Mục lục
Độc Tôn Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ kết quả đến xem, quyết định này là thành công hay thất bại, thật đúng là khó mà nói. Ít nhất ở Giang Trần xem ra, quyết định này từ mặt ngoài, tựa hồ không thành công a.

- Giang Trần, nhìn biểu lộ uể oải của ngươi, là đối với quyết định này, không quá hài lòng đúng không?

Hạ Thiên Trạch hắc hắc cười quái dị.

Giang Trần thiếu chút nữa đã quên, cung thứ sáu này, là có thể bắt được cảm xúc của mình, nên không có che dấu, cười khan nói:

- Từ kết quả đến xem, là không theo ý người a.

- Ha ha, cái này là đúng rồi. Tiểu tử ngươi ngược lại không ngụy trang. Bất quá, ngươi cảm thấy kết quả không theo ý người, vậy thì khẳng định đúng rồi.

- Đúng rồi? Tiền bối, lời này từ đâu nói lên?

Giang Trần không hiểu ra sao.

- Cái này là sách lược của Đại Thần Tôn. Hắn muốn đúng là hiệu quả như vậy. Hắn và mấy đại tu sĩ thương nghị qua, mọi người nhất trí cho rằng, sau cuộc chiến Phong Ma, Nhân loại cương vực tuyệt đối không thể đi con đường thông thường, nếu như lựa chọn cái gì cũng không làm, thuận theo tự nhiên, các thế lực lớn của Nhân loại cương vực nhất định lâm vào nội chiến. Nếu như lựa chọn đối ngoại xâm lấn, ác chiến qua đi, căn bản không có năng lực này, ngược lại sẽ rước lấy mầm tai vạ. Cho nên, bọn người Đại Thần Tôn, lựa chọn một phương thức phi thường cấp tiến. Một quyết định mà những người khác căn bản không cách nào lý giải, cũng mơ mơ màng màng.

Nghe được ngữ khí đắc ý của Hạ Thiên Trạch, Giang Trần ý thức được, tựa hồ hết thảy không có đơn giản như mình tưởng tượng a.

- Ngươi chứng kiến Giới Bi Chi Cảnh, đúng không? Cái này là một bước mà bọn người Đại Thần Tôn bố trí. Đây là bọn hắn thương nghị qua. Tuy kiến tạo Giới Bi Chi Cảnh, bọn hắn không có tham dự toàn bộ. Nhưng đây chính là quyết định của bọn họ. Mà quyết định trọng yếu nhất trong đó, kỳ thật không phải Giới Bi Chi Cảnh. Mà là những đại tu sĩ này, dùng đại thần thông, che dấu phong ấn tất cả linh mạch của Nhân loại cương vực. Mà ở trong Phong Ma đại chiến, cố ý chế tạo ra biểu hiện giả dối là linh mạch bị phá hủy. Kể từ đó, sau Phong Ma đại chiến, Nhân loại cương vực rách nát không chịu nổi, linh mạch hủy hết. Mà lĩnh tụ của các đại thế lực, cũng triệt để lưu lạc, hoặc toàn quân bị diệt, hoặc truyền thừa mất tích.

- Nhưng hết thảy, kỳ thật đều là cố ý chế tạo ra biểu hiện giả dối. Tông môn truyền thừa mất tích, cũng không phải thật sự mất tích, mà chỉ là phong ấn mà thôi. Linh mạch nghiền nát, không phải thật sự nghiền nát, mà là bị phong ấn. Chỉ có điều, thần thông của mấy đại tu sĩ kia quá mạnh mẽ, bọn hắn bố trí mê trận, lại mê hoặc được tất cả mọi người.

Giang Trần trợn mắt há hốc mồm, nếu như không phải Hạ Thiên Trạch chính miệng nói, hắn hoàn toàn không cách nào nghĩ đến, đây hết thảy dĩ nhiên là Thượng Cổ đại tu sĩ làm ra.

Giang Trần lúng ta lúng túng hỏi:

- Tiền bối, làm như vậy, động cơ của bọn hắn là cái gì? Vãn bối ngu dốt, kính xin tiền bối chỉ điểm.

Giang Trần có chút lý giải không thấu.

- Động cơ?

Hạ Thiên Trạch thở dài.

- Ngươi không có trải qua cuộc chiến Thượng Cổ, nên không biết không khí của Nhân loại cương vực lúc ấy. Không khí lúc ấy, sau khi Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận khởi động, tất cả mọi người cảm thấy Ma tộc đã thành châu chấu trong lồng, mệnh không lâu rồi. Chỉ có mấy đại tu sĩ rõ ràng, kỳ thật Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận phong ấn không phải Ma tộc, mà là Khôi Lỗi của Ma tộc mà thôi.

Vấn đề này, Giang Trần ngược lại là biết rõ. Ban đầu hắn ở thế giới dưới lòng đất, đã từng lầm xông vào trận pháp kia.

Cũng nhận thức Mãng Kỳ trong trận pháp.

Mãng Kỳ cũng đề cập tới, tu sĩ bị vây khốn trong Chư Thiên Vạn Linh Tỏa Thần Đại Trận, cơ hồ không có huyết mạch Ma tộc, đều là Khôi Lỗi quân của Ma tộc.

Bản thân Mãng Kỳ, cũng không phải huyết mạch Ma tộc, mà chỉ là Khôi Lỗi của Ma tộc mà thôi.

Nguyên lai, mấy Thượng Cổ đại tu sĩ cũng biết chuyện này.

- Tuy trận pháp không có phong ấn được chủ lực của Ma tộc, nhưng lại tiêu diệt được một bộ phận Ma tộc. Trải qua khổ chiến, chủ lực của Ma tộc cũng tiêu hao một phần. Cuối cùng quyết chiến, mấy đại tu sĩ suy đoán ra, nhất định sẽ không quá nhẹ nhàng. Nếu như mấy người bọn hắn chết trận, cách cục của Nhân loại cương vực tất nhiên sẽ đại biến. Một ít thế lực Nhị lưu ra công không xuất lực, sẽ đi ra hái quả đào. Đến lúc đó, cách cục sẽ biến thành thập đại thế lực lĩnh tụ liều chết quyết chiến, cơ hồ đánh tới toàn quân bị diệt, một ít thế lực trộm gian dùng mánh lới, lại nhặt tiện nghi có sẵn. Chẳng những nhặt tiện nghi có sẵn, đạo thống cùng tài nguyên của thập đại thế lực lĩnh tụ, cũng sẽ bị chia cắt, thậm chí đạo thống khó tồn. Mà những tranh đoạt này, thế tất sẽ làm cho Nhân loại cương vực lâm vào nội chiến vô tận, gia tốc Nhân loại cương vực bị diệt. Một khi nội chiến, tai nạn sẽ vô cùng vô tận.

- Đem cơ nghiệp của mình lưu cho đám gia hỏa kiếm tiện nghi, còn không bằng chủ động ẩn giấu, khiến người muốn kiếm tiện nghi, không có tiện nghi có thể nhặt.

Giang Trần có chút minh bạch.

Liên tưởng đến cảnh mười Đại Thánh Địa quyết chiến với Quang Độ lão nhân, tất cả mọi người cảm thấy Quang Độ lão nhân hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nên rất nhiều tu sĩ ở trong chiến đấu, cũng bắt đầu ra công không xuất lực.

Ở thời đại Thượng Cổ, các thế lực lớn đều có mưu mô, đối với thập đại thế lực lĩnh tụ là không công bình. Quan trọng nhất là, sự tình Lưu Ly Đại Thần Tôn lo lắng, nhất định sẽ phát sinh.

Ai cũng không muốn mình liều mạng thủ hộ phần cơ nghiệp này, kết quả lại bị hậu nhân hái quả đào. Thậm chí là quấy phần cơ nghiệp kia rối tinh rối mù.

Bọn người Lưu Ly Đại Thần Tôn làm như vậy, tuy nói có chút tư tâm, nhưng từ công nghĩa lại nói qua được. Nếu như thập đại thế lực lĩnh tụ suy sụp, bị những thế lực mánh lới trong Phong Ma đại chiến đắc thế, cục diện đối mặt nhất định là chia cắt, hỗn chiến!

Đến lúc đó, Nhân loại cương vực không có hủy ở trong tay Ma tộc, lại hủy ở trong nội chiến.

Giang Trần rộng mở trong sáng, suy bụng ta ra bụng người, nếu như đổi lại Giang Trần hắn, chỉ sợ cũng sẽ làm ra lựa chọn như vậy. Lấy Lưu Ly Vương Thành mà nói, hiện tại hắn nguyện ý giao Lưu Ly Vương Thành cho những thế lực bụng dạ khó lường kia sao? Rất hiển nhiên, hắn không cam tâm, càng không yên lòng.

Ai biết rơi xuống trong tay những người này, sẽ biến thành cái bộ dáng gì?

Nhân loại tu sĩ am hiểu nhất đúng là nội chiến, mà nội chiến, không thể nghi ngờ là dễ dẫn tới suy bại nhất. Dùng Nhân loại cương vực mà nói, lúc trước Lưu Ly Vương Thành cùng Đan Hỏa Thành tranh đấu, bao nhiêu tu sĩ cường đại, vì thế mà trả giá tánh mạng?

Đột nhiên, Giang Trần ngược lại có thể lý giải Lưu Ly Đại Thần Tôn dụng tâm lương khổ rồi.

Tâm tình của hắn chấn động, Hạ Thiên Trạch đều nhìn ở trong mắt:

- Ha ha, thiếu niên, xem ra ngươi đã lĩnh ngộ nổi khổ tâm của Đại Thần Tôn a.

Giang Trần than nhẹ một tiếng:

- Dưới loại tình huống đó, Thần Tôn đại nhân nhìn xa trông rộng, hoàn toàn chính xác khiến người bội phục. Trong đầu vãn bối, hôm nay còn có một nghi vấn.

- Còn có nghi vấn gì?

- Linh mạch bị phong ấn, như vậy linh mạch này sẽ không có bị phá hủy? Nếu như giải trừ phong ấn, Nhân loại cương vực có thể tái hiện sinh cơ như Thượng Cổ hay không?

- Đương nhiên có thể.

Hạ Thiên Trạch cười nói.

- Chỉ cần trừ đi những phong ấn kia, chẳng những linh mạch khôi phục, thập đại thế lực lĩnh tụ của Thượng Cổ cũng sẽ từ từ trồi lên mặt nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK