- Hắc hắc, hiện tại ta lại cảm thấy, dù Lôi Cương Dương dùng bảo vật ẩn giấu, cũng chưa chắc có thể thắng. Chẳng lẽ các ngươi không có phát hiện, Giang Trần này càng đi về phía sau, càng để cho người cảm thấy thâm bất khả trắc sao? Tựa hồ yêu nghiệt thế tục này, sẽ không có cực hạn a.
Nghe vậy, những đệ tử tông môn đang xem cuộc chiến kia, trong nội tâm cả đám đều khẽ động.
Đúng vậy a, thẳng cho tới bây giờ, bọn hắn không ai thấy được cực hạn của Giang Trần.
Cực hạn của Giang Trần rốt cuộc là cái gì? Có thủ đoạn ẩn giấu gì?
Không có, không ai biết rõ.
Một Võ Giả, chiến đến giai đoạn này, ngay cả át chủ bài cũng không có vạch trần, đây mới là đáng sợ nhất.
Ánh mắt của Truy Dương lão quái lành lạnh, Lôi Cương Dương a Lôi Cương Dương, ngươi vận dụng Lôi Đình chi kiếm, át chủ bài vừa ra, dù thắng Giang Trần, tiến vào trận chung kết, sẽ không còn là đối thủ của Long Cư Tuyết nữa. Bất quá, có thể thắng Giang Trần, dù liều lưỡng bại câu thương, ngươi cũng coi như công đức vô lượng.
Giờ phút này, