Mà chỗ Yến Thanh Tang lựa chọn tu luyện, cũng tăng cường đề phòng.
Những ngày này, Giang Trần cũng cẩn thận rất nhiều. Hắn và Thái Tuế Bạch Hổ ước định nửa tháng sau gặp mặt, cho nên, hắn cũng không nóng nảy đi gặp Thái Tuế Bạch Hổ.
Nửa tháng thời gian, ngược lại là ở trong bình tĩnh vượt qua. Có thể là vì đã có sự kiện Hắc Ngọc Linh San Mai, nên toàn bộ động phủ của Yến Vạn Quân rất cảnh giác.
Nửa tháng sau, Giang Trần đi tới địa phương cùng Thái Tuế Bạch Hổ ước định. Hắn suy tính, nếu như Thái Tuế Bạch Hổ lấy được đột phá, như vậy giờ phút này, cũng có thể tiếp cận.
Lực lượng huyết mạch của Thái Tuế Bạch Hổ cực kỳ cường đại, tốc độ thức tỉnh rất nhanh. Có thể nói, Thái Tuế Bạch Hổ từ thú con, đến bây giờ cũng không có mấy năm, thế nhưng mà đã đến biên giới đột phá Thiên Vị.
Loại lực lượng huyết mạch này, là Nhân loại căn bản không cách nào tưởng tượng.
Cho dù là Giang Trần có được ưu thế cường đại như vậy, ở trên tốc độ đột phá, cũng không cách nào so sánh với Tứ đại Thần Thú.
Bất kể là Long Tiểu Huyền, hay Thái Tuế Bạch Hổ, tốc độ tu luyện đều khoa trương hơn Giang Trần rất nhiều.
Đương nhiên, Giang Trần sẽ không ghen ghét bọn hắn, bất kể là Long Tiểu Huyền, hay Tiểu Bạch, Giang Trần cùng bọn họ đều ở chung rất tốt.
Nửa tháng sau, Giang Trần trở lại chốn cũ, Tiểu Bạch còn không có xuất hiện.
Giang Trần không có nóng vội, mà chờ ở địa phương ước định.
Thế giới địa mạch kia, không có Tiểu Bạch dẫn đường, Giang Trần là không dám tùy tiện xâm nhập. Vạn nhất đụng phải cấm chế đáng sợ, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Giang Trần tìm một chỗ tối, khoanh chân mà ngồi, kiên nhẫn chờ đợi.
- Cách thiên tài luận kiếm chỉ còn mấy tháng thời gian, nếu như ta có thể đột phá đến Thiên Vị tam trọng, lại mượn nhờ Đỉnh Thiên Đan, nâng cao một bước, một lần hành động trùng kích Thiên Vị tứ trọng. Nói như vậy, chống lại Hạ Hầu Tông, liền chí ít có chín thành thắng.
Hiện tại, Giang Trần đã tiếp cận Thiên Vị nhị trọng. Muốn đột phá Thiên Vị nhị trọng, Giang Trần vẫn rất có nắm chắc.
Nhưng mà muốn đuổi ở trước luận kiếm, đạt tới Thiên Vị tam trọng, Giang Trần vẫn cảm thấy rất áp lực.
Bất quá, có áp lực mới có động lực.
Giang Trần cảm thấy, mình phải cố gắng đi nếm thử một chút. Mặc kệ có thể trùng kích Thiên Vị tam trọng hay không, mình cũng nên toàn lực thử một lần.
Ở loại địa phương như Vạn Uyên đảo, có chút thời điểm, bất luận thủ đoạn gì, đều không bằng thực lực bản thân.
- Ta đột phá Thiên Vị, bất kể là điều kiện thân thể, hay cảnh giới thần thức, đều viễn siêu tu sĩ cùng cấp độ. Cho nên, ta muốn mạnh mẽ đột phá, điều kiện thân thể cùng thần thức, hoàn toàn có thể chèo chống được. Chỉ là, hiện tại ta thiếu thốn nhất, là tài nguyên liên tục đột phá.
Đột phá đến Thiên Vị, mỗi tiến thêm một bước, đều phải tiêu hao tài nguyên vô cùng vô tận. Trong tay Giang Trần, ngược lại là có một ít tài nguyên.
Thế nhưng mà, những tài nguyên này, là không đủ để cho hắn hoàn thành đột phá liên tục.
Ban đầu ở Lam Yên đảo vực, ngược lại đã lấy được rất nhiều Lam Yên Cổ Ngọc, những Cổ Ngọc truyền thừa này, Giang Trần còn chưa kịp đào móc giá trị của bọn nó.
Nếu như bán đi toàn bộ Cổ Ngọc, được đến tài nguyên, khẳng định có thể để hắn trực tiếp trùng kích Thiên Vị Trung giai.
Chỉ là hiện tại, nước xa không cứu được lửa gần.
Ngược lại ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, Giang Trần biểu hiện xuất sắc, đã lấy được không ít ban thưởng. Nhưng mà những phần thưởng kia, lại không phải tài nguyên tu luyện trực tiếp nhất.
Hiện tại, Giang Trần cần có nhất chính là tài nguyên tu luyện, ví dụ như Linh Thạch cấp Thiên Vị, linh dược cấp Thiên Vị, hơn nữa là loại linh dược có thể trực tiếp chắt lọc Linh lực.
Loại này, có thể làm cho tu luyện của hắn tăng tốc.
Có lẽ, người bình thường không thể dùng loại phương thức tăng tốc dã man này, nhưng dùng cường độ thân thể cùng thần thức của Giang Trần, loại phương thức tăng tốc này, lại là phù hợp nhất.
- Nếu có tài nguyên phù hợp, có đầy đủ tài nguyên, có lẽ ở trước thiên tài luận kiếm, đột phá Thiên Vị tam trọng, cũng không phải hoàn toàn không có hi vọng. Chỉ cần đột phá Thiên Vị tam trọng, dưới sự trợ giúp của Đỉnh Thiên Đan, ta có thể nhất cổ tác khí, trùng kích Thiên Vị tứ trọng!
Mục tiêu của Giang Trần, là trùng kích Thiên Vị tứ trọng.
Tuy hắn cảm giác Thiên Vị hai ba trọng của mình, cũng đủ để đối kháng Hạ Hầu Tông. Chỉ là, Hạ Hầu Tông kia tên tuổi lớn như vậy, lại là đệ nhất thiên tài của cả Vĩnh Hằng Thần Quốc, nghe nói còn là Thần linh chuyển thế.
Cái này để cho Giang Trần đối với Hạ Hầu Tông không thể không xem trọng một tầng.
Đang trong suy nghĩ, trái tim Giang Trần khẽ động, thân hình nhoáng một cái, nhìn lại phía sau.
Trong hư không xuất hiện một đạo gợn sóng, ở trong gợn sóng kia, một hung thú toàn thân là vằn hổ chui ra, đúng là Tiểu Bạch.
Giờ phút này, dáng người của Tiểu Bạch lại xuất hiện biến hóa cực lớn, trên trán của nó, có một ấn ký như ẩn như hiện, lộ ra cực kỳ cổ xưa.
Cái ấn ký này, đúng là Thái Tuế ấn phù của Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc. Khi Thái Tuế ấn phù xuất hiện ở trên trán Thái Tuế Bạch Hổ, liền ý nghĩa, truyền thừa trí nhớ của Thái Tuế Bạch Hổ này, đã triệt để thức tỉnh, đã có thể triệu hồi ra Thái Tuế ấn phù.
Điều này cũng ý nghĩa, Thái Tuế Bạch Hổ đột phá Thiên Vị.
- Tiểu Bạch, ngươi quả nhiên đột phá?
Giang Trần cuồng hỉ.
Vù vù!
Tiểu Bạch cũng cực kỳ hưng phấn, nhảy lên vai Giang Trần.
- Trần thiếu, ta đột phá, ta đột phá. Về sau ta cũng là Thiên Vị Thần Thú rồi, ha ha ha ha.
Tâm tình của Tiểu Bạch rất tốt, nhìn về phía trên, lộ ra rất kích động.
- Tốt, thật tốt quá. Tiểu Bạch, ta quả nhiên không có nhìn lầm.
Giang Trần chứng kiến Tiểu Bạch đột phá, trong nội tâm cũng rất cao hứng.
Tứ đại Thần Thú, mình đã được ba, Long tộc, Thái Tuế Bạch Hổ nhất tộc, Chu Tước nhất tộc. Tứ đại Thần Thú chỉ thiếu Huyền Vũ nhất tộc, liền gom góp đủ rồi.
Một khi gom góp bốn loại huyết mạch, cái kia chính là một thiên đại tạo hóa.
Trong lòng Giang Trần cũng kích động. Nếu như có thể đạt được Huyền Vũ huyết mạch, bốn loại huyết mạch của Tứ đại Thần Thú, có thể luyện hóa huyết mạch, trùng luyện huyết mạch, diễn hóa Chư Thiên, đạt được cơ duyên Vô Thượng.
Huyết mạch của Tứ đại Thần Thú, bất kể là tổ hợp trận pháp, tổ hợp huyết mạch, hay diễn hóa Chư Thiên, đều là cơ duyên áp đảo toàn bộ Thần Uyên Đại Lục.
- Đi, Trần thiếu, chúng ta lại vào xem, nhìn xem có cơ hội, chiếm địa mạch cường đại kia thành của mình hay không?
Theo truyền thừa trí nhớ của Thái Tuế Bạch Hổ thức tỉnh, loại dã tính của nó, cũng bạo phát đi ra rồi. Nói đến địa mạch kia, con mắt cũng tỏa sáng.
Trong lòng Giang Trần cũng khẽ động.
Cái địa mạch kia, lúc trước hắn ở xa xa xem xét qua. Thế nhưng mà, dù chỉ xa xa thoáng nhìn, hắn cũng có thể phán định, địa mạch kia tuyệt đối không phải địa mạch bình thường.