Nghe Tỉnh Trung đại đế nói vậy, tất cả mọi người lâm vào trong trầm tư. Đúng vậy a. Vì sao ba mươi nhà thế lực này lại tụ tập vào một chỗ?
Giữa bọn họ có mối liên hệ, ràng buộc bằng thứ gì?
- Rốt cuộc là nguyên nhân gì làm cho bọn họ tụ tập lại một chỗ? Là lợi ích, hay là Đan Cực kia uy hiếp? Hay là bọn họ sợ hãi Giang Trần thiếu chủ, hận Giang Trần thiếu chủ?
Tỉnh Trung đại đế lại nói ra nghi vấn.
- Tỉnh Trung đạo huynh, theo cách nhìn của đạo huynh, nguyên nhân này ở đâu?
Bàn Long đại đế hỏi.
- Lão phu vừa rồi cũng đang tự hỏi vấn đề này. Nghĩ ra mấy nguyên nhân. Thứ nhất là Giang Trần thiếu chủ thiếu niên anh hùng, danh tiếng thịnh, làm cho những thế lực này ghen ghét sợ hãi, sợ hãi Giang Trần thiếu chủ quật khởi, sẽ ảnh hưởng tới căn cơ lợi ích của bọn họ. Thứ hai. Đan Cực đại đế này ở trong các thế lực khác rất có uy tín, những người này hoặc là nịnh bợ hắn, hoặc là sợ hắn, không thể không cho hắn mặt mũi. Thứ ba, sau lưng bọn họ có cấu kết lợi ích, có lẽ lợi ích sau chuyện này chính là nghĩ tới việc chia cắt lợi ích từ Lưu Ly vương thành.
Giang Trần nghe thấy Tỉnh Trung đại đế nói những lời này, đối với tư duy tinh tế của Tỉnh Trung đại đế cũng vô cùng thưởng thức. Nếu bàn về hiểu rõ thế cục và nắm chắc, ánh mắt của Tỉnh Trung đại đế thật là đặc biệt. Những đại đế trong Lưu Ly vương thành này, kể cả Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu ở điểm này cũng không đủ so ánh với Tỉnh Trung đại đế này.
Giang Trần nhìn qua Tỉnh Trung đại đế ý bảo hắn cứ nói tiếp.
Tỉnh Trung đại đế tiếp tục nói:
- Hiện tại thế cục đã rất rõ ràng, cương vực nhân loại hiện tại chỉ có hai loại xu thế. Hoặc là Lưu Ly vương thành dẫn dắt cương vực nhân loại, hoặc là Đan Hỏa thành dẫn dắt cương vực nhân loại. Cho nên Lưu Ly vương thành và Đan Hỏa thành, giữa song phương nhất định phải sống mái một phen.
- Mặc kệ chư vị tin tưởng cũng tốt, là khiếp đảm lùi bước cũng tốt. Trận chiến này không thể tránh né. Ở thời đại của Khổng Tước đại đế bệ hạ, Đan Hỏa thành vẫn coi Lưu Ly vương thành chúng ta là uy hiếp lớn nhất.
- Nhưng mà chư vị có lẽ không biết, Giang Trần thiếu chủ vì sao luôn khắc chế, không có triệt để xé rách da mặt với Đan Hỏa thành như vậy.
Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu. Chuyện này có gì để nói cơ chứ? Giang Trần khắc chế tự nhiên là bởi vì thực lực Lưu Ly vương thành còn kém Đan Hỏa thành, hơn nữa vây cánh không nhiều bằng Đan Hỏa thành.
Chẳng lẽ Tỉnh Trung đại đế còn có thể nói rõ đạo lý bên trong?
Lại nhìn lại Giang Trần, Giang Trần vẫn bình thản ung dung, trên mặt thủy chung vẫn nở nụ cười lạnh nhạt, nhìn qua có thể thấy được Giang Trần thiếu chủ đối với việc đại quân tiếp cận, uy hiếp cũng không quá để ý.
Mọi người không thể không bội phục, Giang Trần thiếu chủ tuổi còn trẻ, ít nhất có thể bảo trì bình thản.
Tỉnh Trung đại đế dừng một lát rồi nói:
- Theo tư duy quán tính của chư vị, nhất định mọi người sẽ cảm thấy, đó là bởi vì Đan Hỏa thành cường thế, mà Lưu Ly vương thành giữ mình trong sạch, không có vây cánh nhiều như vậy. Bởi vậy không muốn chấp nhặt với Đan Hỏa thành. Nếu như tất cả mọi người nghĩ như vậy thì sai mười phần rồi. Trong lòng Giang Trần thiếu chủ, Đan Hỏa thành từ trước tới nay không phải là mối uy hiếp lớn nhất.
- Thậm chí Đan Hỏa thành cũng không tính là uy hiếp.
Tỉnh Trung đại đế lại nói một câu hết sức kinh người.
Trừ Bàn Long đại đế và Tịch Diệt đại đế ra, những đại đế khác của Lưu Ly vương thành đều dở khóc dở cười.
Ngay cả Đan Hỏa thành cũng không tính là mối uy hiếp?
- Tỉnh Trung đại đế nói mọi người cũng nghe thấy rồi đó.
Bỗng nhiên Giang Trần mở miệng:
- Theo như lời Tỉnh Trung đại đế nói, Đan Hỏa thành bất quá chỉ là vật cản nhỏ mà thôi, chưa đủ thành hậu hoạn. Lúc trước thực lực của ta còn chưa đủ, ẩn nhẫn không phát tác là bởi vì không rõ chi tiết của Đan Hỏa thành. Hiện tại dưới mấy lần giao thủ, đối với át chủ bài của Đan Hỏa thành ta cũng mò mẫm được không ít. Nếu như bọn chúng không biết sống chết tìm phiền phức, bổn thiếu chủ cũng sẽ không ngại thu thập bọn chúng sớm một chút. Lại nói, hôm nay bọn chúng tự mình muốn chết, vậy bổn thiếu chủ đành phải thành toàn cho bọn chúng.
Giang Trần nói những lời này đều có một loại khí thế khiến cho không ai có thể khinh thịnh hắn.
Cương vực nhân loại có lẽ chỉ có Giang Trần nói những lời này, mới có thể khiến cho người ta nghe qua không cảm thấy quá đột ngột, quái dị. Nếu như đổi lại là bất luận một người nào khác nói lời này, đoná chừng đều bị coi là kẻ tâm thần.
Đan Hỏa thành, đây chính là thế lực được công nhận là thế lực đệ nhất cương vực nhân loại a.
- Chư vị, cho tới lúc này, bổn thiếu chủ cũng hy vọng các ngươi có thể nhận thức rõ ràng. Thế cục của cương vực nhân loại hiện tại đã tới mức không phá thì không xây được. Ma tộc mới là uy hiếp lớn nhất của Lưu Ly vương thành chúng ta.
Ma tộc.
Hai chữ này, trong dòng sông dài lịch sử của nhân tộc, tựa như một ác mộng nguyền rủa nhân tộc.
- Lời nói dư thừa bổn thiếu chủ không nói nhiều. Trận chiến này, Lưu Ly vương thành ta phải biểu hiện ra lực lượng của mình cho toàn bộ cương vực nhân loại biết rõ. Từ nay về sau thế cục trên cương vực nhân loại này, Thiên Long phái nói không được tính, Đan Hỏa thành nói cũng không tính, chỉ có Lưu Ly vương thành ta nói mới được tính.
- Xuất phát.
Giang Trần không muốn thao thao bất tuyệt, ẩn nhẫn lâu như vậy, hắn không muốn ẩn nhẫn nữa.
Hậu chế phát nhân, Giang Trần ngẫm lại vẫn quyết định để động phủ của Quách Nhiên kia ở lại Thiếu phủ chủ.
Hiện tại bên người Giang Trần có thần điểu Chu Tước, có tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc, động phủ Quách Nhiên này có thể ở lại Thiếu Phủ chủ, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào có thể xảy ra.
Kỳ thực Giang Trần đã sớm có ý định này, định một ngày kia luyện hóa động phủ này, dung hợp vào trong trận pháp Thiếu chủ phủ. Như vậy bên trong trận pháp có động phủ, trong động phủ có cấm chế. Có thể đem Thiếu Phủ chủ triệt để hóa thành thành lũy kiên cố.
Hạ Vũ Thiên Kiếm tông, Hàn Thiên Chiến nhận được mật báo của Giang Trần, trong mắt hiện lên một tia tinh mang:
- Rốt cuộc cũng tới thời khắc quyết chiến sao? Thế cục cương vực nhân loại rốt cuộc cũng tới lúc phá cục sao?
Cùng lúc đó, Tố Hoàn Chân của Thiên Thiền cổ viện cũng nhận được mật báo của Giang Trần, miệng nói:
- Giang Trần này sóng sau đè sóng trước. Có lẽ Lưu Ly vương thành này sẽ bởi vì trận chiến này mà triệt để đi tới con đường huy hoàng.
Hai đại tông môn, cũng xuất hết tinh anh, chuẩn bị cùng hội họp với Lưu Ly vương thành ở biên cảnh.
Biên cảnh, thương vân đại quốc vẫn là địa điểm quan trọng nơi biên thùy của Lưu Ly vương thành. Quốc chủ Thương Vân đjai quốc và thái tử cũng triệt để ủng hộ, nghiêng về phía Giang Trần.
Cho nên bố trí ở chỗ này, chờ đại quân đồng minh ở phía bắc cũng là kết luận mà sau khi Giang Trần dày công tính toán ra được.
---------