Giang Trần chém đinh chặt sắt, làm cho chúng nhân không thể sinh nghi.
Dù sao, Tùng Hạc Đan tồn tại, đối với mọi người tâm lý trùng kích quá lớn. Giang Trần cầm Tùng Hạc Đan nói chuyện, tất cả mọi người phát hiện không thể cãi lại.
Vẻ không phục trong mắt Đông Diệp Đại Sư, cũng thu liễm đi rất nhiều. Tuy hắn còn bán tín bán nghi, thế nhưng mà hắn cũng biết, ở phương diện đan dược Linh Dược, hắn ở trước mặt Chân thiếu chủ, là không có lực lượng gì.
Tỉnh Trung Đại Đế hít sâu một hơi, lại hỏi:
- Chân thiếu chủ, nếu như có viên thuốc này, lại không biết tên là gì?
- Đế Lăng Đan. Danh như ý nghĩa, là đan dược có thể làm cho Đế cảnh nâng cao một bước, ngụ ý lăng vân trời cao.
- Tốt một cái Đế Lăng Đan.
Tỉnh Trung Đại Đế vỗ đùi.
- Người khác nói lời này, lão phu nhất định không tin. Nhưng Chân thiếu chủ nói, lão phu tin không nghi ngờ.
Hàn Thiên Chiến cũng cười nói:
- Lão Hàn ta cũng tin. Chân thiếu chủ, Đế Lăng Đan này, ngươi có biết luyện chế hay không?
- Có biết một chút.
Giang Trần cũng không khiêm tốn.
Có biết một chút? Trong lòng mọi người khẽ động. Giang Trần nói "có biết một chút", hơn phân nửa chính là hắn hoàn toàn biết.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người phức tạp, tâm tư cũng lung lay, bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Không thể không nói, Giang Trần nói đối với mọi người tâm lý trùng kích rất lớn. Trình độ mãnh liệt, không kém hơn lúc trước thời điểm biết được Tùng Hạc Đan chút nào.
Tùng Hạc Đan để cho Hoàng cảnh Đế cảnh kéo dài tuổi thọ, đây thật là rất có lực hấp dẫn. Dù sao mỗi người đều có ngày Dương thọ gần hết nào đó.
Nếu không thể khám phá thiên địa pháp tắc, tấn chức Thiên Vị, Dương thọ vừa đến, cũng hóa thành một đám Bạch Cốt, bao nhiêu kế hoạch, mưu lược vĩ đại, bao nhiêu võ đạo phong lưu, đều trở thành phù vân.
Cho nên, mọi người đối với Tùng Hạc Đan đều rất chú ý.
Mà Đế Lăng Đan này, trải qua Giang Trần miêu tả như vậy, mọi người đồng dạng là tim đập thình thịch. Cường giả Đế cảnh tu luyện, mỗi tiến thêm một bước, đều là muôn vàn khó khăn.
Đế Lăng Đan này, vậy mà có thể làm cho cường giả Đế cảnh vô điều kiện tăng lên, cái công hiệu này cũng không tránh khỏi quá nghịch thiên a?
- Chân thiếu chủ, lão phu còn có một nghi vấn.
Tỉnh Trung Đại Đế trầm giọng nói.
- Đế Lăng Đan này, có thể làm cho Sơ giai Đế cảnh rất nhanh tấn thăng đến Trung giai Đế cảnh?
- Đúng.
Giang Trần rất khẳng định gật đầu, trong nội tâm cũng đoán được bọn hắn muốn hỏi cái gì.
- Vậy tu vi giống như chúng ta, ở biên giới Đế cảnh đỉnh cấp cùng Đế cảnh đỉnh phong, Đế Lăng Đan này, còn có hiệu quả sao?
Tỉnh Trung Đại Đế hỏi.
- Có, nhưng hiệu quả không lộ ra lớn như vậy. Bất quá, nếu như Đế cảnh đỉnh cấp trùng kích Đế cảnh đỉnh phong cần một ngàn năm. Phục dụng Đế Lăng Đan này, có lẽ chỉ cần 300 năm, cũng có thể lên tới sáu trăm năm? Cái này phải xem Tạo Hóa riêng phần mình, còn có căn cơ, cùng với trình độ phù hợp của Đế Lăng Đan. Có ít người thiên phú siêu quần, hoặc là trời sinh có thể hấp thu dược lực lớn nhất hóa, có lẽ một ngàn năm thời gian, chỉ cần dùng 300 năm là được. Có ít người lợi dụng dược lực kém, phí sáu bảy trăm năm cũng có khả năng. Cái này không cách nào cho ra niên hạn khẳng định. Nhưng rút ngắn thời gian tu luyện, là tất nhiên. Bình quân đại khái là rút ngắn một nửa.
Giang Trần cho ra thuyết pháp này, là tương đối khách quan.
Nhưng nghe vào trong tai mọi người, lại so với bất luận âm thanh tự nhiên nào càng thêm dễ nghe.
- Không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi. Thế gian lại có đan dược thần kỳ như thế? Buồn cười, chúng ta quả nhiên là ếch ngồi đáy giếng. Thời đại Thượng Cổ, các vị tổ tiên để lại cho chúng ta bao nhiêu truyền thừa? Hôm nay, chúng ta chỉ sợ trăm không còn một a? Đây là sỉ nhục của tu sĩ nhân loại chúng ta.
Tỉnh Trung Đại Đế có chút kích động.
Hàn Thiên Chiến cùng Tố Hoàn Chân cũng im lặng thật lâu, ánh mắt nhìn qua Giang Trần cũng cực kỳ phức tạp, bọn hắn đã không biết phải hình dung Giang Trần như thế nào rồi.
Đông Diệp Đại Sư thì lúng ta lúng túng không nói gì, hiện tại hắn đã bị Giang Trần chấn nhiếp rồi. Muốn cãi lại thoáng một phát, nhưng lấy học vấn đan dược của hắn, căn bản tìm không thấy luận cứ gì đến cãi lại.
Nói sau, thiên tài đan đạo có thể lấy ra Tùng Hạc Đan, là hắn có thể nghi vấn sao?
- Chân thiếu chủ, Thiên Địa Lăng Vân Chi này, nếu thật có thể luyện chế đan dược như vậy, đích thật đủ để liệt vào siêu phẩm đệ tam. Thậm chí có thể liệt vào siêu phẩm đệ nhất a?
Tố Hoàn Chân bỗng nhiên nói.
- Không.
Giang Trần lắc đầu.
- Đầu tiên, bản thân Thiên Địa Lăng Vân Chi này không đủ niên linh. Dùng gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này đến tính toán, nhiều lắm chỉ có thể luyện chế ra hai viên Đế Lăng Đan. Hơn nữa phẩm chất sẽ không quá cao. Trọng yếu nhất là, xác suất thành công cũng không phải 100%. Tồn tại phong hiểm thất bại nhất định.
Giang Trần lấy ba kiện siêu phẩm bảo vật, là nghiêm khắc đối lập qua.
Nếu như Thiên Địa Lăng Vân Chi này vượt qua ba ngàn năm, tuyệt đối có thể luyện chế ra ba đến sáu viên Đế Lăng Đan cấp độ rất cao, xác suất thành công cũng cực cao.
Nếu như vậy, Thiên Địa Lăng Vân Chi này, có thể vượt qua tấm phù lật kia, xếp hạng vị trí siêu phẩm thứ hai.
Về phần ngọc giản, Giang Trần vẫn cho rằng đó là đệ nhất vị. Bởi vì ngọc giản ghi lại là công pháp, có thể truyền thừa vĩnh cửu.
- Được rồi, lão phu phục rồi.
Tỉnh Trung Đại Đế cười nói.
- Chân thiếu chủ, phù lật ở vị trí siêu phẩm thứ hai, là có địa vị gì?
- Đây là một tấm phù lật từ Thượng Cổ truyền thừa xuống, nếu như không nhìn lầm, là một tấm phù lật gia trì. Có thể chống cự các loại thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi công kích. Các ngươi nhìn phù lật này, có bảy loại hoa văn, có thể ngăn cản bảy lần công kích, có thể nói là phù lật phòng ngự hoàn mỹ. Hơn nữa cấp bậc phòng ngự rất cao, mặc dù là chư vị ra tay, cũng khó phá vỡ.
- Cái gì?
Lần này, tất cả mọi người sợ ngây người.
- Chính là như vậy.
Giang Trần rất khẳng định gật đầu.
- Phù này, ở thời đại Thượng Cổ, rất nhiều đại tông đại môn đều biết luyện chế, cho thiên tài đỉnh cấp trong môn phái phòng thân. Thời đại Thượng Cổ giao thủ, mức độ nguy hiểm viễn siêu hiện tại. Các tộc tầm đó, không có bất kỳ hàng rào, lĩnh vực các tộc có thể tùy tiện ra vào. Không tồn tại cột mốc biên giới gì cả. Cho nên, các tộc chém giết càng Nguyên Thủy, càng trực tiếp, rất tàn nhẫn. Loại phù lật này, là chí bảo phòng thân của những thiên tài kia.