Giang Trần cũng không hy vọng, nữ quyến của mình ở loại thời điểm này, thành trọng điểm công kích của địch nhân. Cho nên, hắn cảm thấy, Hoàng Nhi ở lại Vạn Uyên đảo, còn không bằng đi Nhân loại cương vực.
Lập tức, Giang Trần liền bắt đầu chuẩn bị. Đoạn đường này, chưa hẳn hung hiểm đến cỡ nào, nhưng mà các loại công tác chuẩn bị vẫn phải có.
Đương nhiên, Giang Trần nhất định là phải đích thân hộ tống. Hắn cũng không hy vọng nửa đường xuất hiện ngoài ý muốn gì, nếu như vậy, Giang Trần nhất định sẽ hối hận chết.
Nơi này, chính là Chí Tôn lão tổ của Hạ Hầu gia tộc ẩn cư, vị Chí Tôn lão tổ này bế quan, đã vượt qua 300 năm.
Tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, đã gần ngàn năm không có tin đồn hắn xuất hiện, thậm chí, về sinh tử của hắn, ở bên ngoài cũng là một điều bí ẩn.
- Hạ Hầu Tông chết?
Trong sơn cốc u tĩnh kia, truyền ra một thanh âm già nua đạm mạc, đúng là Hạ Hầu gia tộc Chí Tôn lão tổ Hạ Hầu Minh.
Luận tuổi tác, Hạ Hầu Minh đã viễn siêu một vạn tuổi.
Ở toàn bộ Vĩnh Hằng Thánh Địa, niên kỷ già hơn hắn, đoán chừng cũng không có mấy người.
Dùng cái tuổi này của hắn, theo lý thuyết đã sớm khám phá sinh tử, khám phá hỉ nộ ái ố trong Hồng Trần, thế nhưng mà, giờ phút này Hạ Hầu Minh lão tổ kia, thanh âm rõ ràng có chút dị thường.
Đại khái, Hạ Hầu Tông chết, đối với hắn cũng tạo thành khiếp sợ thật lớn.
- Lão tổ, vãn bối vô năng, không thể trông coi Hạ Hầu Tông, vãn bối vô năng a.
Tuy Tiêu Dao Hầu là Tộc trưởng, thế nhưng mà ở trước mặt lão tổ, vẫn rất thuận theo tự xưng vãn bối, không dám thể hiện chút nào.
- Ai...
Hạ Hầu Minh kia ngữ khí đìu hiu, thở dài một hơi.
- Lão phu đã từng vì Hạ Hầu Tông suy tính qua mệnh lý, trông xem số mệnh thế nào, kẻ này ở trước bốn mươi tuổi, có một đại kiếp. Cái kiếp này, lão phu từng dặn đi dặn lại qua, không biết làm sao các ngươi thủy chung không coi là chuyện quan trọng. Kiếp nạn này cũng không phải hoàn toàn là tử kiếp, nếu có thể vượt qua, sẽ gió lốc mà lên, Đại Bằng giương cánh, bay lượn Cửu Thiên. Đáng tiếc, hắn cuối cùng không có khiêng qua một kiếp này. số mệnh của Hạ Hầu gia tộc ta, chỉ sợ cũng chịu lấy ảnh hưởng thật lớn.
Tiêu Dao Hầu vô cùng đau đớn:
- Lão tổ, là vãn bối vô năng, xin lão tổ trách phạt.
- Trách phạt? Nếu trách phạt ngươi hữu dụng, lão phu hận không thể một chưởng đập chết ngươi. Thế nhưng mà đập chết ngươi lại có tác dụng gì? Nói sau, Hạ Hầu Tông không cách nào vượt qua kiếp nạn này, các ngươi cũng không phải nguyên nhân chính. Cuối cùng, còn là chính bản thân hắn phúc duyên không đủ, tính cách không có mài tốt. Võ đạo thế giới, bao nhiêu thiên tài bởi vì tính cách, cuối cùng nhất không thể thành nghiệp lớn? Hạ Hầu Tông... Đáng tiếc, đáng tiếc...
Thanh âm già nua của Hạ Hầu Minh, có một loại tiếc nuối nói không nên lời.
- Lão tổ, tương lai của Hạ Hầu gia tộc ta, phải đi con đường nào? Lần này mưu đồ bí mật, còn có thể tiếp tục hay không?
Tiêu Dao Hầu nhịn không được hỏi.
- Tên đã lên dây, há có thể không phát? Vĩnh Hằng Thần Quốc, cuối cùng cần một quyết đoán. Tiêu Dao, bất kỳ một tông môn nào của Thần Quốc, nếu như ở thời điểm cường đại không cách nào thay thế địa vị của Thánh Địa, như vậy tiếp theo, tất nhiên sẽ chậm rãi suy sụp, bị Thánh Địa chèn ép thành Nhị lưu, Tam lưu, thậm chí biến mất trong dòng sông lịch sử của Thần Quốc. Nhớ kỹ, số mệnh của Hạ Hầu gia tộc ta đi đến một bước này, tuy chúng ta không thể suy tính ra số mệnh cực hạn của gia tộc. Nhưng mà, loại cơ hội này, nhất định phải quý trọng. Vĩnh Hằng Thánh Địa, đã trải qua nhiều năm tiêu hao như vậy, bọn hắn cũng tiếp cận tình trạng sơn cùng thủy tận rồi. Nhớ kỹ, chúng ta trở nên mạnh mẽ, mà Thánh Địa, lại một năm một năm suy yếu. Đạo lý này, chẳng lẽ các ngươi cũng đều không hiểu sao?
