Cũng may, Giang Trần lĩnh ngộ Khô Vinh Thần Quyền phi thường cao, hơn nữa hắn đối với Băng Hỏa Yêu Liên có nghiên cứu, tốc độ hấp thu luyện hóa không ngừng nhanh hơn.
Theo hắn hấp thu nhanh hơn, sức chống cự của Viêm Tâm Băng Tủy tự nhiên sẽ yếu bớt, có thể khống chế Băng Hỏa Yêu Liên, cũng càng ngày càng ít, mà bổn nguyên chi linh của hắn không ngừng bị hấp thu, lực công kích của Băng Hỏa Yêu Liên triệu hoán xuống, cũng không ngừng yếu bớt.
Rốt cục, một phút đồng hồ sau, Giang Trần thu tay về, trên tế đàn, Viêm Tâm Băng Tủy đã triệt để vô tung, bị Giang Trần hấp thu sạch sẽ.
Theo Viêm Tâm Băng Tủy bị hấp thu, tất cả dây leo của Băng Hỏa Liên Hoa, cũng lấy tốc độ mắt thường có thể chứng kiến, nhanh chóng héo rũ.
Giang Trần bước nhanh ra tế đàn, đi tới bên người Phệ Kim Thử Vương:
- Nhanh, chúng ta đi.
Phệ Kim Thử Vương triệu hoán tử tôn còn lại, tiến vào Vạn Hào thạch ổ, theo Giang Trần độn đi, chỉ để lại một đống bừa bộn.
Chỉ một lúc sau, những Linh thú sống sót sau tai nạn kia liền tiềm xuống dưới.
Đột nhiên, tất cả Băng Hỏa Yêu Liên héo rũ, mất đi sinh cơ, làm cho những Linh thú gắt gao chèo chống kia vạn phần kinh ngạc.
Tuy giờ phút này, chỉ còn lại không đến một phần ba, nhưng những Linh thú này có thể chống đỡ xuống, không có chỗ nào mà không phải thế hệ dị thường hung hãn.
Sống sót sau tai nạn, chúng cũng không thỏa mãn, mà lẻn vào cuối cùng Thâm Uyên, xem xét đến tột cùng.
Nhìn thấy phía dưới bừa bộn, tất cả Linh thú đều cảm thấy giật mình.
- Khống chế Băng Hỏa Yêu Liên này, dĩ nhiên là tế đàn kia?
- Không đúng, cái tế đàn này căn bản không có Linh lực, làm sao có thể khống chế được Băng Hỏa Yêu Liên?
- Ân? Tại đây vậy mà có khí tức nhân loại lưu lại?
- Không tốt, chẳng lẽ có nhân loại vụng trộm lẻn vào, trộm đi bổn mạng chi linh của Băng Hỏa Yêu Liên?
Có một đầu Linh thú kiến thức rộng rãi, đột nhiên nhớ tới bổn mạng chi linh.
- Nhân loại?
- Mọi người đến xem, ở đây có một thông đạo.
- Cái thông đạo này, nhất định là thông đạo mà nhân loại kia xâm nhập.
- Đúng, xem lớn nhỏ, vừa vặn dung được một nhân loại thông qua.
- Kỳ quái, cái thông đạo này, thoạt nhìn là mới đào móc. Chẳng lẽ nhân loại này, còn biết bổn sự đào đất? Chuyện này cũng quá kì quái.
- Mặc kệ, truy lên xem một chút.
Một ít Linh thú hình thể không lớn, trực tiếp chui vào thông đạo, ý đồ đuổi theo.
Một ít Linh thú hình thể lớn, lại làm sao cũng lách không vào, chỉ có thể theo đường cũ phản hồi, ý định đến phía trên nói sau.
Chỉ là, giờ phút này, Giang Trần và Phệ Kim Thử Vương ở trong thông đạo như cá gặp nước, rất nhanh liền đi ra ngoài.
Thu Phệ Kim Thử Vương vào Vạn Hào thạch ổ, Giang Trần dùng tốc độ nhanh nhất, xông ra địa huyệt, ly khai sơn cốc.
Vừa ly khai sơn cốc, Giang Trần liền không có bất kỳ lo lắng. Thế giới mê cảnh to lớn như thế, chỉ cần hắn thu khí tức của mình lại, những Linh thú kia còn muốn truy hắn, là không có bất kỳ khả năng.
Chạy như điên ngàn dặm, Giang Trần tìm được một địa phương yên lặng, để cho Phệ Kim Thử Vương đào một huyệt động, trực tiếp né vào bế quan.
Sau khi hấp thu Viêm Tâm Băng Tủy, giờ phút này Linh Hải của Giang Trần, cơ hồ muốn bạo tạc, cần bế quan luyện hóa, mới có thể triệt để biến Băng Hỏa Yêu Liên cho mình dùng.
Cũng là Giang Trần vận khí tốt, nếu hắn không tu luyện Khô Vinh Thần Quyền, lĩnh ngộ Khô Vinh Thần Quyền rất sâu, căn bản không có khả năng hấp thu Viêm Tâm Băng Tủy.
Bất luận Võ Giả nào, nếu như không nắm giữ một âm một dương, Âm Dương song hành, tùy tiện đi hấp thu Viêm Tâm Băng Tủy, một là bị viêm tâm chi lực đốt thành tro bụi, hai là Linh Hải bị lực lượng băng tủy đóng thành băng.
Chỉ có Âm Dương song hành, luân chuyển hấp thu, mới có thể chậm rãi hấp thu Viêm Tâm Băng Tủy.
Giang Trần cũng biết, lần này mình kiếm lớn, Mê Cảnh Thu Liệp, một chuyến này mới tính toán không có đến uổng phí.
Năm ngày sau, Giang Trần mới từ trong địa huyệt đi ra, giờ phút này, Viêm Tâm Băng Tủy kia, đã bị hắn luyện hóa hoàn toàn, thành một hạt giống trong Linh hải, trở thành một môn thần thông của hắn.
Tính toán thời gian, cách thời gian đi ra ngoài, chỉ còn lại không đến hai ngày thời gian. Giang Trần không dám trì hoãn, dựa theo địa điểm ước định, rất nhanh tiến đến.
Thời điểm hắn đuổi tới, cách thời gian đi ra ngoài, chỉ còn lại nửa buổi.
Đám người Đan Phi đều phi thường lo lắng, thời hạn cuối cùng chỉ còn lại nửa ngày. Nếu như bỏ lỡ thời gian, Giang Trần lại có bản lĩnh, cũng ra không được.
- Ha ha, Giang Trần huynh đệ, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện. Ngươi không xuất hiện, Đan Phi tỷ sẽ đi tìm ngươi a.
Diệp Dung cũng cao hứng chạy ra đón chào.
Hắn đối với Giang Trần, là cảm kích phát ra từ đáy lòng. Không có Giang Trần, lần này hắn đi Mê Cảnh Thu Liệp, khả năng ngay cả mạng cũng không bảo vệ được.
Chính là nhờ Giang Trần, để cho hắn nhân họa đắc phúc, quét sạch tất cả đối thủ cạnh tranh Thái tử.
Đan Phi nghe Diệp Dung khoa trương như vậy, khuôn mặt xấu hổ nói:
- Diệp Dung, ngươi cái tiểu hầu tử này, nói gì đó?
- Hắc hắc, hiện tại Giang Trần trở lại rồi, chúng ta coi như một cái không tổn hại, đủ quân số trở về.
Diệp Dung vội vàng nói sang chuyện khác.
- Ai, lần Mê Cảnh Thu Liệp này, tổn thất rất lớn. Ngươi nhìn xem, đến bây giờ mới thôi, mới trở lại nhiêu đó, đoán chừng chỉ có một nửa?
Diệp Dung thở dài:
- Ai biết mấy ngày cuối cùng, bỗng nhiên xuất hiện nhiều Linh thú như vậy, đuổi giết những thí luyện giả chúng ta chứ? Nếu như không phải chúng ta trở lại sớm, chỉ sợ ở bên trong cũng không an toàn thuận lợi như vậy. Giang Trần, mấy ngày nay, chẳng lẽ ngươi không gặp được Linh thú đuổi giết?
Giang Trần cười khổ lắc đầu:
- Mấy ngày nay ta một mực bế quan tu luyện, không có gặp được.
Nói xong lời này, hắn phát hiện ở trong ánh mắt mọi người, đều lộ ra thần sắc "đánh chết cũng không tin", không khỏi cười khổ:
- Ta là bế quan thật, các ngươi đây là ánh mắt gì a.
- Được rồi.
Diệp Dung cười cười:
- Cũng may ngươi bế quan, nghe những người sống sót kia nói, chí ít có hơn mười đầu Linh thú, đuổi giết thí luyện giả nhân loại khắp nơi. Đại bộ phận thí luyện giả tham gia Mê Cảnh Thu Liệp, đều là chết trong gió lốc Linh thú kia.
Giang Trần ngầm cười khổ, trong nội tâm cũng hoài nghi, chẳng lẽ những Linh thú không có bị Băng Hỏa Yêu Liên tiêu diệt trong vực sâu kia truy sát ta?
Ngẫm lại cũng không phải là không có khả năng này.
Bất quá loại sự tình này, là đánh chết Giang Trần cũng không thừa nhận.
Nửa ngày sau, cũng không có xuất hiện ngoài ý muốn gì. Giang Trần đi theo đại bộ đội vào truyền tống trận, bị truyền tống ra ngoài.
Lúc lần nữa bước vào địa bàn Thiên Quế Vương Quốc, Giang Trần có một loại cảm giác như cách một thế.