Mục lục
Độc Tôn Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thể không nói, Tố Hoàn Chân thực sự bướng bỉnh, mười con trâu cũng không thể kéo lại.

Hiện tại những cao tầng này tới tìm nàng cũng là vì những chuyện anfy. Tố Hoàn Chân biết rõ trong lòng, cho nên trên mặt nàng thủy chung vẫn nở nụ cười bình thản.

- Đại viện chủ, ngài nói một câu đi. Chúng ta cho dù không kết minh với Thiên Kiếm tông thì chung quy cũng phải có chút hành động chứ? Hiện tại ở bên ngoài đã điên cuồng như vậy rồi. Chúng ta bế quan tử thủ, quả thực là người chịu thiệt a.

Một gã trưởng lão thở dài.

Tố Hoàn Chân nhìn Hạ viện chủ, nói:

Hạ viện chủ, cái nhìn của ngươi thì sao?

Hạ viện chủ đối với Tố Hoàn Chân vô cùng tôn trọng, chân thành nói:

- Đại viện chủ làm như vậy, nhất định là đại viện chủ có suy nghĩ của riêng minh. Chỉ là hiện tại đại thế như vậy, mọi người mới khó tránh khỏi có chút phập phồng không yên a.

Lời này lấy lòng hai bên, hai mặt đều không đắc tội.

Tố Hoàn Chân ung dung cười cười:

- Hôm nay ở động phủ ta sớm nghe được tiếng chim khách kêu, có lẽ Thiên Thiền cổ viện chúng ta sắp có chuyện tốt tới cũng không biết chừng. Chuyện này ta luôn không nói gì là bởi vì muốn để cho mọi người tỉnh táo một chút, phân tích kỹ càng hơn một chút.

- Nhưng mà chư vị hiện tại đã cảm thấy khuếch trương là tốt nhất thì bổn viện chủ vẫn nên nói vài lời.

Mọi người thấy Tố Hoàn Chân muốn tỏ thái độ rõ ràng, tinh thần đều chấn động. Mặc kệ Đại viện chủ muốn khuếch trương hay không, ít ra lúc này cũng đã tỏ thái độ rõ ràng.

- Mười năm qua, mọi người có nghe thấy Lưu Ly cung có thái độ gì không?

Tố Hoàn Chân hơi cười hỏi.

- Không có... Dường như Lưu Ly cung không có biểu lộ thái độ, hình như là ngầm đồng ý loại khuếch trương này a. Thế lực cương vực nhân loại sau khi chỉnh hợp nhất định sẽ càng thêm đoàn kết, càng có lợi với đối kháng ma tộc nha?

Một gã trưởng lão dường như đang tự mình lầm bầm, lại giống như đang trả lời câu hỏi của Tố Hoàn Chân.

Hạ viện chủ lại nói:

- Thái độ của Lưu Ly cung không rõ, trên phương diện nhất định đã dung túng những thế lực kia điên cuồng khuếch trương.

Trên mặt Tố Hoàn Chân nở nụ cười nghiền ngẫm:

- Như vậy mọi người cảm thấy thế lực có quan hệ tốt với Lưu Ly cung thì có những ai?

- Đan Kiền Cung coi như là một a. Thiên Kiếm tông dường như cũng được coi là một, THien Thiền cổ viện chúng ta quan hệ cũng không tệ. Nguyệt Thần giáo phương bắc bởi vì có Từ Thanh Tuyền cho nên có lẽ cũng coi là một thế lực a.

Tính ra, mấy thế lực này quan hệ dường như cũng không tệ a.

Tố Hoàn Chân lắc đầu nói:

- Thiên Kiếm tông và Giang Trần, quan hệ nhiều lắm chỉ coi như là có chút qua lại, không tính toán là thân cận tới cỡ nào. Thiên Thiền cổ viện chúng ta kỳ thực cũng không khá hơn Thiên Kiếm tông chút nào. Về phần Nguyệt Thần giáo, bọn họ còn có vết rạn nứt với phụ thân Giang Trần, không có khả năng thân cận quá mức. Bằng không mà nói, Nguyệt Thần giáo cũng sẽ không kiêng nể gì mà khuếch trương như vậy.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

- Chính thức có quan hệ mật thiết là Khổng Tước thánh sơn, Bàn long nhất mạch, Đan Kiền Cung, những thế lực lớn này. Mà những thế lực lớn này bọn họ có khuếch trương hay không?

Tố Hoàn Chân đưa ra vấn đề khiến cho tất cả mọi người khẽ giật mình.

Đúng vậy a, dường như những thế lực này còn không có khuếch trương, Khổng Tước thánh sơn, Bàn long nhất mạch, thậm chí là nhất mạch của Tịch Diệt đại đế đều không có hành động khuếch trương. Theo lý thuyết mà nói, bọn họ là thế lực chi nhánh của Lưu Ly cung, nhận được Lưu Ly cung ủng hộ, có vốn liếng rất lớn để khuếch trương a.

Mà Đan Kiền Cung ở Vạn Tượng Cương Vực, cũng không có truyền ra tin tức khuếch trương, ngược lại một ít thế lwujc quanh thân đầu nhập vào Đan Kiền Cung tương đối nhiều.

Bởi vì mọi người đều biết quan hệ giữa Đan Kiền Cung và Lưu Ly cung, ngược lại không ai dám đi gây hấn với Đan Kiền Cung kia. Lại nói, hiện tại Đan Kiền Cung cũng không dễ dây vào.

Tính ra, những thế lực này quả thực không có bất kỳ hành động khuếch trương nào.

Hạ viện chủ giật mình nói:

- Đại viện chủ, người nói là, những thế lực thân cận với Lưu Ly cung, đều ẩn chứa thái độ của Lưu Ly cung với tình thế hiện tại hay ao?

- Ta cũng không xác định.

Tố Hoàn Chân lắc đầu:

- Ta cũng không đoán ra được là có dụng ý gì. Trực giác của ta nói cho ta biết, thế cục hiện tại, các thế lực lớn trong cương vực nhân loại có cướp đoạt được nhiều địa bàn đi chăng nữa cũng không có tác dụng. Giang Trần thiếu chủ tùy tiện di một ngón tay cũng có thể khiến cho thế cục bị phá vỡ. Làm cho hành động điên cuồng cướp đoạt địa bàn của họ thành công dã tràng. Nếu như vậy chúng ta cần gì phải đi làm chuyện như vậy a?

Mọi người trầm tư, trong đầu bọn họ cũng không quá phục, nhưng mà lời nói này của Tố Hoàn Chân bọn họ cũng phải thừa nhận, cũng có một chút đạo lý của nó.

- Trước đây ít năm, ta từng nhận được một phần thư tín do Khổng Tước đạo huynh gửi, trong thứ hắn cũng không có nói chuyện tới việc khuếch trương, lại nói thưởng thức việc ta ước thúc bộ hạ, thủ hộ địa bàn. Địa vị của Khổng Tước đạo huynh trong lòng Giang Trần thiếu chủ, chư vị có lẽ cũng rõ đúng không?

Lời nói tới nước này, mọi người thoáng cái có cảm giác như bừng tỉnh.

Hạ viện chủ than nhẹ một tiếng:

- Như vậy xem ra, những thế lực khuếch trương điên cuồng chỉ sợ sẽ làm trò hề, triệt để bạo lộ trước mắt Giang Trần thiếu chủ a.

Mấy trưởng lão kia nghe vậy mồ hôi lạnh ứa ra.

Chẳng lẽ nói tất cả chuyện này đều là thứ để Giang Trần thiếu chủ quan sát cương vực nhân loại? Như vậy mà nói, những thế lực liều mạng khuếch trương, những tông môn làm trò hề kia quá ngu muội a.

Mà lựa chọn của Thiên Thiền cổ viện đặc biệt sáng suốt.

Trong khi nói chuyện, một gã trưởng lão vội vàng đi tới, vẻ mặt ngưng trọng:

- Viện chủ, chư vị trưởng lão, ở vùng trận pháp biên cảnh xuất hiện chấn động rất lớn. Dường như có rất nhiều cường giả tiếp cận, mong viện chủ đại nhân định đoạt.

Tố Hoàn Chân nhíu mày, nàng không gây chuyện không có nghĩa là nàng sợ phiền phức.

- Thiên Thiền cổ viện ta không tranh quyền thế, lại có người dám làm càn như vậy sao? Chẳng lẽ thực sự cho rằng bổn viện chủ không dám giết người sao? Có nghe ngóng được gì không? Là thế lực nhà nào?

Tố Hoàn Chân mơ hồ có chút tức giận.

- Những người này thân phận không rõ, nhưng mà lại cường đại dị thường.

Sắc mặt Tố Hoàn Chân lập tức ngưng trọng lên, hiện tại cương vực nhân loại, thân phận không rõ đồng nghĩa với phiền toái a. Như vậy xem ra chỉ sợ tới không có ý đồ gì tốt.

- Truyền hiệu lệnh của ta, toàn bộ tông tiến vào trạng thái đề phòng, chuẩn bị nghênh chiến.

Tố Hoàn Chân truyền lệnh, đồng thời đứng lên:

- Đi, chúng ta đi nhìn một chút, bổn viện chủ quả thực cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là người nào, có ba đầu sáu tay gì?

Tố Hoàn Chân mang theo một đám cao tầng, giận dữ bừng bừng chuẩn bị xuất phát về phía biên cảnh. Vừa mới chuẩn bị xuất phát, lại nghe hư không vang lên một tiếng cười hào sảnG:

- Cố nhân tới thăm, Tố viện chủ làm gì vậy?

Thanh âm này phá không mà tới, dường như xa mấy vạn dặm, nhưng dường như lại gần ngay trước mắt.

Tố Hoàn Chân nghe thấy đạo thanh âm này nao nao không thôi, sắc mặt lập tức biến đổi, trên mặt hiện lên vẻ cổ quái, vẻ mặt đang căng cứng đột nhiên có chút vui vẻ.

Nàng khoát tay nói:

- Dừng lại đi, không cần đi nữa, người ta đã tới rồi.

- Người nào?

Những trưởng lão cao tầng kia đều giật mình không nhỏ.

- Yên tâm đi, người tới là người một nhà. Bảo mọi người chuẩn bị trận thế, dâng hương, chuẩn bị nghênh đón pháp giá của Giang Trần thiếu chủ.

Giang Trần thiếu chủ?

Nghe thấy bốn chữ này, ngực tất cả mọi người không nhịn được mà hung hăng co lại.

Đại nhân vật này không ngờ lại tới THiên Thiền cổ viện, thực sự để mắt tới Thiên Thiền cổ viện bọn họ a. Từ khi Giang Trần thiếu chủ quân lâm Lưu Ly cung, bỏ Đan Kiền Cung, còn chưa nghe nói qua Giang Trần thiếu chủ cố ý bái phỏng thế lực nhà nào a.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK