Thấy ở đây tụ tập nhiều người, liền nhướng mày:
- Chuyện gì xảy ra?
Lập tức có người tiến lên báo cáo tình huống.
Vân Niết trưởng lão nhìn nhìn Lệnh Hồ Nhàn, lại nhìn Giang Trần một chút. Đứng trên vị trí Đường chủ Bản Thảo Đường như hắn, tự nhiên không thể rõ ràng giúp Giang Trần, chèn ép thuộc hạ của mình.
- Tranh đoạt Chí Tôn khu động phủ, là cung chủ đại nhân tự mình chủ trì. Bổn tọa không quản các ngươi ai có lý, ai vô lý. Ta chỉ nói một câu, ai ảnh hưởng tranh đoạt động phủ, Vân Niết ta là cái thứ nhất không buông tha.
Lệnh Hồ Nhàn liên tục gật đầu, phảng phất thập phần đồng ý.
- Đúng, lão phu cũng kiên quyết ủng hộ Vân Niết trưởng lão, đối với một ít người ác ý quấy rối, nhất định phải kiên quyết đả kích.
Khẩu khí này, tràn đầy tinh thần trọng nghĩa, hành động mười phần.
Giang Trần liên tục cười lạnh, đột nhiên tay trảo một cái, một đạo Truyền Âm Phù hóa thành quang mang, rơi vào trong hư không.
- Lệnh Hồ trưởng lão, những lời tối hôm qua ngươi nói, sẽ không quên đi à nha? Hiện tại vừa vặn nhiều người ở đây, ta mời mọi người nghe một chút.
Giang Trần điểm thủ quyết, Truyền Âm Phù xuất hiện trong hư không, vang lên đối thoại ngày hôm qua.
Lúc ấy Lệnh Hồ Nhàn tới chơi, Giang Trần liền đề phòng một tay. Cho nên âm thầm động tay động chân, đem đối thoại giữa hai người, làm thành một cái Truyền Âm Phù.
Kỹ thuật hàm lượng của Truyền Âm Phù cũng không cao, thủ đoạn của Giang Trần lại cao minh, Lệnh Hồ Nhàn căn bản không nghĩ tới Giang Trần sẽ ra chiêu thức ấy.
Không khí hiện trường, thoáng cái trở nên cực kỳ xấu hổ.
Hiệu quả của Truyền Âm Phù, chẳng khác gì là tái hiện hiện trường.
Lệnh Hồ Nhàn nghe xong Truyền Âm Phù, liền biết không xong, Truyền Âm Phù còn không có phóng ra một phần ba, Lệnh Hồ Nhàn oa oa kêu to, thân thể nhảy lên, chộp tới Truyền Âm Phù.
- Hảo tiểu tử, lại dám mô phỏng thanh âm của lão phu, hãm hại lão phu, đáng chết.
Đang muốn nhảy ra, Vân Niết trưởng lão hừ lạnh một tiếng, tay áo hất lên, hào quang chớp động, đã đẩy Lệnh Hồ Nhàn ra xa.
Sắc mặt của Vân Niết trưởng lão tái nhợt:
- Trong lòng ngươi không có quỷ, cần gì khẩn trương?
Một ít trưởng lão khác, đều nhao nhao gật đầu. Cả đám nhìn Lệnh Hồ Nhàn, ánh mắt đều tràn đầy đùa cợt cùng xem thường.
Hiển nhiên, tất cả mọi người đã tin tưởng nội dung của Truyền Âm Phù này.
Truyền Âm Phù vừa kết thúc, liền biến mất trong hư không.
Ánh mắt của Vân Niết trưởng lão vô cùng rét lạnh, nhìn chằm chằm vào Lệnh Hồ Nhàn, tràn ngập uy nghiêm.
- Vân Niết trưởng lão, ngươi phải tin tưởng ta. Lệnh Hồ Nhàn ta địa vị cao như vậy, có lý do gì đi chèn ép một nhân vật mới? Chư vị, các ngươi đều hiểu công đạo, các ngươi nói, Lệnh Hồ Nhàn ta có tất yếu chèn ép Giang Trần sao?
Vẻ mặt Lệnh Hồ Nhàn mướp đắng, vụng về giải thích, ý đồ để cho những đồng đạo của Bản Thảo Đường biện hộ thay hắn, thay hắn phân biệt.
Chỉ là lúc này, đừng nói cùng Lệnh Hồ Nhàn không có quá mệnh giao tình, dù có, ở trước mặt chứng cứ, ai dám đứng ra nói chuyện cho Lệnh Hồ Nhàn?
Hơn nữa Lệnh Hồ Nhàn làm người dối trá, cộng thêm cạnh tranh danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, những trưởng lão Bản Thảo Đường này, đều âm thầm hô thoải mái, đừng nói ra biện hộ cho hắn, không có bỏ đá xuống giếng cũng đã rất tốt.
Thiếu Lệnh Hồ Nhàn, chẳng khác nào cạnh tranh danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, thiếu một đối thủ mạnh mẽ a.
- Vân Niết trưởng lão, ta... ta thật là oan uổng. Tiểu tử Giang Trần này, hắn cùng cháu ta có xung đột, cố ý hãm hại lão phu, là muốn chèn ép cháu của ta, để cho hắn không cách nào dự thi, đây là thủ đoạn hèn hạ đả kích đối thủ cạnh tranh.
Lệnh Hồ Nhàn khàn cả giọng, nhưng ánh mắt của Vân Niết trưởng lão, lại càng ngày càng lạnh.
- Lệnh Hồ Nhàn, đến cùng ngươi là người ngu, hay ngươi coi chúng ta là kẻ đần?
Vân Niết trưởng lão lạnh lùng nói.
- Thanh âm có thể bắt chước, nhưng ngươi cảm thấy, những người chúng ta, sẽ nghe không ra bắt chước hay nguyên âm sao? Rất tốt, rất tốt, Lệnh Hồ Nhàn, ngươi rất có năng lực.
Lệnh Hồ Nhàn đại biến:
- Ta... Ta oan uổng. Vân Niết trưởng lão, ngươi không thể chèn ép ta.
- Chèn ép ngươi?
Vân Niết trưởng lão lạnh lùng nói.
- Ngươi phá hư quy tắc cạch tranh Chí Tôn động phủ, bỏ qua lời của cung chủ đại nhân, còn nói ta chèn ép ngươi?
- Ta... Ta không phục, ta muốn khiếu nại, ta muốn cáo Giang Trần vu oan ta.
Vân Niết trưởng lão mới chẳng muốn nói nhảm với hắn:
- Chấp Pháp đội ở đâu? Cầm xuống, trước lột bỏ bào phục trưởng lão của hắn.
Có bào phục trưởng lão, hắn là trưởng lão. Không có lớp da này, hắn chỉ là một lão đầu bình thường.
Lệnh Hồ Nhàn oa oa kêu to:
- Vân Niết, ngươi đây là hãm hại ta. Người nào không biết Giang Trần là ngươi đề bạt, đây là ngươi mượn tay Giang Trần, chèn ép ta.
Vân Niết trưởng lão cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn về phía mấy trưởng lão còn lại:
- Chư vị, Lệnh Hồ Nhàn này nói bổn tọa chèn ép hắn, các ngươi đều là nhân chứng hiện trường, các ngươi cảm thấy thế nào?
Lập tức có trưởng lão nhảy ra:
- Lệnh Hồ Nhàn là vừa ăn cướp vừa la làng, những người chúng ta, ai nghe không ra Truyền Âm Phù thật giả? Hơn nữa phân tích tình huống, hắn uy hiếp Giang Trần, tuyệt đối là thật sự.
- Đúng, hắn công nhiên bỏ qua lời của cung chủ đại nhân, nên môn quy hầu hạ.
Tường ngã mọi người đẩy, mọi người đều biết, Lệnh Hồ Nhàn này xem như xong đời. Cho nên, lúc này ai cũng không ngại đi lên giẫm hai cước.
Không thể không nói, Lệnh Hồ Nhàn là mua dây buộc mình. Theo Chấp Pháp Đường tham gia, Lệnh Hồ Nhàn uy hiếp đệ tử dự thi, rõ ràng cho thấy làm trái lại lời của Đan Trì cung chủ, nghiêm trọng phá hủy tính công bình khi cạnh tranh Chí Tôn động phủ, thậm chí, Lệnh Hồ Nhàn còn uy hiếp muốn ra tay với Bảo Thụ Tông, là phá hủy trụ cột kết minh giữa Đan Càn Cung cùng Bảo Thụ Tông.
Theo tội trừng phạt, Lệnh Hồ Nhàn bị lột bỏ danh hiệu trưởng lão, đánh vào đại lao của Đan Càn Cung.
Lệnh Hồ Phong cũng không hề lo lắng, bị tước đoạt tư cách dự thi. Danh ngạch thiếu, lấy đệ tử bài danh thứ ba mươi mốt bổ sung.
Lệnh Hồ Nhàn ngã, thế lực của Lệnh Hồ nhất tộc cũng đi theo sụp đổ. Vốn một ít cự đầu của Bản Thảo Đường bất mãn Lệnh Hồ Nhàn, cũng nhao nhao vạch trần, không ngừng bày ra chứng cứ phạm tội.
Những chứng cứ kia, thật sự là dọa người, xâm nhập điều tra, lại liên quan đến vài nhân mạng.
Từ trên xuống dưới Đan Càn Cung, chứng kiến tội danh chồng chất của Lệnh Hồ Nhàn, đều giận tím mặt. Đan Trì cung chủ cùng mấy cự đầu tông môn tại chỗ định án, đợi tranh đoạt động phủ Chí Tôn chấm dứt, bêu đầu thị chúng.
Từ sau khi Đan Trì tiền nhiệm Đan Càn Cung, môn quy rất sâm nghiêm.
Lệnh Hồ Nhàn này phạm nhiều tội trạng như vậy, chết mười lần cũng chưa hết tội.
Sau khi định tội Lệnh Hồ Nhàn, biểu lộ của Đan Trì nghiêm khắc, lần nữa nói.