Đao mang của An Già Diệp giống như mưa rơi, bất luận công thủ đều có thể nói là hoàn mỹ.
Nhưng mà những Mộc ma thực vật này dưới đao mang An Già Diệp tàn phá vẫn bất khuất, chung quy có thể thoát ra, giống như bị đao mang chém bao nhiêu lần vẫn có thể phục sinh lại vậy.
An Già Diệp giờ phút này có lẽ đã đem năng lực công thủ mình tăng lên tới trạng thái cực hạn. Thế nhưng áp lực mà hắn cảm nhận được lại ngày càng lớn hơn.
Số lượng của đám Mộc ma thực vật này quá mức khổng lồ, tạo thành quân đoàn Mộc ma thực vật, tựa như một cái biển màu xanh lá, vô biên vô hạn, làm cho người ta hoàn toàn nhìn không ra thấy tận cùng.
Tâm thần An Già Diệp không loạn, tuy rằng bị đại quân Mộc ma thực vật vây quanh, nhưng mà thần thức hắn thủy chung lại tuần tra tới lui, tìm kiếm.
Hắn cũng đang dùng thân thức tìm kiếm căn cơ hạch tâm của Mộc Ma thực vật, hắn cũng tìm một cơ hội có thể chuyển bại thành thắng.
Chỉ là trong biển màu xanh lá khôn cùng này, thần thức An Già Diệp mặc kệ tìm tới đâu, đều cảm thấy quy luật vận động giống nhau.
Cũng có thể nói là, căn cơ hạch tâm của đám Mộc ma thực vật này được che dấu quá tốt.
Ngay cả An Già Diệp hắn thần thông như vậy cũng không có cách nào tìm ra, trong lúc nhất thời An Già Diệp cũng phiền muộn cực kỳ.
Hắn đã sớm dự liệu được trận chiến này tuyệt đối sẽ không nhẹ nhõm, nhưng mà hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, độ khó của trận chiến này lại khó khăn tới loại trình độ này.
Nếu như không có cách nào tìm ra căn cơ hạch tâm này, không có cách nào đoạn căn cơ của nó, không có cách nào phá giải thế vây thành của đám Mộc Ma thực vật này.
Nói một cách khác, mục tiêu trận chiến này của hắn căn bản không có cách nào thực hiện được.
Trong lòng An Già Diệp cũng có chút xao động, đối mặt với Mộc Ma thực vật không ngừng công kích tới như bài sơn đảo hải, dù thần thông hắn mạnh mẽ tới đâu cũng dần dần cố hết sức.
Dù sao năng lực công thủ của hắn cho dù xuất chúng thì cuối cùng cũng là thân thể huyết nhục, cuối cùng cũng biết mệt mỏi.
Mà những Mộc ma thực vật này giống như vĩnh viễn không biết mệt mỏi vậy, ngược lại còn có xu thế ngày càng hung hãn.
An Già Diệp ngay từ đầu còn có thể kiên trì, theo thời gian trôi qua, hắn càng rõ ràng cảm nhận được mình càng ngày càng cố hết sức. Mộc Ma thực vật của Mộc Ma nhất mạch này quả thực giống như vô cùng vô tận, căn bản chém không hết, giết không dứt.
- Xem ra trận chiến này cuối cùng ta vẫn thua.
Trong lòng An Già Diệp tuy rằng không cam lòng nhận thua, nhưng mà ý chí chiến đấu của hắn rốt cuộc cũng xuất hiện dao động.
Một khi ý chí chiến đấu xuất hiện dao động, An Già Diệp biết rõ mình phải rời khỏi đây.
Đao mang quét qua, đem công kích chém nát từng đám Mộc ma thực vật chung quanh, tay An Già Diệp chộp một cái, Lưu Ly thần phù kia đã được hắn tế ra.
Hắn đang muốn thúc dục thì bên tai đột nhiên truyền tới một đạo thần thức truyền âm:
- Già Diệp thần tôn, kiên trì một lát nữa.
Thanh âm này xuất hiện không hề có dấu hiệu báo trước, làm cho thần thức An Già Diệp rung động. Bởi vì đạo thần thức truyền âm này hết sức quen thuộc.
Rõ ràng là từ miệng Giang Trần phát ra.
- Giang Trần?
Thần thức An Già Diệp khẽ động, lại không có phát ra tiếng.
- Ta đang đuổi giết lão tổ Mộc ma nhất mạch, tìm kiếm căn cơ của Mộc ma thực vật. Ngươi kiên trì một lát, ta lập tức có thể tập trung vào đối phương.
Giang Trần lần nữa nhắc nhở.
An Già Diệp nghe lời này vui mừng quá đỗi, rốt cuộc cũng xác định được đây là thanh âm của Giang Trần.
An Già Diệp vốn định rời khỏi, lúc này thuận tay thu lại Lưu Ly thần phù. Miệng thét dài một tiếng, kêu lớn:
- Đám đạo chích ma tộc, cuối cùng cũng chỉ là tôm tép nhãi nhép. Trừ chơi những trò này ra, các ngươi có dám đứng ra chính diện chiến một trận với An mỗ hay không? Đám ma tộc các ngươi chỉ biết nhảy nhót, nhát như chuột hay sao?
An Già Diệp chửi ầm lên, ý đồ chọc giận lão tổ thần đạo của Mộc Ma nhất mạch.
Hắn biết rõ tu sĩ điều khiển đám Mộc ma thực vật này nhất định là lão tổ đỉnh tiêm của Mộc Ma nhất mạch, nhất định hắn ta ẩn thân ở phụ cận.
Chỉ là bằng vào năng lực điều khiển thực vật cao siêu, có lẽ hắn đã đem bản thân dung nhập vào trong đám Mộc Ma thực vật này, làm cho người ta không tìm ra sự tồn tại của hắn.
An Già Diệp hắn phát giác không nổi, nhưng mà không có nghĩa là Giang Trần không phát giác ra được.
Nghe khẩu khí này của Giang Trần, hắn đã tới đây từ lâu. Chỉ là hắn không có bộc lộ ra, một mực âm thầm tìm kiếm sơ hở của Mộc ma lão tổ a.
Nghĩ tới đây trong lòng An Già Diệp tin tưởng mười phần. ý chí chiến đấu của hắn lần nữa vì Giang Trần xuất hiện mà thoáng cái khôi phục.
Biến hóa của An Già Diệp cũng khiến cho Quỷ Chi lão tổ của Mộc Ma nhất mạch giật mình.
Người thao túng đám thực vật này tự nhiên chính là Quỷ Chi lão tổ của Mộc Ma nhất mạch. Quy Chi lão tổ ở phương diện điều khiển Mộc Ma cổ trùng thiên phú xa xa không bằng Vương Ban lão tổ.
Nhưng mà muốn nói tới điều khiển Mộc ma thực vật, tạo nghệ của Quỷ Chi lão tổ hắn vẫn còn trên Vương Ban lão tổ kia a.
Lần này hắn cơ hồ không tiếc vận dụng bí kỹ cường đại nhất của mình, cơ hồ có thể gây thương tích và nguy hiểm tới bản nguyên của hắn để bố trí đại trận mộc ma thực vật đáng sợ này.
Loại đại trận mộc ma thực vật này chính là lời dụng thủ pháp thần thông của hắn, thao túng Mộc ma thực vật, đem thực vật bình thường cũng dùng thần thông Ma tộc để ma hóa, giao phó tính mạng cho tất cả mộc ma thực vật, tạo thành Mộc ma thực vật đại trận đáng sợ. Những thực vật này tựa như hung linh, công kích mạnh mẽ, hơn nữa phương thức công kích vừa quỷ dị lại hay thay đổi. Đáng sợ nhất chính là Mộc ma thực vật bình thường rất khó giết.
Cho dù bị phá hủy, chỉ cần căn cơ vẫn còn, trong chốc lát là có thể khôi phục như lúc ban đầu.
Mộc Ma thực vật này ở phương diện khác tương đối giống Băng Hỏa yêu liên của Giang Trần, năng lực tái sinh vô cùng xuất chúng.
Đương nhiên Băng Hỏa yêu liên chính là linh chủng thượng cổ cấp bậc CHư Thiên, không phải là thứ mà Mộc Ma thực vật bình thường có thể so sánh. Nhưng mà ở phương diện khác, những Mộc ma thực vật này quả thực lại giống Băng Hỏa yêu liên tới kỳ diệu.
Quỷ Chi lão tổ cường đại ở chỗ, hắn không đơn thuần là có thể thao túng Mộc ma thực vật, càng có thể đem pháp thân của bản thân, thần thức hoàn toàn dung nhập vào trong đám Mộc Ma thực vật này, giống như bản thân là một bộ phận của chúng. Làm cho đối thủ căn bản không có cách nào tìm ra hắn trong biển thực vật màu xanh lá này.
Loại năng lực che dấu này vô cùng đáng sợ.
Đừng nói là An Già Diệp, ngay cả Giang Trần nhất thời cũng không thể nào tìm ra địa phương mà Quỷ Chi lão tổ này ẩn thân.
Kỳ thực lúc Giang Trần tới đây còn sớm hơn An Già Diệp. Chỉ là hắn luôn ẩn nhẫn bất động, không có ra tay. Mãi tới khi An Già Diệp xuất hiện, Giang Trần mới biết được thời cơ đã tới.
Chỉ có để cho An Già Diệp đối phó với đám Mộc ma thực vật này thì mới có thể thông qua đám Mộc ma thực vật này chấn động mà tìm kiếm dấu vết để lại.
Không thể không nói Giang Trần rất kiên nhẫn.
Mà kiên nhẫn của hắn rốt cuộc cũng có thu hoạch.
Khi sức chiến đấu của An Già Diệp phát huy tới tận cùng, Quỷ Chi lão tổ của Mộc Ma nhất mạch kia cũng không thể không vận dụng thủ đoạn cường đại hơn để đối phó.