Mục lục
Độc Tôn Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn hừ lạnh một tiếng:

- Các ngươi giỏi tính toán. nếu như không phải bổn thiếu chủ xem xét thời cơ nhanh. Không có đẩy cửa vào. Chỉ sợ sau cánh cửa kia còn có trận pháp cấm chế cường đại chờ ta tới đúng không?

Tốn Phong pháp vương khẽ thở dài một hơi:

- Một ý nghĩ là vua, một ý nghĩ là giặc. Ngươi thắng, hơn nữa thắng cũng có đạo lý. Nếu như ngươi đẩy cửa tiến vào, vậy thì kết cục hiện tại chỉ có thể là chết mà thôi.

Quả thực như hắn nói, một khi đẩy cánh cửa kia ra, bên trong quả thực có một trận pháp cấm chế cường đại đang đợi Giang Trần.

Nếu như Giang Trần vội vàng không chuẩn bị mà đẩy vào, rất có thể sẽ trúng chiêu.

Một khi bị trận pháp cấm chế vây khốn, dù Giang Trần có muôn vàn thủ đoạn, tất cả thần thông cũng không có cách nào làm nên chuyện gì.

- Đi trước dẫn đường, đây là cơ hội duy nhất của ngươi. Nếu như người Bảo Thụ tông còn sống, ngươi có cơ hội còn sống. Nếu như bọn họ gặp chuyện không may, ngươi cũng rơi đầu.

Thanh âm lạnh nhạt của Giang Trần không mang theo bất luận một chút cảm tình nào.

Không thể nghi ngờ, Giang Trần đối với người Bảo Thụ tông còn vô cùng chú ý, chú ý tới tình hương khói.

Lần này Tốn Phong pháp vương không có ra vẻ, cũng không có làm những chuyện ra vẻ kia, mà nhanh chóng đi trước dẫn đường. Rất nhanh đã tiến vào một khu vực giam giữ người khác.

Khu vực này giam giữ lão gia tử Diệp Trọng Lâu, còn giam giữ vài người Bảo Thụ tông khác. Đều là người trước kia có quan hệ không tệ với Giang Trần.

Những người này bị bắt, vốn đang cảm thấy nản lòng thoái chí, đã sớm có ý định chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Thế nhưng tuyệt đối không thể tưởng tượng được, người đẩy cửa vào lúc này lại là Giang Trần.

Tốn Phong pháp vương vô cùng thức thời, không đợi Giang Trần phân phó đã đi lên xóa cấm chế trên người đám người lão gia tử Diệp Trọng Lâu, hơn nữa còn đem giải dược mà bọn họ trúng lấy ra.

Giang Trần nhìn thấy giải dược, thản nhiên nói:

- Để ta nhìn xem.

Tốn Phong pháp vương ngoan ngoãn dâng lên, đồng thời còn thề:

- Những giải dược này tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề nào. Nếu như có vấn đề, ta sẽ bị trời tru đất diệt.

Bây giờ là giai đoạn bảo vệ tính mạng, tự nhiên Tốn Phong pháp vương sẽ không dám lỗ mãng. Hắn thầm nghĩ muốn nịnh nọt Giang Trần một chút, cầu nhận được sự thông cảm của Giang Trần.

Giang Trần nhìn qua một chút, lại nhìn tình huống thân thể của đám người lão gia tử Diệp Trọng Lâu, gật đầu nói:

- Có thể dùng, thực sự là giải dược.

Sau khi đám người lão gia tử Diệp Trọng Lâu dùng giải dược, hổ thẹn không biết chui vào đâu:

- Giang Trần thiếu chủ, đám người chúng ta luôn gây phiền toái cho người a.

Giang Trần cười nói:

- Lão gia tử đừng nói những chuyejn này. Hiện tại là thời buổi rối loạn, theo ta thấy, các người tạm thời đừng trở lại Bảo THụ tông. Đi Thiếu Phủ chủ Lưu Ly vương thành đi. Chỗ đó phòng thủ kiên cố, cam đoan các ngươi không có bất kỳ lo lắng, bất ổn nào sau này.

Lão gia tử nghe vậy cũng vui vẻ nói:

- Nếu như có thể đi Thiếu Phủ chủ thì còn gì lo lắng nữa. Thang Hồng a, ngươi còn không mau cám ơn Trần ca đi.

Thang Hồng có khổ người rất lớn, trong đám nhân loại bình thường, khổ người của hắn cơ hồ gấp hai. Tuy rằng không có cách nào so với cự thạch nhất tộc, nhưng mà dáng người của hắn quả thực đủ khác loại.

- Trần ca, cám ơn huynh a.

Thang Hồng gãi gãi đầu. Hắn cũng là người hào phóng, lúc trước cũng không đánh nhau với Giang Trần thì không quen biết.

Thế nhưng mà sau khi theo Bảo Thụ tông, chênh lệch giữa hắn và Giang Trần càng lúc càng lớn. làm cho quan hệ giữa bọn họ với nhau cũng từ thân mật chậm rãi lạnh nhạt.

Đến lúc này Thang Hồng ở trước mặt Giang Trần quả thực có chút tự tin.

Giang Trần vỗ vỗ bả vai Thang Hồng:

- Lão Thang, những năm này ngươi ở vương quốc thế tục quả thực là uổng phí. Dùng tài hoa, thiên phú của ngươi, có lẽ nên đi Lưu Ly vương thành.

Giang Trần có chút hối hận, trước đó không đem Thang Hồng đi tới Lưu Ly vương thành. Chỉ là lúc đó hắn lo lắng người Bảo Thụ tông nghĩ nhiều.

Dù sao Bảo Thụ tông hiện tại đã sớm coi Thang Hồng là truyền nhân tốt nhất, nếu như lại đào tiểu tử này đi, Giang Trần cũng lo lắng người Bảo Thụ tông cảm thấy bá đạo.

Thế cục trước mắt hiện tại rất rõ ràng, tiểu tông môn, tiểu thế lực trước đó hoặc là xác nhập, hoặc là quy ẩn, hoặc là nghiền nát, tiêu vong.

Tổ bị phá, trứng sao có thể lành lặn được?

Đây là đạo lý đơn giản nhất. Đại thế trước mắt, không ai có thể tự lo cho thân mình được.

Kỳ thực Bảo Thụ tông đã muốn quy ẩn, ít xuất hiện. Ở vương quốc thế tục cũng không tạo ra hành động quá chú ý nào. Nào ai ngờ được, Phong Vân giáo này lại im lặng hành động, thừa dịp vào lúc mấu chốt này bắt bọn họ tới tay.

May mắn mà có Giang Trần.

- Bây giờ không phải là lúc nói chuyện, các ngươi nhanh chóng rời khỏi đây đi. Cầm Thiếu Vũ lệnh của ta. Đi tìm đại quân Lưu Ly vương thành, ta sẽ phái người bảo hộ các ngươi trên đường.

Hiện tại còn đang ở trong địa bàn của Phong Vân giáo, hơn nữa Giang Trần còn dùng Cửu Cung mê trận đồ vây khốn cao tầng Phong Vân giáo. Nếu như nhóm người này thoát khốn. Lực uy hiếp sẽ rất lớn.

Dù sao đây cũng là địa bàn của Phong Vân giáo.

Giang Trần triệu hồi ra Phệ Kim thử nhất tộc, để cho bọn họ nhanh chóng đi tới Bảo Thụ tông một chuyến.

Lúc này Tốn Phong pháp vương tự như một con chim cắt, vô cùng vâng lời, đứng ở trước mặt Giang Trần thành thành thật thật.

- Bỏ đi, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.

Khi Giang Trần nói chuyện, Tốn Phong pháp vương kia đã ngã xuống.

Giang Trần không có lấy tính mạng của hắn mà chỉ trực tiếp ném Tốn Phong pháp vương vào trong góc, ném vào trong nơi chiến đấu kia.

Lần này mục tiêu của hắn chính là Hạ Hầu Kinh.

Chỉ là khi Giang Trần tới gần Cửu Cung Mê trận đồ kia, trong lòng cả kinh. Bởi vì hắn phát hiện ra Thư Vạn Thanh kia không ngờ đã mơ hồ tìm được một ít dấu vết để lại, sắp thoát khốn.

Cửu Cung Mê trận đồ này hiện tại trong tay Giang Trần, chỉ phát huy ra được chút uy lực da lông. Bởi vậy không có cách nào đem loại cường giả cấp bậc như Thư Vạn Thanh vây khốn tới sít sao như vậy.

Một khi Thư Vạn Thanh tìm được biện pháp thoát khốn, như vậy chẳng khác nào là thả hổ về rừng.

Chỉ là hiện tại bốn huynh đệ Cự Thạch nhất tộc còn chưa tới hội họp, nếu như Thư Vạn Thanh thoát khốn, Giang Trần chỉ có thể thúc dục Mê Thần khôi ngẫu mới có tư cách chiến với đối phương một trjana.

Nhưng mà dùng thực lực của Giang Trần hiện tại, Mê Thần khôi ngẫu tối đa cũng chỉ có thể đồng thời thúc dục hai cái. Chống lại Thư Vạn Thanh cũng cực kỳ cố hết sức.

Thư Vạn Thanh này theo Giang Trần phỏng đoán, ít nhất cũng là cường giả Thiên Vị tam trọng. So Với loại Thiên Vị nhị trọng như Hạ Hầu Kinh còn mạnh hơn một bậc.

Tuy rằng Thiên Vị tam trọng vẫn thuộc về Tiểu Thiên vị. Không có đột phá tới Trung Thiên Vị, nhưng mà cảnh giới Thiên Vị, chỉ là một trọng, thế nhưng khác biệt lại vô cùng rõ ràng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK