Mục lục
Độc Tôn Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà bên Hoắc Thân Vương, tuy có mấy Thiên Vị thất trọng, nhưng Thiên Vị thất trọng cùng Thiên Vị bát trọng, đừng nhìn chỉ kém một cấp, nhưng trên thực tế, đây là một chênh lệch cực lớn.

Ba Thiên Vị thất trọng, có lẽ mới có thể miễn cưỡng cùng một Thiên Vị bát trọng quần nhau. Nhưng chỉ là miễn cưỡng quần nhau mà thôi.

Có thể nói, hai Thiên Vị bát trọng của người ta, đều phi thường cường hãn, xem xét là tồn tại kinh nghiệm sa trường. Loại người này, có lẽ một cái liền có thể đối phó bốn Thiên Vị thất trọng như bọn họ.

Nếu quả thật muốn khai chiến, bên Hoắc Thân Vương, mặc dù có mười mấy người, cũng rất khó nói có thể có ưu thế gì.

Nếu như đối phương phái thêm hai thân vệ, có lẽ có thể nhẹ nhõm nghiền áp bên Hoắc Thân Vương.

Hai thân vệ kia, một cái lưng hùm vai gấu, một cái đằng đằng sát khí.

Nhìn ra được, hai người này, rất rõ ràng đã giết rất nhiều người.

Tên bận quần áo và trang sức vằn hổ, có lẽ là Thanh Hổ, nhếch miệng cười quái dị nói:

- Tiểu tử, ở trước mặt Hàn gia múa mép khua môi, những năm này, cũng chỉ có một cái ngu xuẩn như ngươi a. Nhớ kỹ, kiếp sau con mắt sáng một chút, đừng có lại ngu đần nữa.

Nói xong, pháp thân của Thanh Hổ nhoáng một cái, như một con Thượng Cổ Bạch Hổ, chụp một cái đi lên, tay phải vung ra, như hổ trảo bùng lên ở giữa hư không, trảo qua Hoắc Thân Vương.

Ngay thời khắc nghìn cân treo sợi tóc ấy, trong hư không có một đạo kình phong quét qua.

Thời điểm pháp thân của Thanh Hổ vọt tới một nửa, trong lúc đó, giống như bị lực lượng gì ngăn trở. Sau một khắc, hai tay của Thanh Hổ không tự giác được đi sờ cổ của mình.

Thế nhưng mà, quanh cổ của hắn, đột nhiên xuất hiện một cự trảo, chung quanh cự trảo này, hiện đầy lân giáp lành lạnh, cao quý.

Sau một khắc, hư không quanh thân Thanh Hổ, như ẩn như hiện, xuất hiện pháp thân của một Chân Long, ở trong vân tùng, như thật như huyễn.

Két sát!

Cự trảo siết lại, cổ của Thanh Hổ lập tức lệch ra, con mắt của hắn lập tức tràn mi, phát nổ.

Sau một khắc, Chân Long pháp thân cuốn một cái, Thanh Hổ liền triệt để biến mất giữa không trung, hiển nhiên là bị cắn nuốt.

Một bên kia, tình huống của Thanh Ngưu, cũng không tốt hơn đến cỡ nào. Tuy hắn xông chậm một chút, nhưng cũng phát hiện, chung quanh mình giống như bỗng nhiên xuất hiện vô số hàng rào, để cho hắn vô luận từ phương vị nào xông tới, cũng không cách nào phá vỡ khí tường vây quanh.

Ngay thời điểm hắn đông đụng tây đụng, hư không xuất hiện một Kim Chung cực lớn, tản mát ra vầng sáng chói mắt, đồ án ở bốn vách tường Kim Chung cũng không ngừng tản ra sáng bóng kinh người, phảng phất như Viễn Cổ đồ đằng nào đó tỉnh lại, tràn đầy quỷ dị.&Kim Chung chụp vào Thanh Ngưu, dáng người khôi ngô của Thanh Ngưu chỉ có thể xoay quanh tại chỗ, căn bản giãy giụa không ra.

Người ra tay, tự nhiên là Giang Trần.

Hiện tại tuy Giang Trần là Thiên Vị lục trọng, nhưng tu vi, phối hợp những bảo vật của hắn, sức chiến đấu hoàn toàn có thể so với Thiên Vị cửu trọng.

Nếu Thanh Ngưu này chính diện đối kháng, tuyệt đối có tư cách đối kháng với Giang Trần.

Thế nhưng mà, Giang Trần lại hữu tâm tính vô tâm, ra tay đột nhiên, để cho Thanh Ngưu vội vàng không kịp chuẩn bị. Chờ hắn kịp phản ứng, đã bị Giang Trần vây khốn.

Giang Trần thúc dục Kim Chung, tự nhiên không phải Thanh Ngưu có thể chống lại.

Kim Chung ầm ầm chụp xuống dưới, trấn áp Thanh Ngưu ở dưới Kim Chung.

Một màn này, để cho trung niên hán tử kia xem trợn mắt há hốc mồm. Mà nữ tử kiều diễm bên cạnh hắn, sắc mặt cũng đại biến, không thể tưởng tượng nổi nhìn xem một màn quỷ dị kia.

Biểu lộ kiêu ngạo của trung niên nam tử, rốt cục xuất hiện một tia biến hóa.

Dưới tay hắn có Tứ đại cận vệ, Thanh Ngưu cùng Thanh Hổ, tuy không phải hai người mạnh nhất, nhưng mà không kém hai người khác bao nhiêu.

Thế nhưng mà dưới mắt, Thanh Ngưu cùng Thanh Hổ, cư nhiên bị đánh bại nhẹ nhõm như thế. Một cái tại chỗ vẫn lạc, một cái bị Kim Chung vây khốn, không biết sống chết.

Loại tình hình này, trung niên nam tử là nằm mộng cũng nghĩ không đến.

Trước khi bọn hắn xâm lấn Hồi Xuân đảo vực, là trải qua tính toán, đẩy diễn nghiêm mật. Biết rõ Hồi Xuân đảo vực không thể nào chống lại bọn họ, cho nên mới không sợ hãi như thế, dù bị Hoắc Thân Vương bắt gian tại trận, hắn cũng không quan tâm, thậm chí còn bị cắn ngược lại một cái.

Vì cái gì bọn hắn có thể không sợ hãi như thế? Không phải bởi vì tự nhận mình thực lực cao cường sao?

Thế nhưng mà, một màn huyết tinh vừa rồi kia, hiển nhiên thoáng cái phá vỡ tự tin của hắn. Cảm giác về sự ưu việt trong lòng hắn, tựa như một cái gương, bị oanh nát.

Hoắc Thân Vương thấy tình hình này, biết rõ Giang Trần không có khoanh tay đứng nhìn, càng mừng rỡ như điên. Hắn biết rõ, Giang Trần xuất thủ rồi.

Chỉ cần Giang Trần Thiếu chủ ra tay, còn sợ những đạo chích này? Vừa rồi hắn cũng chầm chậm suy đoán gia hỏa tự xưng “Hàn gia” kia, đại khái là địa vị gì rồi.

Cách Hồi Xuân đảo vực mười hai vạn dặm, có một quái vật khổng lồ, là người nổi bật trong thế lực Nhị lưu, cơ hồ thẳng truy thế lực nhất lưu.

Hoàng thất chỗ đó, tựa hồ là họ Hàn.

Đảo vực kia, gọi là Thiên Chiếu đảo vực. Hoàng thất họ Hàn, ở vùng đó, chính là thế lực cường đại được công nhận. Chỉ là, Thiên Chiếu đảo vực kia, rất ít xuất hiện ở Hồi Xuân đảo vực.

Cho nên, lẫn nhau tầm đó, cơ hồ không có cùng xuất hiện gì.

Ở trong mắt Thiên Chiếu đảo vực, loại địa phương như Hồi Xuân đảo vực, căn bản là địa phương nhỏ bé. Chẳng lẽ nói, tin tức Linh Thạch mạch khoáng kia, đã bị tiết lộ ra xa như vậy?

Mặc dù Hoắc Thân Vương không có đáp án cụ thể, nhưng suy đoán ra, hơn phân nửa là tin tức Linh Thạch mạch khoáng, đã truyền đi rồi.

Sản lượng của mạch khoáng, ngay cả thế lực nhất lưu cũng đỏ mắt, chớ nói chi là loại thế lực Nhị lưu như Thiên Chiếu đảo vực.

Đối với Thiên Chiếu đảo vực mà nói, Linh Thạch mạch khoáng này, là bàn đạp để bọn hắn bước về phía thế lực nhất lưu. Nếu quả thật có thể chiếm làm của riêng. Nói không chừng có thể mượn cơ hội này, tấn chức thế lực nhất lưu. Loại hấp dẫn đó, tuyệt đối không phải Thiên Chiếu đảo vực có thể chống cự.

Huống chi, đối với Thiên Chiếu đảo vực mà nói, xâm nhập Hồi Xuân đảo vực, cái kia căn bản không có bất kỳ áp lực. Chỉ là Hồi Xuân đảo vực, đừng nói những năm gần đây tao ngộ đại kiếp, coi như là Hồi Xuân đảo vực thời điểm đỉnh phong, thì tính sao? Thiên Chiếu đảo vực xâm lấn, không có bất kỳ áp lực!

Nói cho cùng, đây là một thế giới dùng nắm đấm nói chuyện.

Nghĩ tới đây, trong lòng Hoắc Thân Vương vô cùng may mắn, may mắn mình làm một quyết định anh minh, may mắn đã được Giang Trần Thiếu chủ bảo hộ.

Nếu không, bọn hắn cùng Tam Tài đảo vực đánh xong, đến cuối cùng mới phát hiện, Linh Thạch mạch khoáng đã vào trong tay Thiên Chiếu đảo vực.

- Họ Hàn, lai lịch của ngươi, bổn vương đại khái đã đoán được. Không thể tưởng được, Thiên Chiếu đảo vực nổi tiếng thiên hạ, cũng bắt đầu làm cường đạo sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK