt bỏ Vạn Thọ Đan, vãn bối cũng không thể nói gì hơn.

Dừng một chút, ngữ khí của Giang Trần kiên định:

- Bất quá, là đồ đạc của ta, người khác muốn chiếm lấy, cũng chiếm không đi. Mặc dù hiện tại bọn hắn cường thế chiếm lấy, một ngày kia, ta cũng sẽ để cho bọn hắn cả vốn lẫn lời nhổ ra!

Đây tuyệt đối không phải Giang Trần ăn nói lung tung, huênh hoang.

Vạn Thọ Đan bị người lợi dụng đến, lợi dụng đi, Giang Trần đã phi thường chán ghét.

Bất Diệt Thiên Đô, Vương Đình đại phiệt, hôm nay là Đan Hỏa Thành. Đều đem Vạn Thọ Đan trở thành công cụ, hô phong hoán vũ.

Giang Trần làm sao có thể không tức giận?

Thấy khẩu khí của Giang Trần như vậy, ba Minh Hoàng có chút hoài nghi kia đều ngạc nhiên, thậm chí trên mặt lộ ra một chút tức giận.

Mặc kệ tiểu tử ngươi được bệ hạ thưởng thức ra sao, nhưng mà ở trước mặt tiền bối, lại dám nói ẩu nói tả như thế?

Bất quá Giang Trần nói ra, hiển nhiên không có ý định thu hồi lại.

Chắp tay nói với Khổng Tước Đại Đế:

- Bệ hạ, Vạn Thọ Đan này, lúc trước lão sư của ta ở Vạn Tượng Cương Vực, từng chỉ điểm qua Đan Càn Cung cung chủ. Đan Càn Cung nghiền nát, đan phương Vạn Thọ Đan bị Bất Diệt Thiên Đô cướp đi. Hôm nay, cái gọi là Vạn Thọ Đan của Đan Hỏa Thành, đơn giản là Bất Diệt Thiên Đô dâng ra mà thôi. Bất Diệt Thiên Đô thấy Khổng Tước Thánh Sơn tuyên bố Vạn Thọ Đan có chủ quyền, biết rõ đối kháng không lại Lưu Ly Vương Thành, cho nên lui mà cầu tiến, ôm lấy đùi của Đan Hỏa Thành. Mà Đan Hỏa Thành ở thế giới đan đạo, gần đây nói một không hai. Bọn hắn bá quyền, không dung khiêu chiến. Gặp Lưu Ly Vương Thành có được Vạn Thọ Đan, bọn hắn không khẩn trương mới là lạ!

Lời vừa nói ra, trên mặt Tứ đại Hoàng giả còn có chút giận dữ, giờ phút này đã từ từ biến mất, mà chuyển biến thành khiếp sợ, bừng tỉnh đại ngộ.

Chi tiết này, trước kia bọn hắn không ngờ tới.

Chỉ lo hoài nghi Chân Đan Vương này, lại không nghĩ rằng Đan Hỏa Thành dụng tâm hiểm ác!

Khổng Tước Thánh Sơn đã nhận được Vạn Thọ Đan, thật sự là cơ hội mở ra tay chân, nhanh chóng khuếch trương. Đan Hỏa Thành với tư cách đan đạo bá chủ, làm sao có thể ngồi nhìn Lưu Ly Vương Thành bọn hắn bởi vì Vạn Thọ Đan mà quật khởi?

Làm sao có thể cho phép bá quyền của mình ở lĩnh vực đan đạo, lọt vào Lưu Ly Vương Thành khiêu chiến nghiêm trọng?

Khổng Tước Đại Đế có chút thưởng thức gật đầu, trên thực tế, nguyên nhân này, Khổng Tước Đại Đế lòng dạ biết rõ, chỉ là, hắn không nghĩ tới, tuy địa vị của Giang Trần không cao, nhưng tầm mắt lại cao như vậy, vậy mà có thể lập tức hiểu rõ cong cong thẳng thẳng trong này, từ trên đại cục, nhìn ra hạch tâm vấn đề.

Vốn cũng rất thưởng thức thiên phú của Giang Trần, hôm nay nhìn thấy Giang Trần nhìn rõ đại cục như vậy, càng làm cho Khổng Tước Đại Đế thưởng thức Giang Trần tiếp tục bão táp.

Mỉm cười, Khổng Tước Đại Đế mang theo dáng tươi cười thăm dò hỏi:

- Nếu như thế, Chân Đan Vương ngươi có kế sách ứng đối gì không?

Giang Trần biết rõ đây là Khổng Tước Đại Đế thăm dò mình, lập tức suy tư một lát, lại nói:

- Có thượng trung hạ ba sách.

- A?

Khổng Tước Đại Đế nhịn không được cười lên.

- Bổn đế một sách vẫn chưa hoàn thiện, ngươi lại có ba sách?

- Hạ sách, là cùng Đan Hỏa Thành bính, nắm tay người nào lớn, thì lời nói người đó có trọng lượng. Thực lực của Lưu Ly Vương Thành không thua Đan Hỏa Thành. Nhưng mà luận lực ảnh hưởng đan đạo, qua nhiều năm như vậy, lực ảnh hưởng của Đan Hỏa Thành hiển nhiên càng sâu xa. Cho nên, đây là hạ sách!

- Về phần trung sách, chính là chẳng quan tâm. Bọn hắn bán của bọn hắn, chúng ta bán của chúng ta, mọi người dùng chất lượng đan dược nói chuyện. Chỉ cần chất lượng đan dược của chúng ta không kém bọn hắn, dù bọn hắn kêu gào, cũng không làm nên chuyện gì. Dù sao loại sự tình này, ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, ai cũng phân biệt không rõ. Nếu như Đan Hỏa Thành bọn hắn thật sự có Vạn Thọ Đan, sao sớm không lấy ra? Cho nên, thuyết pháp của bọn hắn, kỳ thật cũng là chân đứng không vững.

Mọi người nghe vậy, đều kìm lòng không được gật đầu, kể cả ba Hoàng giả trước kia có chút hoài nghi Giang Trần, cũng cảm thấy Chân Đan Vương này phân tích rất có đạo lý.

Khổng Tước Đại Đế có nhiều ý tứ hàm xúc cười cười:

- Vậy thượng sách thì sao?

Tất cả mọi người vãnh tai, ánh mắt tha thiết nhìn chằm chằm Giang Trần, chờ hắn nói ra thượng sách.

- Thượng sách, tự nhiên là ở trên kỹ thuật triệt để đánh bại bọn hắn, để cho bọn hắn thua không lời nào để nói. Chỗ tốt lớn nhất của việc này, là dao động địa vị bá chủ của Đan Hỏa Thành ở đan dược giới. Dù loại cục diện này sẽ không thoáng cái chấm dứt, nhưng ít ra có thể dao động căn cơ của bọn hắn! Ta tin tưởng, quái vật khổng lồ như Lưu Ly Vương Thành, cũng không muốn ở lĩnh vực đan đạo, bị Đan Hỏa Thành ép tới không thể động đậy, không hề có tính tình a?

Không thể không nói, Giang Trần nói, mang theo tính cổ động rất mạnh, lực kích động rất mạnh.

Nếu không phải thực lực đan đạo không đủ, không đủ để cùng Đan Hỏa Thành quyết tranh hơn thua, Lưu Ly Vương Thành ai nguyện ý chứng kiến loại cục diện này?

Thậm chí cả Nhân loại cương vực, kỳ thật cũng không hy vọng chứng kiến cục diện Đan Hỏa Thành một nhà độc đại. Dù sao, loại cục diện này đối với người tiêu thụ mà nói, là phi thường bất lợi.

Đan Hỏa Thành lũng đoạn bảy thành đan đạo, cái kia đều là thành lập trên cơ sở bóc lột.

Đan Hỏa Thành xuất phẩm đan dược, trình độ so với đan dược cùng loại cao hơn không ít. Đan Hỏa Thành thông qua đủ loại con đường, chèn ép đối thủ cạnh tranh, làm cho đối thủ cạnh tranh căn bản tìm không ra con đường tồn tại.

Mặc dù là quái vật khổng lồ như Lưu Ly Vương Thành, cũng chỉ có thể ở Lưu Ly Vương Thành, cùng mấy vực quanh thân, cam đoan mình không bị đan dược của Đan Hỏa Thành xâm nhập.

Về phần địa phương khác, trên cơ bản đều là thiên hạ của Đan Hỏa Thành.

Sinh ý đan dược của Lưu Ly Vương Thành, đối với Lưu Ly Vương Thành mà nói, cũng là một thu nhập trọng yếu, cũng là mạch máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK