Bốn người Giang Trần, quy một trong ba người kia chỉ huy. Người chỉ huy này, phụ trách công thủ khu vực gần đây.
Người tổng chỉ huy này, chính là hoàng thúc của Hoàng đế, thân vương của Vĩnh Hằng Thần Quốc, địa vị phi thường cao.
Tất cả mọi người gọi hắn Thượng Thân Vương.
Mỗi một ngày, bốn người Giang Trần phải hướng Thượng Thân Vương kia báo danh, báo cáo thành quả một ngày.
Không thể không nói, hoạt động vây quét lần này, là phi thường nghiêm mật.
Thượng Thân Vương gọi bọn người Giang Trần vào.
- Bốn các ngươi, phụ trách khu vực kia cũng có hai ba ngày, vì sao đến bây giờ còn không có nửa điểm thu hoạch? Người Trụ Quang Tông các ngươi, là lười biếng như vậy sao?
Thượng Thân Vương không nói hai lời, trước liền chụp mũ.
Hai ba ngày này, cũng không có người Thánh Địa thông qua chỗ bọn người Giang Trần gác, tự nhiên không có khả năng có thu hoạch gì.
Nói sau, dù có người Thánh Địa thông qua, Giang Trần cũng không có khả năng bắt lại.
Hiện tại sở dĩ hắn còn không có động tác, đó là bởi vì còn không rõ ràng lắm tình thế chỉnh thể.
Hiện tại hắn cần một chút thời gian, hiểu rõ tình thế vây quét lần này. Chỉ có biết rõ tình thế, mới dễ an bài biện pháp giải quyết.
Đại cục, có lẽ tạm thời hắn còn không cách nào ảnh hưởng đến. Nói thí dụ như đi giải vây cho Thánh Tổ đại nhân, nhưng mà thế lực vây công Vĩnh Hằng Thánh Địa này, cũng không có cường giả Thần Cảnh tọa trấn, cho nên, Giang Trần cảm thấy, mình vẫn có một đường hi vọng.
Nghe Thượng Thân Vương quát lớn như thế, Giang Trần cũng có chút ít ủy khuất nói:
- Thân Vương đại nhân, việc này không trách được chúng ta lười biếng a. Khu vực chúng ta phụ trách kia, không có cá lọt lưới thông qua. Khu vực kia, cũng không phải khu vực sốt dẻo nhất a! Không có người đi ngang qua, chúng ta cũng không thể giết người thường đổi công a?
Cái gọi là giết người thường đổi công, là tiêu diệt người vô tội, giả mạo người Thánh Địa đến đạt được ban thưởng.
Thượng Thân Vương hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía trên tựa hồ hắn đối với Trụ Quang Tông có chút bất mãn.
- Tạm thời niệm tình các ngươi vừa trở về không có mấy ngày, không so đo với các ngươi. Nếu vẫn lười biếng như vậy, không thể nói trước, chỉ có thể phái các ngươi đến tiền tuyến đi dốc sức liều mạng.
Ngữ khí của Thượng Thân Vương càng hung hiểm hơn, một bộ giáo huấn người. Nhìn về phía trên, thằng này tựa hồ trời sinh ưa thích giáo huấn người khác.
- Thân Vương đại nhân, hiện tại vây quét Thánh Địa, cũng không sai biệt lắm tiến vào khâu cuối cùng đi à nha? Mấy ngày nay huynh đệ chúng ta một mực ở bên ngoài bôn ba. Lần này trở lại thần đô, cũng muốn ở tiền tuyến lập công. Không biết Thân Vương đại nhân có thể cho cơ hội không?
Thượng Thân Vương sững sờ, hắn gõ bốn người này. Kỳ thật cũng không phải ghét bốn người bọn họ, mà là nhằm vào Trụ Quang Tông. Bởi vì Trụ Quang Tông gần đây có chút lười biếng, đối với hoàng thất an bài tựa hồ có chút bất mãn, có manh mối biếng nhác.
Cho nên, Thượng Thân Vương mới có thể gõ bốn người bọn họ.
Hắn ở đâu nghĩ đến, bốn người này rõ ràng chủ động xin đi giết giặc, muốn đi tiền tuyến chiến đấu?
Thượng Thân Vương cười quái dị một tiếng:
- Đây chính là các ngươi nói a? Tông chủ của các ngươi gần đây một mực buồn bực, nói cái gì Trụ Quang Tông hi sinh nhiều, luôn ở tiền tuyến chiến đấu, tử thương thảm trọng. Hiện tại, chính các ngươi chủ động yêu cầu đi tiền tuyến?
- Đúng, huynh đệ chúng ta lập công sốt ruột, xin Thân Vương đại nhân thành toàn.
Thượng Thân Vương cười ha ha:
- Khó được Trụ Quang Tông các ngươi còn có thời điểm tích cực như vậy! Tốt, bản thân vương sẽ thanh toàn các ngươi.
- Đi thôi, từ giờ trở đi, phòng thủ khu vực số 16 quy các ngươi. Cầm thủ dụ của bản thân vương, đi khu vực số 16 phòng thủ thay quân a!
Thượng Thân Vương rất sảng khoái, lập tức viết cho bọn hắn một thủ dụ.
Trong lòng của hắn cũng nở hoa. Khu vực số 16 là khu vực nguy hiểm nhất, cao thủ của Thánh Địa, thường xuyên xuất hiện ở khu vực kia, tập kích đại quân vây quét. Phòng thủ ở khu vực đó, đã chết thương rất nhiều cường giả liên minh. Có thể nói, phòng thủ khu vực kia, đều là dùng tánh mạng chồng chất ra.
Phòng thủ khu vực này, hiện tại cũng thành một danh từ cấm kỵ. Rất nhiều thế lực, rất nhiều cường giả, căn bản không muốn cùng khu vực kia phát sinh quan hệ.
Không làm sao được, chỉ có thể dùng sức mạnh đi phân chia an bài.
Hôm nay, đám người phụ trách phòng thủ khu vực số 16 kia, đã cho Thượng Thân Vương rất nhiều chỗ tốt, để cho Thượng Thân Vương mau chóng thay người.
Thượng Thân Vương đang rầu rỉ đến cùng phái ai đi, không nghĩ tới, rõ ràng có đồ ngốc chủ động đưa tới cửa.
Loại người này, không hảo hảo lợi dụng thoáng một phát, Thượng Thân Vương cảm giác mình quả thực xin lỗi chính mình rồi.
Thủ dụ của Thượng Thân Vương gọn gàng mà linh hoạt, rất nhanh liền viết xong, đóng đại ấn, giao cho Giang Trần:
- Đi thôi, nếu như các ngươi ở khu vực số 16 kiến công lập nghiệp, bổn vương nhất định trùng trùng điệp điệp ban thưởng, ở trước mặt bệ hạ tiến cử hiền tài, ban thưởng các ngươi cả đời phú quý!
Giang Trần lòng tràn đầy vui mừng:
- Đa tạ Thân Vương đại nhân tài bồi.
Nhìn Giang Trần mặt mày hớn hở rời đi, ánh mắt của Thượng Thân Vương tràn đầy trào phúng, khóe miệng có chút co lại, trong nội tâm thầm mắng:
- Ngu xuẩn.
Giang Trần đi vào khu vực số 16, vùng này, là khu vực cao tầng của Vĩnh Hằng Thánh Địa qua lại, khu vực này, rõ ràng phát sinh qua vô số lần chiến đấu thảm thiết, hiện trường một mảnh bừa bộn, tựa như Tu La sát tràng, khắp nơi tràn ngập khí tức sinh tử chém giết.
Khí tức tử vong, vẻ lo lắng của tử vong, bao phủ cả khu vực này.
- Ngươi là Bắc Cung thế gia Huân trưởng lão a? Đây là thủ dụ của Thân Vương đại nhân, từ nay về sau, chúng ta trao đổi khu vực phòng thủ. Đây là chứng minh khu vực phòng thủ của chúng ta. Mời giao tiếp một chút đi.
Phiến khu vực này, vốn còn lại năm người, có ba cái đã bị thương không nhẹ, nhìn thấy bọn người Giang Trần xuất hiện, con mắt mỗi một cái đều tỏa sáng.
Nghe nói là thay quân đến, mỗi một cái đều mặt mày hớn hở, trong ánh mắt, rất có vẻ cuồng hỉ khi thoát đi thăng thiên.
Song phương trao đổi chứng minh khu vực phòng thủ, Huân lão kia cẩn thận đánh giá Giang Trần một hồi, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười nghiền ngẫm:
- Trụ Quang Tông quả nhiên dũng mãnh, không hổ là người tích cực dẫn đầu của liên minh lần này. Như thế, lão phu liền chúc các ngươi kiến công lập nghiệp, giết nhiều một ít nghịch tặc Thánh Địa rồi!
Huân lão kia cười hắc hắc, vung tay lên, mang đám người liền muốn đi.
Giang Trần túm lấy Huân lão, cười đùa tí tửng nói:
- Huân lão, đừng đi vội vã a. Đừng cho là ta không biết, chúng ta thay ngươi nhận lấy một khoai lang phỏng tay. Hiện tại, ta cũng không cầu cái khác, chỉ cầu ngươi đem thế cục gần đây, nói cho ta một chút, như thế nào? Huynh đệ chúng ta, mới từ nơi khác trở lại, đối với thế cục trước mắt, hiểu rõ không phải rất nhiều.