Giang Trần vừa đi vào, liền cảm giác được trên trăm ánh mắt sắc bén, uy áp cường đại, cơ hồ là đồng thời tập trung tới.
Có mấy đạo lực lượng, càng cường đại đến cấp độ đáng sợ.
- Yến Thanh Tang bái kiến Tộc trưởng, bái kiến chư vị Thái Thượng, chư vị tộc lão. Đây là Thiệu Uyên huynh đệ ta nhận thức.
Yến Thanh Tang tiến lên cung kính thi lễ, thuận tiện giới thiệu Giang Trần thoáng một phát.
Giang Trần cũng không có lãnh đạm, tiến lên, ngữ khí khiêm cung nói:
- Giang hồ lãng nhân Thiệu Uyên, bái kiến Yến gia tộc trưởng, chư vị Thái Thượng trưởng lão, cùng với chư vị tộc lão đại nhân.
Những lời này, đều là lời nói khách sáo, tự nhiên không làm khó được Giang Trần.
Giang Trần cũng không ngẩng đầu lên, hắn biết rõ, từng ánh mắt kia, đều đang đánh giá hắn. Hắn dứt khoát không cùng ánh mắt của những người này phát sinh tiếp xúc, để tránh những người này dây dưa không rõ.
Hắn biết rõ, trong hơn trăm người kia, tất nhiên sẽ có người muốn thăm dò hắn, hoặc là đối với hắn ôm lấy đề phòng hoặc địch ý, cho nên, hắn dứt khoát không tiếp chiêu.
Không thể không nói, sách lược của hắn rất anh minh.
Dù sao, hắn chỉ là tu sĩ Đế cảnh, ở dưới ánh mắt của nhiều tộc lão như vậy, có thể đứng cũng đã rất không dễ dàng.
Nếu không thức thời cùng ánh mắt của những người này phát sinh tiếp xúc, nói không chừng những người kia sẽ trực tiếp dùng thần thức xò xét hắn.
Một khi thần thức thăm dò, vạn nhất đạo phong ấn trong thức hải của Giang Trần bị những người này biết, có lẽ sẽ có phiền toái quấn thân.
Quan trọng nhất là, tại đây còn có người quen biết cũ của hắn, chính là Hi lão năm đó mang đi Hoàng Nhi.
Lão gia hỏa này là một trong các Yến gia tộc lão, thực lực cũng không kém. Nếu như Hi lão này phát giác được thần thức của hắn có chút quen thuộc, nói không chừng sẽ liên tưởng tới cái gì.
Cho nên, Giang Trần vẫn ôm lấy đề phòng.
Hắn cẩn thận, ngược lại không có khiến cho Hi lão hoài nghi. Nhìn về phía trên, Hi lão hiếu kỳ, tựa hồ cũng không có nặng như vậy.
Yến gia tộc trưởng đánh giá Giang Trần một hồi, cười nói:
- Người trẻ tuổi, ngay cả Hà lão cùng Tuyền lão, cũng đối với ngươi khen không dứt miệng, mà Yến Thanh Tang, cái gia hỏa mắt cao hơn đầu này, có thể coi ngươi là huynh đệ, có thể thấy được ngươi thật là có bản lĩnh hơn người. Một giang hồ tán tu, có thể ở loại trường hợp này bảo trì trấn định, đủ thấy tâm lý tố chất của ngươi rất mạnh. Người trẻ tuổi có bản lãnh như vậy, là rất giỏi.
Yến gia tộc trưởng này, lời nói và việc làm tầm đó, thật không có cảm giác vênh váo hung hăng. Nghe đi lên, như là một lão bá bá hàng xóm, rất hiền lành hòa ái.
Bất quá, Giang Trần lại không có bị loại biểu tượng này che mắt, người có thể làm tới nhất tộc Tộc trưởng, tuyệt đối không có khả năng đơn giản như mặt ngoài.
Giang Trần có một loại trực giác, Yến gia tộc trưởng này, một thân thực lực, chỉ sợ vượt xa Khổ Trúc lão tổ.
Khổ Trúc lão tổ là Thiên Vị lục trọng, mà tu vi của Yến gia tộc trưởng, chỉ sợ đã đến Đại Thiên Vị, Thiên Vị cửu trọng.
Bởi vì, ở trên người Yến gia tộc trưởng, ngươi thậm chí cảm giác không đến loại khí tức bộc lộ tài năng, một thân võ đạo ý cảnh, tựa hồ mượt mà tự nhiên, thần hoa nội liễm.
Loại người này, một là không có tu luyện qua, hoặc là thực lực đã Phản Phác Quy Chân rồi.
Ngoại trừ Tộc trưởng, còn có mấy Thái Thượng trưởng lão, có lẽ cũng đều là Đại Thiên Vị cường giả. Nhìn ra được, địa vị của mấy người này cũng là cao nhất.
Kể cả những tộc lão kia, địa vị đều xa xa không bằng Tộc trưởng cùng mấy Thái Thượng trưởng lão.
Cho nên, tộc trưởng ca ngợi, trên thực tế là rất có phân lượng.
Nhưng mà Giang Trần lại khiêm tốn nói:
- Tiểu tử chẳng qua là dựa vào gia tộc truyền thừa, miễn cưỡng hỗn ra chút danh đường mà thôi. So với thiên tài của thập đại Thần Quốc, vẫn có chút chênh lệch.
- Ha ha ha, vậy mới tốt chứ, người trẻ tuổi không kiêu không nóng nảy, rất khó được. Thanh Tang, điểm này, ngươi phải hảo hảo học một chút.
Yến Thanh Tang gãi gãi đầu, gật đầu nói:
- Tộc trưởng, ta đã biết.
- Tiểu huynh đệ, ngươi cùng Thanh Tang có duyên phận huynh đệ, lại đầu nhập vào Yến gia ta, Yến gia ta chưa bao giờ bạc đãi thiên tài chính thức. Như vậy đi, về sau ngươi hãy theo Thanh Tang tu luyện, các ngươi hai bên cùng ủng hộ. Hắn hưởng thụ Yến gia tài nguyên gì, ngươi liền hưởng thụ tài nguyên đó. Bất quá, bổn tọa chỉ có một yêu cầu. Cái kia chính là phải hết lòng với ta Yến gia! Không thể cô phụ Yến gia ta tài bồi ngươi.
- Đa tạ Tộc trưởng, đa tạ các vị trưởng lão!
Vẻ mặt của Giang Trần thụ sủng nhược kinh. Trên thực tế, trong lòng của hắn ngược lại chưa hẳn để ý tài nguyên của Yến gia đến cỡ nào, bất quá Yến gia tộc trưởng nói, lại để cho hắn ở lại, hơn nữa cũng xác nhận địa vị của hắn.
Nói cách khác, địa vị của hắn, là ngang hàng Yến Thanh Tang. Tuy không cùng họ, nhưng mà địa vị của hắn ở Yến gia, xem như có rồi.
- Thanh Tang, mang huynh đệ của ngươi đi xuống đi. Về sau, các ngươi là huynh đệ khác họ, ngươi cũng phải hảo hảo chiếu cố hắn một chút.
- Vâng.
Yến Thanh Tang vui sướng nói.
Đây là người Yến Thanh Tang hắn mang về, lại được Tộc trưởng coi trọng, được Tộc trưởng hứa hẹn, này bằng với khẳng định sở tác sở vi của Yến Thanh Tang hắn.
Sau khi Yến Thanh Tang cùng Giang Trần rời đi, Yến gia tộc trưởng hướng một gã Thái Thượng trưởng lão bên trái hắn nói:
- Vạn Quân trưởng lão, Thanh Tang là cháu ruột của ngươi, xem ra, lần này đi Lam Yên đảo vực, Thanh Tang tiến bộ, là lớn nhất a. Bổn tọa cũng muốn chúc mừng Vạn Quân trưởng lão rồi.
Vạn Quân trưởng lão này, là tổ phụ Yến Vạn Quân của Yến Thanh Tang, là một trong Yến gia Thái Thượng trưởng lão. Ở gia tộc địa vị cực cao.
Cho dù là Tộc trưởng, cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi.
Yến Vạn Quân mỉm cười nói:
- Góc cạnh của tiểu tử này, vẫn không có đánh bóng tốt. Lão phu nghe nói, lần này hắn cùng các huynh đệ trong tộc, cũng ở chung không quá tốt. Quay đầu lại lão phu còn phải gõ nhiều hơn.
Yến gia tộc trưởng cười ha ha:
- Xung đột nhỏ mà thôi, người trẻ tuổi khí thịnh, không thể tránh được, chỉ cần không có tổn thương hòa khí, không quên gia tộc đại nghĩa là được. Ta nghe nói, lần này, Thanh Tang cho gia tộc chúng ta không ít mặt mũi. Ở trong Cổ Ngọc thịnh hội, cũng là người thu hoạch lớn nhất.
- Ân, người trẻ tuổi đều có tạo hóa, có một số việc, lão phu cũng lười hỏi đến, để cho chính hắn suy nghĩ, tự mình cân nhắc đi.
Yến Vạn Quân tự nhiên không có khả năng ở trước mặt mọi người, khoa trương cháu mình. Nói sau, Yến Thanh Tang ở gia tộc cũng không coi là mấy người cao cấp nhất, hiện tại còn không có gì đáng thổi phồng.