Đại thạch nghe xong lời này, không vui nói:
- Trần thiếu, dưới gầm trời này, không có chủng tộc nào là bất tử chính thức. Ở thời đại Thái cổ, Cự thạch nhất tộc chúng ta cũng không dám nói là bất tử. Ma tộc gì gì đó, mạnh như vậy sao?
- Vậy cứ để tám huynh đệ chúng ta đi thử. Hắc hắc, mặc kệ hắn là ma tộc cũng tốt, thần tộc cũng vậy. Tám huynh đệ chúng ta xuất mã, cũng không tin không dẹp được hắn.
- Đúng vậy, đúng vậy. Nói cường hãn, có thể so với Cự thạch nhất tộc chúng ta từ thời thái cổ sao?
Ma tộc xâm lấn từ thời thượng cổ, cho nên tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc ở thời kỳ thái cổ, đối với ma tộc không có khái niệm gì, cũng không phục.
- Chu Tước tiền bối, người đừng có trầm mặc như vậy a. Người phân tishc một chút, muốn triệt để giết chết hắn ta rốt cuộc có bao nhiêu thành khả thi?
Giang Trần vẫn không chịu buông tha cơ hội này.
Thần điểu Chu Tước thấy vẻ mặt Giang Trần thành thật, có chút rung độgn. Giờ phút này nó mới cảm nhận được thật sâu, trên người Giang Trần này có một loại cảm giác vĩnh viễn không chịu thua, dám đánh, dám liều mạng.
- Tiền bối, người biết là ta quan tâm tới chuyện này mà. Nếu như tiêu diệt ma chủ THiên Ma, sứ mạng của ngươi cũng chấm dứt. Người có thể rời khỏi nơi này, tìm cơ hội niết bàn trọng sinh.
Thần điểu Chu Tước hiện tại muốn trầm mặc cũng khó khăn.
Nghĩ một lát, thần điểu Chu Tước mới mở miệng nói:
- Muốn giết chết ma chủ Thiên Ma, đầu tiên ngươi phải để cho hắn thoát khỏi phong ấn mới được. Bằng không mà nói, ngươi công kích từ bên ngoài căn bản không có ý nghĩa gì. Có trận pháp ngăn cách, ngươi công kích sẽ không có cách nào phá vỡ được trận pháp phong ấn bên ngoài. Rất khó làm gì động được tới hắn.
- Nếu như hắn thoát khỏi phong ấn, sức chiến đấu của hắn sẽ lập tức tăng vọt. Hơn nữa chỉ số thông minh của hắn cũng rất cao, vô cùng giảo hoạt. Đối với tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc mà nói, so trí não với ma chủ Thiên Ma, huynh đệ bọn họ không đủ dùng...
- Còn có một biện pháp, đó là cường hóa trận pháp của Thánh Nhất tông, trực tiếp tăng cường năng lượng của trận pháp Thánh Nhất tông, cường hóa khốn trận và sát trận. Năm đó trận pháp và phong ấn này làm sao không biết được ma chủ Thiên Ma, có một bộ phận nguyên nhân rất lớn chính là khốn trận và sát trận còn chưa đủ cường đjai. Nếu như ngươi có thể khiến cho sát trận và khốn trận phát huy tới mức tận cùng. Nói không chừng còn có thể trực tiếp giết chết ma chủ Thiên Ma.
Đề nghị của thần điểu Chu Tước rất rõ ràng.
Hai loại biện pháp.
Loại thứ nhất, nếu như để cho tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc kia đi giết ma chủ Thiên Ma, nhất định phải để cho Ma chủ Thiên Ma thoát khỏi phong ấn, bằng không mà nói, cách một tầng trận pháp, không có cách nào giết chết được.
Loại biện pháp thứ hai, chính là trực tiếp thăng cấp khốn trận và sát trận, lợi dụng khốn trận và sát trận, phá hủy Ma chủ Thiên Ma. Dù sao Ma chủ Thiên Ma hiện tại, trải qua thời gian từ thượng cổ cho tới bây giờ, thời gian dài bị trấn áp, thực lực một thân cũng cách quá xa thời kỳ đỉnh phong.
Nếu như Thánh Nhất tông không có bị diệt ở cuộc chiến phong ma thời thượng cổ, mỗi ngày đều sẽ có cường giả chủ trì trận pháp này, kiên trì, bền bỉ phát động công kích. Chỉ sợ cũng đã sớm diệt được ma chủ Thiên Ma.
Nói cho cùng, trận pháp trải qua thiên trường địa cửu, phương diện linh lực không theo kịp, đã có chút lực bất tòng tâm, không làm tròn được chức trách.
Giang Trần cân nhắc, vẫn cảm thấy biện pháp thứ nhất tương đối mạo hiểm.
Không nói trước hắn có thể phá vỡ được trận pháp hay không, cho dù có thể, biện pháp này vẫn tương đối mạo hiểm. Vạn nhất để cho ma chủ Thiên Ma nhẹ nhõm đào tẩu, tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc không giữ hắn ta lại được.
Như vậy không thể nghi ngờ là thả hổ về rừng, thả rồng về biển.
Một khi chờ hắn khôi phục nguyên khí, tu vi khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Đó chính là giờ hắn gây tai họa.
Dùng thực lực của ma chủ Thiên Ma, một khi gây tai họa, hậu quả vô cùng đáng sợ.
Cho nên Giang Trần suy nghĩ một lát, vẫn cảm thấy biện pháp thứ hai đáng tin hơn một chút.
- Tiền bối, biện pháp thứ nhất này vô cùng mạo hiểm. Ta cảm thấy loại biện pháp thứ hai này có lẽ thích hợp với chúng ta hơn.
Giang Trần nói rõ.
Thần điểu Chu Tước khẽ giật mình, cười khổ nói:
- Ngươi chọn phương án thứu hai? Ngươi có biết, loại trận pháp này ẩn chứa bao nhiêu tâm huyết và truyền thừa của Thánh Nhất tông hay không? Không nói trước ngươi nhìn có hiểu hay không. Cho dù miễn cưỡng thấu hiểu, lại làm sao có thể thăng cấp được trận pháp?
Thánh Nhất tông thượng cổ, là một trong mười đại tông môn cường đại nhất nhân tộc.
Loại tông môn cấp bậc này, một trận pháp cấp bậc trấn tông, cơ hồ có thể nói là đạt tới cấp độ hoàn mỹ. Muốn nói tới sơ hở, cơ hồ là không có.
Cho dù có một chút khuyết điểm nhỏ nhặt, cũng tuyệt đối không ảnh hưởng được tới đại cục.
Cho nên nói, loại trận pháp này, bình thường đều không có không gian thăng cấp gì. Nói thăng cấp, chẳng qua chỉ là một loại cách nói động viên một chút.
Cũng không phải thần điểu Chu Tước xem thường Giang Trần.
Mà là thần điểu Chu Tước quá hiểu Thánh Nhất tông thượng cổ, nó căn bản không cho rằng trận pháp này và phong ấn kia có không gian có thể thăng cấp.
Trong mắt nó, trận pháp và phong ấn này, vấn đề lớn nhất chính là tài nguyên khô kiệt. Linh mạnh khô kiệt. Trận pháp và phong ấn càng ngày càng mất đi hiệu lực.
Có một ít vấn đề, nhất định là thứ vô cùng khó giải quyết.
- Tiền bối, về trận pháp này, phải chăng Thánh Nhất tông có ghi chép lại?
Giang Trần nghiêm túc nhìn qua thần điểu Chu Tước, hắn đã quyết định, lựa chọn loại biện pháp thứ hai.
Trận pháp nhất đạo, Giang Trần vẫn rất có tự tin. Đây là lĩnh vực gần với đan đạo nhất.
- Giang Trần, không phải ngươi thực sự lựa chọn biện pháp này đó chứ?
Thần điểu Chu Tước không nhịn được mà hỏi lại một câu.
- Tiền bối, chúng ta đừng có nói nhiều như vậy. Lúc này ta không có thời gian. Ma chủ Thiên Ma đang giành giật từng giây, chúng ta cũng phải giành giật từng giây. Hoàn thành sớm một ngày, người có thể rời khỏi đây sớm một chút.
Căn cứ theo ước định, nó phải phụ trách trấn thủ phong ấn ma chủ Thiên Ma. Mãi cho tới khi sánh cùng thiên địa. Thế nhưng mà nếu như ma chủ Thiên Ma bị giết chết trước, như vậy hứa hẹn, ước định này cũng tự động được giải trừ.
Cho nên nhìn thấy bộ dáng chăm chú của Giang Trần. Thần điểu Chu Tước hít sâu một hơi, gật đầu nói:
- Được, tính mạng của bản linh không còn nhiều lắm. Vậy thì điên cuồng với ngươi một lần vậy. Truyền thừa của trận pháp này ta mang ngươi đi tìm.
Truyền thừa của trận pháp thượng cổ này, tự nhiên vô cùng cơ mật.
Tuyệt đối không phải ai cũng có thể nhìn thấy được.
Nói thật, bảo vật đỉnh cấp chính thức thuộc về Thánh Nhất tông, cũng không có khả năng dễ dàng xuất hiện như vậy. Trước kia, rất nhiều loại bảo vật trong tầng thứ hai mà đám võ giả tiến vào cung điện nhìn thấy đều là bảo vật nhị lưu, tam lưu của Thánh Nhất tông a.