Ánh mắt của Giang Trần không có nằm trong cực hạn là lãnh thổ của nhân loại.
Ánh mắt của hắn nhìn tới Chư Thiên thế giới.
Hiện tại nghe thấy Thần Uyên đại lục có nơi như Vạn Uyên đảo. Chẳng những hắn không cảm thấy khó khăn, ngược lại còn cảm thấy vô cùng chờ mong.
- Trần ca, Hoàng Nhi chưa bao giờ yêu cầu huynh hứa hẹn điều gì. Nhưng mà chuyện này huynh nhất định phải đáp ứng với Hoàng Nhi.
Hiếm khi Hoàng Nhi chấp nhất như vậy, đôi mắt xinh đẹp nhìn qua Giang Trần, chăm chú vô cùng.
- Hoàng Nhi....
Giang Trần còn muốn nói điều gì, thế nhưng lại bị bàn tay thon dài của Giang Trần bịt kín môi. Hoàng Nhi nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Đồng ý với Hoàng Nhi đi.
Giang Trần thấy nàng chấp nhất như vậy, biết rõ mình không thể không đồng ý, hắn than nhẹ một cái:
- Hoàng Nhi, chuyện này ta đồng ý với muội.
Hoàng Nhi thở phào một hơi:
- Trần ca, lời hứa này nhất định huynh phải giữ vững.
- Hoàng Nhi, muội yên tâm đi. So sới việc lúc đó ta đi tìm muội, còn không bằng không để cho bọn chúng mang muội đi. Đợi sau khi ta chữa xong Bách Thế đồng tâm chú cho muội, chúng ta sẽ cùng nhau đi tới Vạn Uyên đảo. Quấy cho Vạn Uyên đảo kia trời long lở đất. Muội nói xem có được không?
Cảm xúc hăng hái của Giang Trần cũng lây nhiễm sang Hoàng Nhi.
Trong khi hai người Nguyên Cảnh, ngoài mật thất truyền tới một đạo truyền âm phù, là Thân Tam Hỏa.
- Sư huynh, Lữ Phong Đan Vương tới chơi.
Giang Trần nghe nói Lữ Phong Đan Vương tới chơi, cũng khẽ gật đầu rồi cùng Hoàng Nhi đi ra ngoài.
Tâm tình của Lữ Phong Đan Vương gần đây rất tốt, sau khi nhìn thấy Giang Trần mặt mày hớn hở nói:
- SƯ tôn, những tâm đắc đan đạo vài ngày trước đó sư tôn đưa cho đệ tử, đệ tử tìm hiểu nửa tháng có thu hoạch rất lớn. Sư tôn, bây giờ đệ tử vô cùng kích động. Mong sư tôn cho đệ tử có cơ hội thực chiến.
Đây là hỏi Giang Trần đan phương a.
Đan phương Quỷ đan lưu, bên ngoài không lưu truyền nhiều lắm. Đan phương Quỷ đan lưu cao minh càng ít tới thương cảm.
Như những đan dược chủ lưu của Thái Uyên các này, Bán bộ chi tiên đan cũng tốt, Thất Vân Chân Long đan cũng tốt, còn có Bạo Hổ đan, Thường Thanh đan vạn năm cũng tốt, đều là tác phẩm tiêu biểu của Quỷ Đan lưu.
Tâm tình của Lữ Phong Đan Vương ngứa ngáy, tâm tình khiêu chiến vô cùng bức thiết.
Giang Trần cười nói:
- Ta có thể truyền cho ngươi một đan phương, nếu như ngươi luyện chế tốt thì cũng có thể trở thành một trong những đan dược chủ chốt của bổn điếm.
- Cái gì? Sư tôn mau nói đi, không nên làm lão Lữ này sốt ruột như vậy.
Lữ Phong Đan Vương gấp gáp khó dằn nổi.
- Thiên Tâm Niết Bàn đan.
Giang Trần thản nhiên nói.
Thiên Tâm Niết Bàn đan, lúc trước Giang Trần ở trong đan đấu Huyễn Ba sơn đã từng gặp qua. Loại đan dược này cấp bậc không tính quá cao, nhưng lưu hành lại vô cùng rộng.
- Quá tốt, Sư tôn, lão Lữ nhất định sẽ luyện chế tốt, không để cho Quỷ Đan lưu mất mặt.
Lữ Phong Đan Vương cao hứng bừng bừng, giống như tiểu hài tử nhận được kẹo vậy.
- Trước tiên đừng cao hứng quá sớm. Còn có một việc ngươi nên chú ý giúp ta một chút.
- Chuyện gì vậy?
Lữ Phong Đan Vương sững sờ.
- Vận dụng con đường của ngươi giúp ta chú ý về An Hồn mộc một chút. Nếu có tin tức về An Hồn mộc, ta sẽ truyền thụ cho ngươi hai chủng đan phương khác. So với Thiên Tâm Niết Bàn đan chỉ có cao hơn chứ không thấp.
- An Hồn mộc?
Lữ Phong Đan Vương ngẩn ngơ.
- Thứ này không dễ tìm a.
- Ngươi biết An Hồn mộc?
Giang Trần cả kinh, thứ này vô cùng ít ỏi, hắn cũng chỉ thử thời vận một chút, không ngờ Lữ Phong Đan Vương dường như lại biết.
- Bốn năm năm trước, trên Bát vực xuất hiện phần thưởng vô cùng lớn, mục tiêu của phần thưởng này là An Hồn mộc. Người treo thưởng có nói rõ, nếu như có thể tìm được An Hồn mộc, có thể nhận được xá lợi Đại Đế. Việc này từng khiến cho Bát vực chấn động một thời. Tìm kiếm An Hồn mộc, cơ hồ trở thành một trong những nhiệm vụ nóng bỏng nhất của Bát vực.
Những lời này của Lữ Phong Đan Vương khiến cho trong lòng Giang Trần dậy sóng.
Bốn năm năm trước, đó không phải là lúc Thuấn lão rời khỏi Vạn Tượng Cương Vực hay sao? Lúc ấy Giang Trần ở trong liên minh thập lục quốc, khi ở Bất Diệt Linh sơn gặp Thuấn lão và Hoàng Nhi lần đầu tiên.
Từ đó về sau Thuấn lão giao Hoàng Nhi cho hắn, dẫn theo Tử Dương Khí đồ Sở Tình Hán dạo chơi tứ phương, tìm kiếm An Hồn mộc.
Suy tính thời gian, hẳn người treo thưởng tìm kiếm An Hồn mộc này chính là Thuấn lão.
Hoàng Nhi đứng ở bên cạnh Giang Trần cũng nao nao, nàng với Giang Trần nhì nhau, hiển nhiên có cùng suy nghĩ.
Lúc này Lữ Phong Đan Vương mới chú ý tới bên người Giang Trần còn có một nữ tử tuyệt sắc, trong lúc nhất thời cũng ngây ngốc, hiển nhiên đã bị dung nhan và khí chất của Hoàng Nhi làm cho chấn kinh.
Ngây ngốc nhìn Hoàng Nhi, gian nan nói:
- Sư tôn, vị này... là sư mẫu sao?
- Sư mẫu cái đầu ngươi, không được thô lỗ.
Giang Trần quát lớn.
LỮ Phong Đan Vương cười hắc hắc không ngừng, gãi gãi đầu, thi lễ với Hoàng Nhi rồi nói:
- Sư mẫu ở trên, lão Lữ cư xử thô lỗ, xông tới nơi này mà không có mắt nhìn thấy thái sơn, mong sư mẫu ngàn vạn lần không để trong lòng.
Hoàng Nhi cười nhạt một tiếng:
- Lữ Phong Đan Vương, người năm đó treo giải An Hồn mộc ngươi đã từng gặp qua sao?
Lữ Phong Đan Vương sững sờ, thở dài nói:
- Ta cũng chưa từng gặp qua, tiền bối cao nhân như vậy ta nào có tư cách gặp? Người có thể xuất ra Đại Đế xá lợi, chỉ sợ bảy Đại đế của Lưu Ly vương thành chúng ta cũng phải...
Lữ Phong Đan Vương nói tới phần sau, cũng không có tiếp tục nói nữa. Hiển nhiên loại chuyện này đã vượt quá phạm trù lý giải của hắn.
- Lão Lữ, chuyện An Hồn mộc ngươi âm thầm lưu ý một chút. Nhớ kỹ, có tin tức phải báo cho ta đầu tiên.
Lữ Phong Đan Vương cười hắc hắc nói:
- Sư tôn yên tâm. Ta đối với Đại Đế xá lợi kia cũng không có hứng thú nhiều lắm. Đời Đan Vương của ta, đan đạo mới chính là đại đạo duy nhất.
- Yên tâm đi, nếu như ngươi thực sự nắm được An Hồn mộc, vậy thì giải thưởng kia ngươi nhất định cũng sẽ lấy được.
Giang Trần tùy ý khoát tay, bắn một khỏa ngọc giản về phía Lữ Phong Đan Vương:
- Đây là đan phương Thiên Tâm Niết Bàn đan, ngươi cầm lấy đi nghiên cứu một chút. Nhớ kỹ, một khi ngươi tiếp được phần truyền thừa này, cuộc đời này tuyệt đối không thể phản bội. Nếu như phản bội, thiên đạo không diệt ngươi ta cũng sẽ diệt ngươi.
- Sư tôn, người quá coi thường tiết khí của lão Lữ ta rồi. Cuộc đời làm Đan Vương của ta, trung với đan đạo, trung với truyền thừa, làm sao có thể phản bội. Nếu như lão Lữ ta phản bội truyền thừa, phản bội sư tôn, ta sẽ thịt nát xương tan, bị thiên lôi đánh.
Lữ Phong Đan Vương lớn tiếng tỏ thái độ.
- Tốt, chỉ cần ngươi trung thành như một. Về sau sẽ còn có kinh hỉ mà ngươi không thể tưởng tượng được.
Sau khi Giang Trần cảnh cáo, cũng không quên cho chút ngon ngọt.