Ba!
Khê lão trùng trùng điệp điệp một chưởng đập trên bàn, tức giận đến bộ râu lay động.
Lão nhân gia hắn vốn hào hứng rất cao, vừa mới ngồi xuống, lại toát ra nhiều người đến xin phép nghỉ như vậy, cả đám đều từ chối, đối với đại tụ ngày mai hiển nhiên một chút cũng không để trong lòng.
Cái này để cho hắn làm sao có thể không phẫn nộ!
- Ai không đi? Ai con mẹ nó không đi, lão tử đánh gãy chân của hắn!
Khê lão thật sự nổi giận, chỉ tay hướng một trung niên nhân.
- Giang Hùng, ngươi là con của ta, ngươi nói thêm câu không đi nữa thử xem? Mua sắm Linh Dược? Ngươi đừng tưởng rằng lão tử không biết, ngươi ở Thanh Hoa phố nuôi một tiểu nhân, mỗi ngày tiến đến lêu lỗng!
- Còn có, Giang Hạ! Ngươi là cháu ruột ta, có chút tiền đồ được hay không? Tuổi còn trẻ, mỗi ngày quấn quít lấy một tiểu nương bì, còn có một chút chí khí hay không?
- Còn ngươi nữa, Lý Hữu, ngươi là ngoại tôn của ta, nếu như đối với Giang gia không có một chút cảm giác trung thành, ngươi ở lại Giang gia ta làm gì?
Lão gia tử dựng râu trừng mắt, mắng máu chó phun đầy đầu, ánh mắt cũng không biết để vào đâu.
- Cha!
Giang Hùng mặt mũi có chút không nhịn được.
- Không cần cùng lão tử nói nhảm, ngày mai các ngươi đều phải đi. Hơn nữa, từ ngày mai trở đi, đem những chuyện hư hỏng kia của các ngươi giải quyết hết cho ta. Thân là Giang gia đệ tử, dòng họ Hầu phủ, nếu như các ngươi không thể vì gia tộc phân ưu giải nạn, muốn các ngươi làm cái gì?
Khê lão hiên ngang lẫm liệt.
Điều này cũng làm cho nguyên một đám ở đây sờ không được ý nghĩ, xưa nay bọn họ đều là như vậy, cũng không thấy lão gia tử phản đối a.
Lão gia tử hôm nay là làm sao vậy? Uống rượu trở lại, như thế nào khẩn trương như thế? Hẳn là bị Giang Trần kia đầu độc a?
Giang Hùng sợ hãi hỏi:
- Cha, ngươi cũng không phải không biết, Giang gia chúng ta, cái Chư Hầu Lệnh này là giữ không được, ngài nói nhiều như vậy, cũng khó ngăn đại thế a. Ngài không phải nói, ngài đã sớm nhìn ra sao?
- Cái rắm! Lão tử lúc nào nói qua loại lời này?
Khê lão thề thốt phủ nhận.
- Các ngươi nhớ kỹ cho ta, Giang gia chúng ta, chẳng những giữ được Chư Hầu Lệnh, hơn nữa, còn có thể càng tiến một bước! Tấn chức Nhất phẩm chư hầu.
Khê lão nói đến đây, ngữ khí cũng hơi có chút kích động.
Nhất phẩm chư hầu, kia là phẩm cấp chư hầu hoàn toàn bất đồng rồi.
Nhất phẩm chư hầu thì có quyền lực phân phong, đến lúc đó đệ tử toàn cả gia tộc, cũng có thể phân phong lãnh địa, khai chi tán diệp!
Đến lúc đó phú quý kia, sẽ hoàn toàn bất đồng hiện tại rồi.
- Cái gì? Nhất phẩm chư hầu? Cha, ngài sẽ không uống rượu uống hồ đồ chứ?
Giang Hùng nhịn không được muốn cười.
Ba!
Khê lão một cái bạt tai tát tới, bỗng nhiên đứng lên:
- Ngươi ăn cái tát này một chút cũng không oan! Lão tử một lần cuối cùng nhắc nhở ngươi, ngày mai đại tụ, phải đi. Hơn nữa, ở trước mặt Tiểu Hầu gia, phải tất cung tất kính. Đắc tội Tiểu Hầu gia, lão tử cũng không thể nào cứu được ngươi!
- Còn các ngươi nữa, còn thể thống gì? Xem thường Tiểu Hầu gia? Cảm thấy người ta hoàn khố vô độ? Cái rắm! Người ta đó là giả heo ăn thịt hổ, ẩn dấu thực lực, tê liệt đối thủ! Lần này Tiểu Hầu gia khiêu chiến chính là Nhất phẩm chư hầu, hơn nữa, hắn đã hoàn thành Nhất phẩm nhiệm vụ thứ nhất, chém giết Thải Liên Khách ở Thiên Hồ lĩnh!
- Cái gì?
Giang Hùng ngây dại, tay bụm mặt, một điểm tính tình cũng không có.
Chém giết dâm tặc Thải Liên Khách!
Tuy Thiên Hồ lĩnh cách nơi này rất xa, nhưng mà các lĩnh tầm đó, tin tức xoay chuyển rất nhanh. Thải Liên Khách này tiếng xấu lan xa, ở Giang Hãn Lĩnh cũng rất có danh tiếng.
Tương truyền Thải Liên Khách này tu vi ở tám mạch cùng chín mạch tầm đó, thiện dùng âm độc, khinh công cực tốt, người lại giảo hoạt, cực kỳ khó đối phó.
Một hái hoa tặc như vậy, lại bị Tiểu Hầu gia chém giết?
Hơn nữa, từ lúc nhận lấy nhiệm vụ, đến hoàn thành nhiệm vụ, chỉ tốn không đến một tháng thời gian?
- Nguyên một đám, đều cút trở về suy nghĩ thật kỹ cho ta! Nếu như các ngươi không muốn lăn lộn, sớm cút ra khỏi nhà này, còn muốn hỗn xuống dưới, thì xốc lại tinh thần cho ta. Hầu hạ tốt Tiểu Hầu gia!
Khê lão thở phì phì, vứt bỏ một câu như vậy, liền trực tiếp đi ra.
Cơ hồ là cùng lúc đó, trong nhà mấy tộc lão khác, cùng một màn này trình diễn.
Đều không ngoại lệ, những gia hỏa tiêu cực lười biếng kia, đều bị đám tộc lão mắng rất thảm, có chút thậm chí đồng dạng như Giang Hùng, hung hăng ăn một trận đòn.
Sáng sớm hôm sau, không khí toàn bộ Giang gia, đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Một gia tộc vốn như vụn cát, đột nhiên, phảng phất bị một dây thừng vô hình vặn chung một chỗ.
Vốn là lười biếng ngủ, hay sớm đi ra ngoài lêu lỗng, rất thần kỳ, cả đám đều xuất hiện ở chỗ hạch tâm Hầu phủ, hơn nữa nguyên một đám tinh thần vô cùng phấn chấn, ăn mặc chỉnh chu.
Nhìn thấy Giang Chính đi tới, có chút đầu óc linh hoạt xông về phía trước, cười hô:
- Giang Chính, Tiểu Hầu gia đã dậy hay chưa?
- Đã dậy? Tiểu Hầu gia mỗi ngày canh ba rời giường tu luyện, ngươi hỏi hắn đã dậy chưa?
- A a, nói sai, nói sai! Thất lễ, thất lễ!
Lúc này, Giang Trần từ bên trong đi ra, cười nói:
- Tất cả mọi người đã đến, không sai biệt lắm, những bộ lạc kia cũng sắp đến đi à nha?
Đại quảng trường Ba Giang Thành, đầy đủ dung nạp mấy vạn người tụ tập.
Toàn bộ Giang Hãn Lĩnh, có mười đại bộ lạc, mà dưới đại bộ lạc, còn có rất nhiều tiểu bộ lạc.
Những bộ lạc lớn nhỏ này đều do một gia tộc khống chế.
Ví dụ như Tử Kinh bộ, là Kinh gia khống chế.
Ví dụ như Ứng Lam bộ, liền do nhà mẹ đẻ mẫu thân Giang Trần Lam thị nhất tộc khống chế.
Đương nhiên, từng bộ lạc, ngoại trừ gia tộc hạch tâm ra, tất nhiên còn có rất nhiều gia tộc phụ thuộc, cộng đồng cấu thành lực lượng thống trị.
Cho nên, hôm nay trên Ba Giang Thành đại quảng trường, tụ tập gia tộc tối thiểu có mấy trăm. Từng gia tộc, đều chí ít có hai ba mươi người dự họp, có thể nói là thanh thế to lớn.
Giang Phong không ở Giang Hãn Lĩnh, Giang Đồng là quyền Hầu gia trên danh nghĩa. Bất quá hôm nay, hắn tự nhiên sẽ không đoạt danh tiếng của cháu trai. Giang Đồng cũng biết rõ, cháu trai Giang Trần, mới là nhân vật chính hôm nay.
- Chư vị, lần này dùng Chư Hầu Lệnh triệu tập các ngươi đến, là có một thiên đại việc vui muốn tuyên cáo tất cả các bộ!
Khóe môi Giang Đồng nhếch lên mỉm cười, ánh mắt dò xét một vòng, từ trên mặt từng bộ lạc tù trưởng đảo qua.
- Ha ha, Tam gia không tiếc vận dụng Chư Hầu Lệnh, triệu tập chúng ta đến đây, chắc hẳn việc vui này nhất định phi thường trọng yếu a.
- Đúng vậy, Tam gia, đừng thừa nước đục thả câu nữa, nói ra cho mọi người cùng vui a!
Giang Đồng cười cười:
- Tốt, ta cũng không thừa nước đục thả câu nữa. Mọi người đều biết, phụ tử Hầu gia tiến về vương đô, tham gia Tiềm Long thi hội, lần này Tiểu Hầu gia đột nhiên trở về, không vì cái gì khác, chính là trở lại chiêu mộ thân vệ, tổ kiến hạch tâm thế lực ngày sau khống chế Giang Hãn Hầu!