Trong mắt Hạ Hầu Minh lão tổ lóng lánh lấy khí tức sát phạt.
- Vãn bối minh bạch.
Tiêu Dao Hầu tự nhiên minh bạch đạo lý này, sở dĩ hắn chần chờ, là vì Hạ Hầu Tông vẫn lạc, hắn không rõ ràng lắm Hạ Hầu gia tộc còn có đầy đủ số mệnh, đi khiêu chiến Vĩnh Hằng Thánh Địa hay không.
- Đã minh bạch, ngươi còn hoang mang cái gì? Hạ Hầu Tông là thiên tài vạn năm khó được nhất ngộ, nhưng mà, Hạ Hầu Tông ta nhiều năm nội tình như vậy, cũng không đơn thuần là dựa vào một Hầu Tông được việc. Tiêu Dao, nếu như ngươi bởi vậy mà đánh mất ý chí chiến đấu, vậy thì không khỏi để cho bản tổ thất vọng rồi.
Tiêu Dao Hầu vội nói:
- Vãn bối ý chí chiến đấu sục sôi, cũng không có đánh mất. Có lão tổ chủ trì đại cục, vãn bối tự nhiên là tin tưởng gấp trăm lần.
- Hiện nay, tất cả thế lực lớn của Thần Quốc, thế cục như thế nào?
- Ba đại tông môn, Thất đại gia tộc, tổng cộng mười nhà, chí ít có sáu đến bảy nhà, đã hình thành ăn ý, tất cả mọi người nghĩ đến một sự kiện, là phá hủy cách cục hiện hữu, chấm dứt địa vị thống trị của Vĩnh Hằng Thánh Địa, thành lập cách cục mới, cải biến cục diện Thánh Địa độc tài.
- Sáu đến bảy nhà? Nói như vậy, còn có ba đến bốn nhà, là đứng bên Thánh Địa sao?
- Không không không, loại gia tộc phế vật như Yến gia, ta không có tính toán vào trong. Tuy bọn hắn nhìn như trung lập, kỳ thật vẫn là đứng bên chúng ta. Chỉ có điều, loại đại sự này, gia tộc suy sụp như Yến gia, chưa hẳn tham dự được mà thôi.
Tiêu Dao Hầu nói gần nói xa, đối với Yến gia là tràn đầy khinh thường.
- Yến gia?
Hạ Hầu Minh hừ lạnh một tiếng.
- Nhớ không lầm, ân oán của Hạ Hầu Tông, cũng là bởi vì Yến gia này mà ra a?
- Vâng...
Tiêu Dao Hầu có chút xấu hổ.
- Thiệu Uyên kia, là vì cô nàng Yến gia, mới đối với Hạ Hầu Tông tràn đầy cừu hận.
- Từ xưa hồng nhan họa thủy, Hạ Hầu Tông ngay cả chút chuyện như vậy cũng tìm hiểu không được. Chết ở trong tay đối thủ, cũng không tính oan rồi.
Ngữ khí của Hạ Hầu Minh, hiển nhiên còn có chút không vui.
- Tiêu Dao, khởi sự sắp tới, ngươi cũng phải vững vàng, không nên ở thời điểm này, bị Thánh Địa kia nhìn ra trò, nếu không, rất có khả năng thất bại trong gang tấc.
Hạ Hầu Minh cũng dặn dò Tiêu Dao Hầu.
- Lão tổ yên tâm, chúng ta làm hết thảy, đều tiến hành phi thường nghiêm mật. Lão tổ, nếu phá hủy Thánh Địa, vấn đề hoàng thất hưng phế...
- Hừ, một khi tiêu diệt Thánh Địa, hoàng thất lại tính toán cái gì? Hoàng thất bất quá là thế lực phụ thuộc cường đại mà thôi, chỉ cần hoàng thất làm tốt mặt ngoài của Thần Quốc, vụng trộm, lại không cần có một hoàng thất cường đại. Hoàng thất hiện tại, cách nghĩ của bọn hắn quá nhiều, cho nên, bọn hắn rất nguy hiểm. Chờ tương lai của Vĩnh Hằng Thần Quốc định ra, hoàng thất hiện hữu, là tuyệt đối không thể tiếp tục.
Ngữ khí của Hạ Hầu Minh lạnh lùng, phảng phất ngôi vị hoàng đế hưng phế, đối với bọn họ mà nói, đây là một sự tình đơn giản mà thôi.