Mục lục
Độc Tôn Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Trần biết, mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân nào, tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, mình phải đứng bên Vĩnh Hằng Thánh Địa, tuyệt đối không thể để cho Hạ Hầu gia tộc kia thay thế Vĩnh Hằng Thánh Địa.

Bằng không mà nói, kết quả của hắn nhất định sẽ không tốt.

Vì Hoàng Nhi, vì mình ở Vạn Uyên đảo có thể vững vàng dừng chân, Hạ Hầu gia tộc này, nhất định bất cộng đái thiên, nhất định là phải tiêu diệt.

Kiên định chủ ý này, tạp niệm trong lòng Giang Trần, cũng đều xua tán.

Mà lúc này, bọn người Hoàng Nhi cũng chậm rãi phục hồi tinh thần lại.

- Chuyện gì xảy ra? Như thế nào vừa rồi bỗng nhiên tầm đó, lại chóng mặt ngất đi?

Yến Thanh Tang lầm bầm.

Hoàng Nhi so với Yến Thanh Tang thông minh hơn nhiều, biết chắc là Vĩnh Hằng Thánh Địa Thánh Tổ đại nhân tới, nhất định là cùng Giang Trần nói chuyện với nhau.

Rất nhiều sự tình, bọn hắn không tiện nghe, cho nên mới phải bị lộng chóng mặt.

- Thanh Tang ca, ngươi không phải nói muốn đi xem Vân Đà Sơn sao? Lúc nào đi?

Hoàng Nhi cố ý nói sang chuyện khác.

- Đúng vậy, huynh đệ, ngươi không phải nói cũng muốn đi sao?

Ánh mắt của Yến Thanh Tang tràn ngập chờ đợi, nhìn qua Giang Trần.

- Đi a, trước khi thiên tài luận kiếm tới, ta tùy thời có thể.

- Thật tốt quá, vậy thì hai ngày sau a.

Yến Thanh Tang cười quái dị nói.

- Nếu như ngươi muốn cùng với muội tử của ta tụ nhiều vài ngày, ta có thể chờ.

Hoàng Nhi liếc nhìn Yến Thanh Tang:

- Thanh Tang ca, ngươi nói nhảm quá nhiều.

Giang Trần cười nói:

- Gặp nhau còn nhiều thời gian, hiện tại thế cục gian nan, mục tiêu hàng đầu của ta, vẫn là đả bại Hạ Hầu Tông, đả kích khí diễm hung hăng càn quấy của Hạ Hầu gia tộc.

- Ừ, đả đảo Hạ Hầu gia tộc!

Yến Thanh Tang bóp bóp nắm tay.

- Huynh đệ, nếu như ngươi có thể phá hủy Hạ Hầu gia tộc, Yến Thanh Tang ta sẽ đem thân muội muội của mình bán cho ngươi.

Giang Trần im lặng.

Ngay cả Lăng Bích Nhi, cũng bị Yến Thanh Tang chọc vui vẻ.

- Trần ca, ngươi cũng đừng cho mình áp lực quá lớn. Mặc kệ trận chiến của ngươi cùng Hạ Hầu Tông là kết quả gì, tâm của Hoàng Nhi, ngươi hiểu.

Hoàng Nhi rất có lòng tin với Giang Trần, nhưng mà nàng không hy vọng, ái lang của mình bởi vì sự tình của mình, mà lưng đeo quá nhiều áp lực.

Dù sao, Giang Trần cùng nhau đi tới, gánh chịu rất nhiều áp lực, lưng đeo rất nhiều khát vọng.

Trong nội tâm Hoàng Nhi, tuyệt đối không muốn hắn mệt mỏi như vậy.

Giang Trần cười nói:

- Một chút áp lực, không coi vào đâu. Nói sau, Hạ Hầu Tông đối với ta mà nói, chỉ là một chướng ngại vật trên võ đạo chi lộ của ta mà thôi, sẽ không mang đến cho ta quá nhiều phức tạp.

Đối với Hạ Hầu Tông, Giang Trần cũng không có cảm thấy áp lực quá lớn.

Ít nhất, Giang Trần không tin Hạ Hầu Tông có thể đối với mình hình thành uy hiếp trí mạng.

Hiện tại, hắn lo lắng hơn, là dã tâm của Hạ Hầu gia tộc. Hắn không biết nội tình của Hạ Hầu gia tộc, cũng không biết thực lực của Hạ Hầu gia tộc, đến cùng cường đại đến một bước nào.

Cũng không biết dã tâm của Hạ Hầu gia tộc, phải chăng đã đến biên giới tiếp cận bộc phát.

Nếu như Hạ Hầu gia tộc thật sự muốn thay thế Vĩnh Hằng Thánh Địa, loại đại thế này, mới là Giang Trần không dễ ngăn cản nhất. Một Hạ Hầu Tông, dù hắn lại thiên tài, Giang Trần lại có sợ gì?

Hắn kiếp trước kiếp này, thiên tài nào chưa thấy qua?

Coi như Hạ Hầu Tông là Thần linh chuyển thế, thì tính sao? Tại Thần Uyên Đại Lục, Giang Trần tin tưởng vững chắc, mình mới là độc nhất vô nhị.

Dù Hạ Hầu Tông có trí nhớ Thần linh, nhiều lắm chỉ là loại Thần linh bình thường, hơn nữa truyền thừa trí nhớ còn không có hoàn toàn khôi phục.

Cùng Giang Trần hắn hoàn toàn mang theo trí nhớ kiếp trước chuyển sinh, là hoàn toàn bất đồng.

Ngày hôm sau, Giang Trần cùng Yến Thanh Tang nói với Vĩnh Hằng Thánh Địa một tiếng, âm thầm ly khai, lao tới Vân Đà Sơn.

Vân Đà Sơn với tư cách địa bàn của Yến gia, mấy tháng này cách cục phi thường mẫn cảm.

Yến gia đại quân, dưới sự dẫn dắt của Yến Vạn Quân, trường kỳ trú đóng ở đó.

Mà Phong gia, đồng dạng là thế lực nhất lưu của Vĩnh Hằng Thần Quốc, luận thực lực, hiện tại vẫn còn mạnh hơn Yến gia một ít. Bọn hắn đồng dạng đồn trú đại quân ở chung quanh Vân Đà Sơn.

Song phương đều kiên định cho rằng, Vân Đà Sơn là của mình.

Trên thực tế, đại bộ phận khu vực của Vân Đà Sơn, là ở địa bàn của Yến gia.

Bất quá Vân Đà sơn mạch, có một bộ phận nhánh núi, lại ở trong địa bàn Phong gia. Phong gia bởi vì nhánh núi này, thuận thế mà làm, đem trọn hơn phân nửa địa bàn Vân Đà Sơn, đều tính đến trên đầu bọn hắn.

Mỹ danh viết, nói Vân Đà Sơn này là một chỉnh thể, có phong thuỷ bảo mạch của Phong gia.

Nếu là phong thuỷ bảo mạch của Phong gia bọn hắn, tự nhiên không cho phép Yến gia nhúng chàm.

Cái thuyết pháp gượng ép này, làm cho Phong gia càng thêm lẽ thẳng khí hùng. Bọn hắn cảm thấy, nếu như Yến gia theo chân bọn họ tranh địa bàn, là muốn phá hư phong thuỷ bảo mạch của Phong gia bọn hắn.

Không thể không nói, thái độ của Phong gia rất vô sỉ, hoàn toàn là cưỡng từ đoạt lý.

Thế nhưng mà, bất đắc dĩ thực lực của Yến gia không bằng Phong gia, tuy trên đạo lý chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, thế nhưng mà ở trên vấn đề này, lại thủy chung tranh luận không dứt.

Yến Vạn Quân ở trên Bổ Thiên Thịnh Hội, công nhiên làm chủ, chống đối Yến gia tộc trưởng, giữ gìn cháu gái Hoàng Nhi nhà mình, sau chuyện này, ở trong Yến gia cũng nhấc lên sóng to gió lớn.

Ở trong Yến gia, rất nhiều tộc lão đều nhao nhao đàm tiếu Yến Vạn Quân, cảm thấy hắn thân là tộc lão, lại ở thời khắc mấu chốt, không chú ý lợi ích của gia tộc, tư tâm chiếm cứ thượng phong.

Loại người này, đã không xứng làm Thái Thượng trưởng lão, càng không thích hợp dẫn đầu đại quân ở Vân Đà Sơn.

Hai ngày này, ở trong Yến gia, cũng tồn tại các loại tiếng hô.

Yến gia tộc trưởng, cũng có chút đau đầu. Hắn đối với những cử động cùng ngôn ngữ kia của Yến Vạn Quân, tự nhiên là rất bất mãn. Dù sao, hắn làm tộc trưởng, vào lúc đó, hắn không tỏ thái độ, coi như Yến Vạn Quân là Thái Thượng trưởng lão, cũng không nên tỏ thái độ.

Chẳng những bày tỏ thái độ, hơn nữa thái độ còn kiên quyết như vậy, nhất định phải bao che cho con. Cái này không thể nghi ngờ sẽ chọc giận Hạ Hầu gia tộc.

- Tộc trưởng, Vạn Quân trưởng lão tư tâm như thế, không chú ý lợi ích của gia tộc, nhất định phải nghiêm trị. Nếu không, gia pháp ở đâu? Lợi ích của gia tộc ở đâu?

- Ta ủng hộ! Lần này Vạn Quân trưởng lão xác thực quá mức. Ở trường hợp đó, Tộc trưởng không có mở miệng, hắn lại bao biện làm thay, còn thể thống gì?

- Không trừng phạt, gia phong sao còn?

Rất nhiều tộc lão, nhao nhao mở miệng đàm tiếu Yến Vạn Quân, yêu cầu trừng phạt.

Yến Vạn Hữu kia càng đạm mạc nói:

- Mọi người đều biết, Yến Vạn Quân vì tư tâm, vì cháu gái ruột, lại xem không để ý gia tộc nguy cơ. Lúc trước ân oán giữa gia tộc cùng Hạ Hầu gia tộc, là do con của hắn gây ra. Trận ân oán này, vốn nên do mạch hắn chấm dứt. Lúc trước hắn còn đáp ứng thống thống khoái khoái, nhưng bây giờ muốn đổi ý. Hành vi như thế, chẳng lẽ không phải là tự chui đầu vào rọ? Đây là tiết tấu muốn hủy Yến gia ta a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK