- Còn kém một nửa.
Giang Trần cũng không giấu diếm cái gì.
- Nói như vậy, quấy rối không phải Giang Trần huynh?
- Ngươi cảm thấy ta có nhàm chán như vậy sao?
Giang Trần ngữ khí đạm mạc.
- Có ít người, dã tâm bừng bừng, muốn thông qua khống chế Thanh Dực Kiếm Điểu, đến khống chế Chư Hầu Lệnh sở hữu. Đây là thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.
- Cái này... Chẳng lẽ thật là Long gia làm sao?
Sắc mặt Bạch Chiến Vân có chút phát lạnh.
Vừa nói như vậy, lập tức có người phát giác ra dị thường, kêu lên:
- Đúng vậy, các ngươi xem, chúng ta những người săn giết không đến Thanh Dực Kiếm Điểu này là ai? Những chư hầu truyền nhân cùng Long Đằng Hầu phủ thân cận, các ngươi nhìn thấy qua không?
- Đúng vậy, thật đúng là một cái cũng không thấy! Long gia này, quả nhiên đang thao túng trận đấu!
- Con mẹ nó, quá hèn hạ, quá vô sỉ rồi! Đây là thiên hạ của Đông Phương Vương Quốc a! Bọn hắn làm như vậy, sẽ không sợ khiến cho nhiều người tức giận sao?
Trong lúc nhất thời, những chư hầu truyền nhân này nhẫn nhịn lửa giận hồi lâu, đều phát tác.
Việc này đã rất rõ ràng, cùng Long Đằng Hầu lui tới không mật thiết, không có đầu nhập vào, trên cơ bản đều tay không, không có thu hoạch gì.
Mà những chư hầu truyền nhân cùng Long Đằng Hầu thân cận, hiện tại một cái đều nhìn không tới.
Coi như là kẻ đần, cũng nhìn ra được, đây tuyệt đối là huynh muội Long gia đang giở trò!
Thế nhưng mà, bọn hắn bi ai phát hiện, tựa hồ ở trong quy tắc Tiềm Long hội thử, đối với loại sự tình này, cũng không có bất kỳ hạn chế!
Hiện trường một mảnh tiếng mắng, chư hầu truyền nhân thất lạc, cũng là càng tụ càng nhiều.
- Mọi người yên lặng một chút, yên lặng một chút. Nơi này có Bạch Hổ Hầu truyền nhân, còn có Huyền Vũ Hầu truyền nhân, đều là Tứ đại chư hầu truyền nhân, là lĩnh tụ của tất cả đại chư hầu chúng ta. Long gia thao túng trận đấu, chúng ta nhất định phải có một thuyết pháp, nếu không một tháng vừa đầy, chúng ta đi ra ngoài, không phải toàn bộ vứt bỏ Chư Hầu Lệnh sao?
- Đúng, chúng ta phải đoàn kết lại. Không thể để cho bọn hắn muốn làm gì thì làm.
- Đúng vậy a, chúng ta không muốn kéo bè kết phái, thế nhưng đừng bức chúng ta tới tuyệt lộ a!
Bạch Hổ Hầu truyền nhân Bạch Chiến Vân, cùng Huyền Vũ Hầu truyền nhân Dịch Thái Sơ, đều bị người đề cử ra.
- Chư vị, Bạch mỗ ta tuy là Tứ đại chư hầu truyền nhân, bất quá mọi người cũng nhìn ra được, tương lai cục diện Vương Quốc chư hầu, tất sẽ bởi vì một người mà thay đổi.
Bạch Chiến Vân lớn tiếng nói, ánh mắt dừng lại ở trên người Giang Trần.
Giang Trần?
- Giang Trần huynh, Bạch Chiến Vân ta, chỉ phục một mình ngươi.
Bạch Chiến Vân mấy lần ở trước mặt Giang Trần bị nhục, ngược lại đối với Giang Trần tâm phục khẩu phục.
- Giang Trần huynh, Dịch Thái Sơ ta cũng phục ngươi.
Huyền Vũ Hầu truyền nhân Dịch Thái Sơ cũng gật đầu.
- Giang Trần huynh, ngươi khiêu chiến Nhất phẩm chư hầu, ở trong khảo hạch, lực áp Long Đằng Hầu truyền nhân. Chúng ta cũng chịu phục. Mời ngươi chỉ điểm chúng ta vài câu a.
Giang Trần người này, ăn mềm không ăn cứng.
- Chư vị, Giang Trần ta không phải người thích ra lệnh. Bất quá, ta phỏng đoán, Thanh Dực Kiếm Điểu này, tất sẽ ở trong tầng không gian thứ ba. Long gia huynh muội thủ đoạn lại cao, bọn hắn cũng không dám đi tầng không gian thứ tư. Cho nên, không quản bọn hắn làm khỉ gió gì, chiến trường cuối cùng nhất, nhất định là ở tầng không gian thứ ba.
- Mọi người lựa chọn sách lược không sai. Lúc này, ta duy trì ý kiến của các ngươi, chính là ôm đoàn săn giết. Một mình hành động, ở trong tầng không gian thứ ba, sẽ rất bị động.
Giang Trần có thể nói, là những thứ này.
- Giang Trần huynh, nói như vậy, chúng ta còn có hi vọng hoàn thành nhiệm vụ?
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Ta chỉ có thể nói, ôm đoàn, các ngươi đều có một đường hi vọng. Nếu như có tư tâm, vậy thì khó mà nói.
- Đúng, ôm đoàn, ôm đoàn!
- Ta muốn tổ đội, các ngươi ai nguyện ý cùng ta hỗn?
- Giang Trần huynh, ngươi nguyện ý theo chúng ta tổ đội sao?
- Nếu như các ngươi không muốn bị Long gia ghi hận, hoặc là không muốn gặp vạ lây, lựa chọn tốt nhất là rời xa ta.
Giang Trần nói là tình hình thực tế, Long gia huynh muội làm nhiều động tác như vậy, nếu như nói không có một điểm âm mưu nhằm vào hắn, Giang Trần là tuyệt đối không tin.
Đương nhiên, một phương diện khác, Giang Trần ưa thích độc lai độc vãng, tự nhiên không muốn cùng những chư hầu truyền nhân này đồng hành.
Nói xong những thứ này, hai chân Giang Trần khẽ động, thân hình liền biến mất ở trong bóng tối.
Mặc kệ Long gia huynh muội chơi âm mưu gì, Giang Trần quyết định dùng bất biến ứng vạn biến. Trước tiên hoàn thành nhiệm vụ, lại lo lắng những thứ khác.
Kế hoạch thỏa đáng, Giang Trần trực tiếp hướng tầng không gian thứ ba lao đi.
Ước chừng xâm nhập ba bốn mươi dặm, Giang Trần chợt dừng bước, mũi có chút co rúm vài cái.
Một cỗ khí tức như có như không, làm cho Giang Trần bắt đến một tí cảm giác quen thuộc không hiểu.
- Cái khí tức gì nhỉ?
Cẩn thận đi nghe, lại không thu hoạch được gì.
Ngay lúc này, đồng tử của Giang Trần bỗng nhiên co rụt lại, Thiên Mục Thần Đồng đột nhiên bắn ra một đạo tinh quang, chỉ thấy trong mảnh Thạch Lâm phía trước, xẹt qua một đám kiếm điểu, dẫn đầu có ba bốn con, trên đầu đều tản ra ngân quang nhàn nhạt.
- Ngân Dực kiếm điểu?
Giang Trần dứt bỏ những tạp niệm kia, cực hạn tăng tốc, hướng đám kiếm điểu kia bắn xuyên qua.
Đây là từ khi hắn tiến vào vô tận địa quật đến nay, lần thứ nhất nhìn thấy kiếm điểu thành đàn.
Bọn kiếm điểu này, ước chừng bốn năm mươi con, đi đầu có bốn con Ngân Dực kiếm điểu. Vốn là hướng phương hướng khác bay, nhưng trong lúc đó lại quay đầu, ngược lại hướng bên Giang Trần bay tới.
Ngay khi thân hình Giang Trần sắp tới gần, trong góc trước mặt, bỗng nhiên bắn ra vài đạo thân ảnh, từ mấy cái phương vị, ngăn lại đường đi của bọn kiếm điểu kia.
- Thịt mỡ đến tay đừng bay, lên!
Ba đạo thân ảnh xuất hiện này, nhao nhao hướng kiếm điểu phát ra công kích.
Giang Trần thấy thế, sao sẽ buông tha cho cơ hội thật tốt này, thân hình gấp xông lên, vô danh đao nghênh không chém xuống!
Như Thương Hải đảo lưu, như Ngân Hà đổi chiều!
Thương Hải Nghịch Lưu Đao thức thứ hai… Đoạn Lãng!
Oanh!
Đao khí cường đại, xoáy lên khí thế như sóng to gió lớn, tại chỗ quét rơi một mảng lớn kiếm điểu.
Giang Trần thuận tay liên tục trảo động, lập tức có hai khỏa Ngân Linh Châu rơi xuống trong tay của hắn, tay áo cuốn một cái, lại thuận tiện đem chín khỏa Thanh Linh Châu bỏ vào trong túi.
Mà ba người kia, thì dùng tốc độ nhanh nhất, đem linh châu khác chia cắt.
- Giang Trần, ngươi đây là nhặt tiện nghi có sẵn a! Mấy người chúng ta, tân tân khổ khổ mai phục, xua đuổi bọn kiếm điểu này, lại bị ngươi nhặt được lớn nhất.