Chu Tước Thần Cầm nơi nào sẽ buông tha cơ hội như vậy? Thế công liên tục, pháp thân nhoáng một cái, vô số Chu Tước vũ hóa thành đạo đạo hỏa mang, như mưa sao chổi bao trùm Kim Chung lão tổ.
Chu Tước vũ biến ảo hào quang, tràn ngập nóng bỏng, lập tức nhen nhóm cả hư không, mà hỏa mang mang theo gió, cũng dị thường sắc bén, phảng phất có thể thiết cắt đại địa.
Không có Kim Chung phòng hộ, năng lực phòng ngự của Kim Chung lão tổ ít nhất giảm xuống hai phần ba. Hắn ở đâu nghĩ đến, Chu Tước Thần Cầm kia công kích, bỗng nhiên tầm đó liền thay đổi tiết tấu.
Trước kia Chu Tước Thần Cầm dùng hai móng công kích, Kim Chung lão tổ dựa vào nhục thể của mình phòng ngự, miễn cưỡng còn có thể chống cự.
Thế nhưng mà, bỗng nhiên tầm đó, Chu Tước Thần Cầm vận dụng Chu Tước vũ công kích, phương thức công kích cùng lực công kích, hoàn toàn là cách biệt một trời.
Một khi tiết tấu bị đánh loạn, Kim Chung lão tổ lập tức luống cuống tay chân. Dưới tình thế cấp bách, vội vàng lấy ra mấy tấm phù lục phòng ngự, hư không ném đi, ý đồ vận dụng Phòng Ngự Phù đến chống cự Chu Tước vũ điên cuồng công kích.
Chỉ là, một khi tiết tấu bị Chu Tước Thần Cầm nắm giữ, nó ở đâu còn có thể cho phép Kim Chung lão tổ phản kháng?
Huống chi, công kích của nó trước, Kim Chung lão tổ vận dụng phù lục phòng ngự sau, không đợi phù lục mở ra, cánh chim vỗ mạnh, một cỗ chấn lực cường đại, trực tiếp cuốn những phù lục kia đi.
Sắc mặt của Kim Chung lão tổ đại biến, lúc này mới nhớ tới vận dụng thân pháp đi tránh né.
Chỉ là, tốc độ hiển nhiên đã không còn kịp rồi.
Trong nháy mắt, Kim Chung lão tổ bị Chu Tước vũ cuốn vào vòng xoáy.
Kim Chung lão tổ hiển nhiên không có ý định thúc thủ chịu trói, mặc dù bị cuốn vào vòng xoáy, cũng như trước toàn lực quần nhau, trốn tránh bốn phía.
Để cho Kim Chung lão tổ hơi chút ngạc nhiên là, Chu Tước vũ này nhìn như mãnh liệt, mật độ công kích khoa trương như thế, nhưng hắn dựa vào thân pháp, ở trong vòng xoáy, rõ ràng có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình.
- Chẳng lẽ, Chu Tước vũ này công kích bao trùm, lại Hoa Nhi Bất Thực?
Trong nội tâm Kim Chung lão tổ thoáng hiện lên một tia kinh hỉ.
Vốn, hắn đã có chút tuyệt vọng, bị Chu Tước vũ công kích bao trùm, hắn cơ hồ cho là mình chết chắc.
Không nghĩ tới, ở trong công kích, hắn rõ ràng có thể may mắn sống sót.
Trong lúc nhất thời, Kim Chung lão tổ vốn tuyệt vọng, lập tức thấy được một tia hi vọng.
- Ta phải sống sót, nhất định phải sống sót!
Dục vọng muốn sống, làm cho Kim Chung lão tổ càng thêm kiên cường, ở dưới Hỏa Vũ tập kích, không ngừng dựa vào thân pháp tránh né.
Đồng thời thần thức phóng xuất ra, triệu tập bảy đồng bạn đến đây gấp rút tiếp viện.
- Mấy người các ngươi, còn không mau tới?
Kim Chung lão tổ gầm lên.
Bảy gia hỏa kia, một đường cũng tăng tốc, không ngừng tới gần. Bất quá, thời điểm bọn hắn tiếp cận, phát hiện chiến trường xuất hiện biến hóa lớn, nhất là chứng kiến Chu Tước Thần Cầm ngang trời giết ra, một loại sợ hãi bản năng, làm cho bọn hắn không tự chủ được giảm bớt tốc độ.
Giờ phút này, bị Kim Chung lão tổ gọi, nếu bọn hắn lại giẫm chân tại chỗ, thì có chút không thể nào nói nổi rồi.
Dù sao, hiện tại gặp phải tình huống, đã vượt quá tưởng tượng của bọn hắn.
Nếu như bọn hắn sợ hãi không tiến, làm hại Kim Chung lão tổ vẫn lạc, quay đầu lại mấy người bọn hắn cũng khó tránh tội trạng. Nếu như bọn hắn không ở phụ cận, có lẽ sau đó truy cứu không đến trên đầu bọn hắn.
Nhưng nếu như bọn hắn ở bên cạnh nhìn, bởi vì sợ hãi không tiếp viện, chuyện này sau đó dù bọn hắn có 100 cái mồm, cũng giải thích không rõ.
- Chư vị, đầu Chu Tước kia, phi thường đáng sợ. Bảy người chúng ta phải cùng tiến cùng lui. Hoặc là cùng tiến lên, muốn lui cùng một chỗ lui. Nếu không, mọi người có tư tâm, sẽ bị nhẹ nhõm đánh bại!
- Có đạo lý, cùng tiến cùng lui. Trước trợ giúp Kim Chung lão tổ thoát hiểm rồi nói sau. Chỉ cần Kim Chung lão tổ thoát khốn, chúng ta liền có cơ hội!
- Chúng ta nên làm như thế nào? Cùng nhau công kích Chu Tước sao?
- Các ngươi có nắm chắc gánh vác được Chu Tước vũ công kích sao?
Bảy người này ý kiến cũng không thống nhất. Hiển nhiên, bọn hắn đối với công kích đáng sợ của Chu Tước Thần Cầm, còn phi thường kiêng kị.
- Mọi người nghe ta một lời.
Một nam tử áo trắng mở miệng nói.
- Ngươi có cao kiến gì?
- Các ngươi xem, khẩu Kim Chung kia của Kim Chung lão tổ, là lợi khí phòng ngự mạnh nhất. Kim Chung bị Chân Long vây khốn, không cách nào quay về. Nếu như chúng ta phái ra hai người đi công kích Chân Long, để cho Kim Chung có thể trở về phòng ngự, bởi như vậy, năng lực phòng ngự của Kim Chung lão tổ, liền có thể lập tức khôi phục. Không phải hữu dụng hơn mấy người chúng ta đi công kích Chu Tước Thần Thú sao?
Hiển nhiên, mấy gia hỏa này đối với Chu Tước Thần Cầm là tràn đầy kiêng kị, ai cũng không muốn ở thời điểm này đi đối mặt Chu Tước Thần Cầm.
Người này đề nghị, lập tức được mọi người nhất trí tán thành.
- Có đạo lý, quyết định như vậy đi. Đầu Chân Long kia, tu vi xa xa không bằng Chu Tước, xem ra thực lực còn không có đại thành. Chúng ta đối phó Chân Long, có đầy đủ nắm chắc!
- Ý của ta là, chỉ phái hai người đi đối phó Chân Long, năm người còn lại, quấy rối Chu Tước, thay Kim Chung lão tổ chia sẻ một chút áp lực.
- Ai đ? Ai nguyện ý đi đối mặt Chu Tước?
- Dùng ta xem, vẫn là cùng một chỗ đối phó Chân Long, chỉ cần cầm xuống Chân Long, Chu Tước kia cũng sẽ ném chuột sợ vỡ bình không phải sao?
- Ân, nếu Chân Long cùng Chu Tước là một bọn, chiêu này của chúng ta, cũng coi như vây Nguỵ cứu Triệu a.
- Muốn đi cùng đi, cùng tiến lên, trước bắt Chân Long!
Bảy người này quyết định chủ ý, tránh đi Chu Tước Thần Cầm, hóa thành bảy đạo quang mang, bay tới chỗ Chân Long.
Chỉ là, bọn hắn hiển nhiên là đánh giá thấp thần thông của Chu Tước.
Chu Tước Thần Cầm mở miệng, trong miệng phun ra một viên hỏa sắc nguyên châu, cuồn cuộn mà ra, ở trong hư không lập tức đốt ra một bức tường, vắt ngang ở trước mặt bảy người kia.
Cái biển lửa này tựa như rãnh trời, lập tức ngăn bọn chúng, tiến thối lưỡng nan.
Kim Chung lão tổ giận dữ, quát:
- Mấy người các ngươi còn chờ cái gì nữa? Nhanh công kích Chu Tước, nhanh!
Bảy người bọn hắn, cũng là bởi vì không muốn đối mặt Chu Tước, cho nên mới muốn đi chọn quả hồng mềm niết.
Lại không nghĩ rằng, Chu Tước không cho bọn hắn cơ hội, trực tiếp phong tỏa đường đi của bọn hắn. Bởi như vậy, đối thủ của bọn hắn, cũng chỉ có Chu Tước rồi.
Trong lúc đó, Chu Tước Thần Cầm kêu to một tiếng, hai cánh cùng đuôi cánh sau lưng, toàn bộ nhếch lên, như là hỏa diễm nở rộ, hóa thành một đoàn hào quang Hồng sắc, chui vào trong hư không.
Kim Chung lão tổ kia đang thất thần, bên người bỗng nhiên phát lạnh, một điểm chấn động rất nhỏ hiện ra ở trong hư không bên người hắn.