Đón lấy, Hạng Tần cùng Nhạc Bạch Trạch theo sát phía sau, cũng lăng không mà đi, thân hình như Đại Bằng giương cánh, hóa thành lưu quang chạy như bay.
Ba trưởng lão khác của Đại Thánh Đường, cũng nhao nhao theo sát phía sau.
Hai thiên tài còn lại của Đại Thánh Đường, tu vi ở Nguyên cảnh đỉnh phong, là không thể phi hành, nhưng cũng có biện pháp, trong tay lóe lên phù quang, phi hành phù gia trì lên người, cũng nhao nhao theo sát phía sau.
Ngay lúc này, người của tông môn khác, cũng như ong vỡ tổ lao lên.
Bao gồm người của Ngũ phẩm tông môn, cũng chen lấn thi triển thần thông.
Bên Đan Can Cung, dưới sự dẫn dắt của Vân Niết trưởng lão, cũng đi theo chính giữa đội ngũ, hướng đảo giữa hồ chạy như bay.
Bốn thiên tài tuổi trẻ, đều không phải cường giả Thánh cảnh, không có thủ đoạn phi hành, nhưng dưới sự trợ giúp của phi hành phù, lại không có độ khó gì.
Không bao lâu, tất cả mọi người liền đến đảo giữa hồ.
Từng đạo thân ảnh rơi vào hoàn đảo, mọi người chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, linh lực đầy đủ kia, làm cho mỗi người đều có một loại cảm giác vui vẻ thoải mái.
- Chậc chậc, chỉ là biên giới hòn đảo, liền có linh lực đầy đủ như vậy, quả thật có thể so với linh địa cường đại nhất của tông môn ta. Nếu tiến vào hạch tâm, linh lực sẽ như thế nào?
Một trưởng lão của Thánh Kiếm Cung kêu lên.
Đảo này cũng không lớn, nhưng cho người một loại cảm giác thần thánh.
Vân Niết trưởng lão dõi mắt nhìn lại, cũng sinh lòng cảm khái, thở dài:
- Linh lực đầy đủ như vậy, cho dù là Lục Đại tông môn cũng không có. Đảo này, nói không chừng thật có Thiên cấp linh dược.
Đến hòn đảo này, tâm tư của mọi người đều là hướng về phía Thiên cấp linh dược.
Về phần Địa cấp linh dược, trên đường đi, cường giả cấp bậc trưởng lão, hoặc nhiều hoặc ít đều thu thập được vài gốc.
Địa cấp linh dược, mặc dù là linh dược thường dùng của cường giả Hoàng cảnh, thế nhưng ở Vạn Tượng Cương Vực, Địa cấp linh dược ở trên thị trường tuy hiếm thấy, nhưng vẫn có xuất hiện, ngẫu nhiên sẽ lưu thông.
Thế nhưng, Thiên cấp linh dược, tại Vạn Tượng Cương Vực cơ hồ là trăm năm khó được nhất ngộ. Một khi xuất hiện, tất sẽ khiến cho tranh mua khắp nơi, thậm chí gây ra một hồi gió tanh mưa máu.
Cho nên, Thiên cấp linh dược, tại Vạn Tượng Cương Vực, cơ hồ là không thấy.
Nhưng lần này, gần như tất cả mọi người có một loại trực giác, khu vực hạch tâm của Thượng cổ Dược Viên, nhất định sẽ có Thiên cấp linh dược xuất hiện.
Hiện tại mọi người không hoài nghi có Thiên cấp linh dược hay không, mà là lo lắng có mấy gốc Thiên cấp linh dược.
- Mọi người cẩn thận một chút, ngoại vi đảo này có trận pháp, không nên xông loạn.
Tuy Vân Niết trưởng lão kích động, nhưng không có thất thố.
Lấy nhãn lực của hắn, là nhìn ra một ít mánh khóe.
Kỳ thật trong nháy mắt thân hình Giang Trần rơi xuống đó, liền nhìn ra đảo này chẳng những có trận pháp vô hình, còn có một ít đồ vật mà mọi người thấy không được.
Cái mũi của Giang Trần hơi co rút vài cái, thần thức quan sát một lát, lòng sinh ra nghi ngờ.
- Sư đệ, ngươi đang tìm cái gì vậy?
Lăng Bích Nhi thấy Giang Trần đi tới đi lui ở ngoại vi, tra xét bốn phía, không khỏi hiếu kỳ, lại lo lắng đảo này có nguy hiểm, cho nên theo tới.
Giang Trần thấp giọng nói:
- Sư tỷ, ngươi không thấy đảo này có chút quỷ dị sao?
- Đảo này khắp nơi quỷ dị, bất quá đến cùng quỷ dị ở đâu, ta lại nói không ra lời.
Lăng Bích Nhi cũng chi tiết nói.
Giang Trần gật đầu, trong mơ hồ hắn có chút suy đoán, lại không nói gì.
Nhìn vẻ mặt ân cần của Lăng Bích Nhi, trong nội tâm Giang Trần khẽ động, nói:
- Sư tỷ, Đan Tâm Quả trong bốn vị linh dược kia, ta đã tìm được. Hiện tại chỉ còn lại một loại là Thiên La Ngọc Tham.
- Thật vậy chăng?
Lăng Bích Nhi khí chất băng lãnh, nghe vậy, đôi mắt đẹp cũng bắn ra kinh hỉ vô hạn, trên mặt tràn đầy kích động.
- Ừ, hi vọng đảo này có Thiên La Ngọc Tham.
Giang Trần gật gật đầu:
- Ở ngoại vi cũng không ít linh dược, sư tỷ, chúng ta đi nhìn đi.
Lăng Bích Nhi gật đầu, rất dịu dàng ngoan ngoãn nói:
- Ân.
Hai người đi một vòng bốn phía, tuy ngoại vi có chút linh dược Thánh cấp, thế nhưng linh dược chân Thánh cấp lại ít. Thiên La Ngọc Tham kia lại là linh dược cấp bậc tối cao trong chân Thánh cấp, thì bóng dáng cũng không có nhìn thấy.
Mà lúc này, nhóm Cự Đầu của sáu đại tông môn, đã tìm được lối vào trận pháp.
- Chư vị, trận pháp này cũng hẳn là ba ngàn năm mở ra một lần, lối vào, còn không có triệt để mở ra. Không bằng mọi người hợp lực công kích lỗ hổng trận pháp này, nhất cử mở nó ra? Bằng không đợi nó mở ra, tối thiểu phải một ngày sau.
Hạng Can trưởng lão đề nghị.
Đề nghị này, lấy được mọi người tán thành. Hiển nhiên, tiến nhập hòn đảo hạch tâm này, mọi người đều cực kỳ bức thiết.
Mỗi một giây, lúc này đều mấu chốt như vậy.
Thời điểm này Giang Trần cùng Lăng Bích Nhi cũng về đến trong đám người, nghe Hạng Can trưởng lão đề nghị như vậy, Giang Trần lại nhíu mày.
- Huyễn Ba Sơn, còn có thượng cổ Dược Viên, cùng với hòn đảo hạch tâm trong thượng cổ Dược Viên này, tầng tầng trận pháp, tầng tầng bố cục, hiển nhiên là đại thủ bút, có quy luật vận chuyển của nó.
Giang Trần căn cứ kinh nghiệm kiếp trước, cảm thấy trận pháp đảo này bố trí, tuyệt đối là tính toán cực tốt.
Nếu như trận pháp không có mở ra, vậy hẳn là đợi, mà không phải dựa vào man lực đi phá trận.
Chỉ là, tuy Giang Trần nghĩ như vậy, nhưng hắn ở chỗ này không có quyền lên tiếng, tự nhiên sẽ không tự đòi không thú vị đi ngăn trở.
Hắn hiện tại đã ở vào nơi đầu sóng ngọn gió, bị không ít người để mắt tới.
Nếu như thời điểm này đứng ra lắm điều, tất sẽ bị càng nhiều người để mắt.
Giang Trần cũng không nguyện ý đứng ra làm ác nhân, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Cho nên, mặc dù trong lòng hắn đối với đề nghị của Hạng Can trưởng lão không cho là đúng, nhưng biểu hiện ra lại không có bất kỳ phản ứng, âm thầm truyền âm cho Mộc Cao Kỳ cùng Lăng Bích Nhi:
- Trận pháp đảo này, cưỡng ép phá trận, sợ có biến cố, mọi người phải cẩn thận. Một khi gặp phải tình huống, lập tức rời đi.
Giang Trần là người quyết đoán, tuy hắn rất hiếu kỳ khu vực hạch tâm của thượng cổ Dược Viên này, đến cùng có bao nhiêu thứ tốt.
Nhưng cuối cùng là có tiền cũng phải sống mới hưởng được.
Hiện tại Mộc Cao Kỳ sùng bái Giang Trần, đã đạt tới tình trạng mù quáng. Hiện tại dù Giang Trần bảo hắn đi đớp cứt, hắn cũng nhất định cho rằng Giang Trần có lý do làm như vậy.
Mà Lăng Bích Nhi, tuy trình độ không khoa trương như Mộc Cao Kỳ, nhưng đối với Giang Trần, nàng cũng có một loại tin cậy không hiểu.
Tất cả cường giả cấp bậc trưởng lão, tập hợp cùng một chỗ, ở dưới Hạng Can trưởng lão lôi kéo, nhao nhao thi triển thần thông, hướng lỗ hổng trận pháp oanh kích đi.
Gần ba mươi cường giả Thánh cảnh liên thủ, uy năng của nó, tuyệt đối không kém một kích của Hoàng cảnh năm sáu trọng.