- Trước đây ít năm, Lưu Ly Vương Thành tiêu diệt Đan Hỏa Thành, cơ hồ là muốn thống nhất Nhân loại cương vực. Bất quá, tiểu tử kia rốt cuộc quá non, sau khi tiêu diệt Đan Hỏa Thành, lại không có thừa cơ để cho thế lực khắp nơi thần phục. Làm cho hiện tại thế lực khắp nơi vẫn là chia rẽ. Hắc hắc, cái này đúng là cơ hội để Phong Vân Giáo chúng ta quật khởi a.
- Hừ, các ngươi quá đánh giá thấp tiểu tử Giang Trần kia rồi. Hắn không có bắt buộc tất cả thế lực thần phục, đó là bởi vì như vậy sẽ làm cho mọi người phản cảm. Mục tiêu cuối cùng nhất của Lưu Ly Vương Thành hắn, nhất định là thống nhất Nhân loại cương vực, để cho tất cả thế lực thần phục hắn! Chỉ có điều, hắn không có nóng vội, mà là thả dây dài câu cá lớn mà thôi!
- Nói rất có lý, tiểu tử Giang Trần kia, nghĩ vô cùng lâu dài. Hắn để cho Tỉnh Trung Đại Đế ở Đan Hỏa Thành, chỉnh biên Đan Hỏa Thành, hợp nhất cường giả tán tu các nơi. Nhìn về phía trên, hiển nhiên là muốn lợi dụng ưu thế của Đan Hỏa Thành, tái tạo một thế lực lớn, nghe theo Lưu Ly Vương Thành chỉ huy. Kể từ đó, một nam một bắc, toàn diện khống chế Nhân loại cương vực!
- Tiểu tử giảo hoạt, Phong Vân Giáo chúng ta, tuyệt đối không thể để cho hắn thực hiện được!
Những cao tầng Phong Vân Giáo này, ngươi một lời, ta một câu, đều nhao nhao kêu lên.
Phong Vân Giáo giáo chủ rất hài lòng phản ứng của bọn giáo chúng.
Hắn muốn đúng là hiệu quả như vậy, muốn đúng là loại tâm lý căm thù giặc này.
Trước đây, Phong Vân Giáo mới bắt đầu quật khởi, Phong Vân Giáo chủ cũng không phải là không có lo lắng qua, lo lắng Lưu Ly Vương Thành kia quá cường thế, rất nhiều cường giả sẽ không bị Phong Vân Giáo hắn hấp dẫn.
Bất quá, sự tình tiến triển, lại thuận lợi ra ngoài ý định. Lúc ban đầu, Phong Vân Giáo thông qua một ít thủ đoạn nhận không ra người, lôi kéo đến một đám cường giả.
Đến hậu kỳ, khẩu hiệu cùng giáo lí của Phong Vân Giáo, dần dần bị truyền bá ra. Sau khi chứng kiến dã tâm của Phong Vân Giáo, rất nhiều cường giả kiệt ngao bất tuần, có được dã tâm, đều nhao nhao chủ động tới quăng.
Những cường giả này, đa số là tán tu, cũng không có thiếu cường giả tông môn, đương nhiên cũng có một ít là dư nghiệt của Đan Hỏa Thành cùng Bất Diệt Thiên Đô, thậm chí còn có chút là lão quái vật lánh đời bao nhiêu năm.
Nói ngắn lại, bọn họ đều là bị Phong Vân Giáo hấp dẫn tới.
Nhất là những cường giả đỉnh cấp kia, ví dụ như Phong Vân Bát Đế, trong bọn họ có hơn phân nửa, là bị Phong Vân Giáo giáo chủ hứa hẹn hấp dẫn đến.
Bởi vì Phong Vân Giáo giáo chủ hướng bọn hắn đồng ý, sẽ tặng bọn hắn một cọc cơ duyên. Cọc cơ duyên này, nói không chừng có thể để bọn hắn có được tư cách trùng kích Thiên Vị.
Loại đồng ý này, đối với cường giả Đế cảnh mà nói, là hấp dẫn căn bản không cách nào cự tuyệt.
Thậm chí, Tử U Đại Đế, Mặc Triết Đại Đế nổi danh nhất trong tán tu, cũng chịu đựng không được hấp dẫn của Phong Vân Giáo giáo chủ, nhao nhao gia nhập Phong Vân Giáo.
Đương nhiên, dùng thực lực cùng địa vị của bọn hắn, tự nhiên là nhận được một vị trí Phong Vân Bát Đế.
Bất kỳ một cái nào trong Phong Vân Bát Đế, hoặc là cự đầu tán tu giới, hoặc là cường giả lánh đời của tông môn, hoặc là cường giả lai lịch thần bí khó lường.
Đương nhiên, Phong Vân Bát Đế hiện tại, cũng không phải là sẽ không thay đổi. Nếu như có càng nhiều cường giả cao cấp gia nhập, Phong Vân Bát Đế tùy thời có khả năng biến thành Phong Vân thập đế, thập nhị đế...
Nói ngắn lại, cấp bậc Pháp vương này, là tồn tại gần với Phong Vân Giáo chủ.
- Giang Trần này, Bổn giáo chủ không thể không thừa nhận, không giống bình thường. Năm đó Bổn giáo chủ ẩn núp Trầm Hương cốc, bái kiến kẻ này một lần. Người này, thật có Đại Khí Vận. Luận thực lực, không ít người đang ngồi ở đây, đều có thực lực đả bại hắn. Nhưng thật muốn đánh, người có thể ở trên tay hắn chiếm được tiện nghi, tuyệt đối không nhiều lắm. Thậm chí... Có khả năng là không có một cái nào.
Thanh âm của Phong Vân Giáo chủ không vội không chậm, thời điểm nói đến Giang Trần, ngữ khí cũng không che dấu mình bội phục. Lời này, lại để cho thủ hạ có chút buồn bực.
- Giáo chủ, tiểu tử kia là không tệ, bất quá hắn đơn giản là một gia hỏa giỏi dựa thế. Muốn nói bản thân hắn mạnh bao nhiêu, thuộc hạ thật đúng là không phục.
Người nói lời này, đương nhiên là Tử U Đại Đế.
Tử U Đại Đế này, nằm trong Phong Vân Bát Đế, địa vị cực cao. Năm đó hắn cùng Đan Cực Đại Đế cũng coi như có chút sâu xa, từng theo Đan Cực Đại Đế tìm Giang Trần phiền toái.
Lúc ấy cũng đã gặp thủ đoạn của Giang Trần.
Tử U Đại Đế thừa nhận Giang Trần rất giỏi, nhưng muốn nói thực lực bản thân, không dùng một ít bàng môn tả đạo, Tử U Đại Đế không tin Giang Trần sẽ mạnh như vậy.
Ít nhất, hắn cảm giác mình hoàn toàn có thể trấn áp Giang Trần.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết phải là công bình giao chiến.
Nếu như Giang Trần triệu hồi Thiên Vị cường giả đáng sợ của Cự Thạch nhất tộc ra, cái kia lại phải nói khác rồi.
- Giáo chủ, Giang Trần này, ở Nhân loại cương vực làm ra một tí trò. Bất quá, chính như Tử U đạo hữu nói, hắn chỉ giỏi về dựa thế. Năm đó mượn Khổng Tước Đại Đế, về sau mượn bọn người Tỉnh Trung Đại Đế, Vô Song Đại Đế... Hôm nay, lại mượn thế Thiên Vị cường giả của Cự Thạch nhất tộc.
- Ai, tiểu tử kia thật may mắn. Nhân loại cương vực chúng ta, bao nhiêu năm không có xuất hiện qua Thiên Vị cường giả rồi, hắn làm sao lại...
Hiển nhiên, mọi người đối với Giang Trần gặp gỡ, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút không phục. Về phần Giang Trần lấy được những thành tựu kia, bọn hắn cũng thừa nhận, nhưng không tin khoa trương đến cỡ nào.
Tùng Hạc Đan cũng tốt, Đế Lăng Đan cũng tốt, những điều này đều là thành tựu đan đạo, không phải công tích vĩ đại trên võ đạo.
Thế giới võ đạo, mọi người nhận thức trực quan nhất, là phải thông qua võ đạo đến cân nhắc.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao rất nhiều cường giả của Nhân loại cương vực còn không chịu phục. Lẽ ra, Giang Trần làm rất nhiều đại sự kia, sớm nên nhất thống Nhân loại cương vực, không có bất kỳ thanh âm khác thường.
Nhưng trên thực tế, lại không phải như thế.
Ngay cả những Nhất phẩm tông môn kia, tuy e ngại Lưu Ly Vương Thành, nhưng cũng không có mấy cái lựa chọn đầu rạp xuống đất bái phục Giang Trần.
Nói một cách khác, trước khi thực lực võ đạo của Giang Trần không có ưu thế áp đảo, hắn còn không cách nào trở thành lĩnh tụ của Nhân tộc.
Mà Phong Vân Giáo chủ, tại sao ngắn ngủn ba bốn năm thời gian, đạt được nhận đồng rộng khắp như thế, đạt được nhiều quy hàng như thế?
Đó là bởi vì, Phong Vân Giáo chủ biểu hiện ra thực lực viễn siêu cường giả Đế cảnh, có thể đem tất cả cường giả Đế cảnh đùa bỡn trong bàn tay.
Đó là thực lực áp đảo tuyệt đối.
Hơn nữa giáo lí tràn ngập tính xâm lược của Phong Vân Giáo, để cho rất nhiều cường giả có dã tâm, thấy được hi vọng thỏa mãn dã tâm của mình.
---------