- Giang Trần à, lần này lão phu bán cái mặt già này, cầu khẩu hóa duyên bốn phía mới gom góp được số lượng linh thạch lớn như vậy. Hy vọng ngươi không nên ngại ít a.
Giang Trần cười cười:
- Thánh Tổ đại nhân có tình rồi.
- Được rồi, ngươi là thiên tài thánh địa chúng ta coi trọng nhất. Tương lai thánh địa hơn phân nửa cũng giao vào trong tay ngươi. Không coi trọng cũng không được a. Đúng rồi, tài liệu cần thiết luyện đan cũng chuẩn bị không sai biệt lắm. Qua mấy ngày nữa sẽ đưa tới tay ngươi.
Mặc kệ Thánh Tổ đại nhân có phải rất biết tính toán hay không, nhưng hắn quả thực cũng có ít cố gắng. Giang Trần cũng có thể cảm nhận được thành ý của đối phương.
Về phần tính toán, đứng trên lập trường của Vĩnh Hằng thánh địa, không muốn trả giá quá nhiều vì cương vực nhân loại cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Vài ngày sau, Giang Trần chính thức thu được những tài liệu kia.
Sau khi thu được những tài liệu này, Giang Trần quyết định bế quan một đoạn thời gian ngắn, đem những tài liệu này chuyển hóa thành Đỉnh Thiên đan và Thái Nhất bổ thiên đan.
Hắn biết rõ chỗ trân quý của những tài liệu này, cho nên lúc luyện chế cũng vô cùng chăm chú.
Lần này thánh địa xem như ra tay rộng rãi. Những thứ này chẳng khác gì là lấy lòng hắn, để cho hắn đi đổi linh thạch.
Đương nhiên, Giang Trần cũng biết, thánh địa có cân nhắc ở mặt khác. Nếu như mình xuất ra Thái Nhất bổ thiên đan và Đỉnh Thiên đan để đổi linh thạch, trong lúc vô tình sẽ kết giao với không ít người, sẽ kết xuống không ít thiện duyên, để cho người ta trong lúc vô hình khắc sâu ấn tượng với Vĩnh Hằng thánh địa.
Thậm chí là có người hướng về Vĩnh Hằng thánh địa.
Như vậy khi đề cử minh chủ, khó tránh khỏi sẽ thiên về phía Vĩnh Hằng thánh địa.
Những thứ cong cong thẳng thẳng này, Giang Trần cũng không muốn lo nghĩ quá nheieuf, ít nhất những thần đan này có thể đổi được linh thạch mà hắn cần.
Như vậy đã đủ rồi.
Nhóm tài liệu này có chút phong phú, Giang Trần trọn vẹn tốn gần một tháng mới đưa toàn bộ đám tài liệu này chuyển hóa thành đan dược.
Như vậy Thái Nhất bổ thiên đan trên người Giang Trần có số lượng vô cùng khả quan.
Mà số lượng Đỉnh Thiên đan cũng có chút đồ sộ.
Nhìn thấy những thành quả này, Giang Trần cũng vô cùng phấn chấn.
Long Tiểu Huyền và Tiểu Bạch đều nhận được một khỏa Đỉnh Thiên đan. Nhất là Tiểu Bạch càng cao hứng bừng bừng, nó đã nghe nói Đỉnh Thiên đan kia rất lợi hại, có thể tăng tiến tu vi.
- ha ha, ta muốn giữ tới lúc Thiên Vị lục trọng dùng để giúp ta trùng kích Thiên Vị thất tọng.
Hiện tại linh trí của Tiểu Bạch không ngừng mở ra, đối với mấy chuyện này cũng ngày càng rõ ràng.
Kỳ thực Long Tiểu Huyền trước kia cũng đạt được một khỏa Đỉnh Thiên đan, cho nên nó vuốt vuốt rồi lại bỏ vào trong túi.
Về phần thần điểu Chu Tước, Đỉnh Thiên đan đối với nó đã không còn tác dụng gì. Thần điểu Chu Tước phiền muộn nói:
- Trần thiếu, lúc nào ngươi có thể luyện chế ra đan dược thần đạo? Làm cho Thần đạo tu vi có thể vô điều kiện tăng lên một trọng a. Dưới gầm trời này không biết có đan dược như vậy hay không.
- Có.
Giang Trần không chút phủ nhận, nói.
Hai mắt thần điểu Chu Tước sáng ngời:
- Thực sự?
- Bất quá ta không biết luyện chế. Cũng không có khả năng thu thập được những tài liệu kia. Ở Thần Uyên đại lục hẳn không thể mơ tưởng tới nó
Giang Trần lắc đầu, loại đan dược thần đạo này, bắt đầu luyện chế quả thực quá khó khăn.
Một Chư Thiên đại thế giới cũng chưa chắc có một số đan đạo đại sư biết luyện chế.
- Thực sự có loại đan dược này hay sao?
Thần điểu Chu Tước dùng ngữ khí phức tạp hỏi:
- Trần thiếu, ngươi hiểu được nhiều như vậy, thực sự không biết trí nhớ truyền thừa của ngươi rốt cuộc là hạng đại nhân vật gì.
Hiện tại bọn họ đều biết Giang Trần là thần linh chuyển thế.
Nhưng mà nhìn kiến thức, lịch duyệt của Giang Trần, chỉ sợ còn không phải là thần linh bình thường, thậm chí chưa hẳn là thần linh của vị diện này.
Giang Trần cười cười, cũng không có giải đáp.
Mà chỉ nói:
- Ngày sau nếu như có cơ duyên, ta nhất định sẽ luyện chế cho các ngươi mỗi người một khỏa.
- Quá tốt.
Vẻ mặt thần điểu Chu Tước mừng rỡ như điên.
Ngược lại, Long Tiểu Huyền và Tiểu Bạch thì bình tĩnh vô cùng, dù sao bọn họ hiện tại mới chỉ là Thiên Vị. Đối với phương diện thần đạo còn lý giải không sâu, ý nghĩ không có bức thiết như thần điểu Chu Tước.
Giang Trần gật đầu:
- Hy vọng ngày đó có thể đến sớm a.
Nói xong Giang Trần chợt nhớ tới một chuyện, nói:
- Huyết mạch tứ đạo thần thú các ngươi có lẽ các ngươi từng nghe qua Huyền Vũ chứ?
- Huyết mạch Huyền vũ? Tự nhiên là biết rõ. Là huyết mạch thần thú nổi danh cùng với chúng ta. Một trong tứ đại thần thú.
Thần điểu Chu Tước gật đầu.
- Nhưng mà thời thượng cổ dường như từng có tin đồn về thần thú Huyền Vũ a.
- Thật sao?
Hai mắt Giang Trần sáng ngời.
- Từng nghe nói qua, bất quá huyết mạch tứ đại thần thú chúng ta, ở thời kỳ thượng cổ chưa từng chạm mặt qua. Hơn nữa...
Thần điểu Chu Tước có chút xấu hổ:
- Huyết mạch tứ đại thần thú bình thường gặp nhau đều thủy hỏa bất dung, thường thường đều đấu tới ngươi chết ta sống.
- Quả thực như thế.
Long Tiểu Huyền dương dương tự đắc lườm Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch hừ hừ nói:
- Long ca, ngươi đừng bắt nạt ta nhỏ tuổi, chờ sau khi ta lớn lên, nhất định sẽ đánh với ngươi một chầu. Thái Tuế bạch hổ nhất tộc chúng ta, sức chiến đấu nổi tiếng Chư Thiên a.
- Hừ, ta chờ ngươi lớn lên, tới lúc đó đừng có khóc nhè trước mặt Trần thiếu.
Từ xưa long tranh hổ đấu, Long Tiểu Huyền và Tiểu Bạch tuy rằng ở chung thành huynh đệ, nhưng mà khó tránh khỏi sẽ có chút tranh giành khí phách.
Giang Trần cười nói:
- Các ngươi lạc đề rồi. Ta hỏi huyết mạch Huyền Vũ là có nguyên nhân của nó.
- Cái gì?
Ba người này khẽ giật mình.
- Đây là bí mật thời kỳ thái cổ, huyết mạch tứ đại thần thú nếu như tề tụ. Có thể diễn hóa thiên đạo, trọng luyện ngũ hành, đúc lại Chư Thiên đại thế giới.
- Ồ? Thần kỳ như vậy sao?
- Đúng vậy, bất luận một Chư Thiên đại thế giới nào đều phải có vật tạo hóa mới có thể luyện hóa ra được. Cho nên mỗi một Chư thiên đại thế giới phải có một bảo vật cấp bậc tạo hóa. Loại bảo vật này đều tới từ nguyên thủy, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Ba Chân linh nghe vậy hai mắt đều trợn lên, vẻ mặt không quá rõ ràng. Bọn họ nghe không quá hiểu, nhiều lắm thì cái hiểu cái không.
Nhưng mà, nghe được năm chữ Chư Thiên đại thế giới này, lại bảo vật cấp bậc tạo hóa gì đó, thái sơ nguyên thủy gì đó, nghe xong đã biết rõ vô cùng không tầm thường.
- Trần thiếu, ngươi nói là, nếu như huyết mạch Tứ đại thần thú chúng ta tề tụ, có thể luyện hóa một phương Chư Thiên đại thế giới đúng không?
- Chỉ là có hy vọng mà thôi, còn cần có bí pháp.
Giang Trần thở dài:
- Bí pháp này vô cùng khó tìm kiếm.
- Trần thiếu, ngươi hiểu bí pháp này sao?
Thần điểu Chu Tước hiếu kỳ hỏi.
Giang Trần đối với Tam đại chân linh bọn họ cũng không có gì giấu diếm:
- Trong trí nhớ kiếp trước của ta, từng vô tình đọc qua bí mật này, chỉ là có thể làm được hay không ta cũng chưa từng thử qua.
Kiếp trước, nếu muốn tề tụ huyết mạch Tứ đại thần thú, độ khó rất lớn. Dù sao, huyết mạch tứ đại thần thú, ở Chư Thiên đại thế giới cũng đều là đỉnh cấp quý tộc, cho dù là Thiên Đế, cũng không thể đơn giản đi trêu chọc bọn họ.
Lại nói, kiếp trước Giang Trần cũng không có loại năng lực này. Dù sao hắn cũng không có cách nào tu luyện võ đạo. Không có thần thông võ đạo, còn nói gì tới luyện hóa Chư Thiên đại thế giới. Nói gì tới diễn hóa thiên đạo? Những thứ này chỉ có thể dừng lại trên phương diện lý luận, là lầu các trên không trung.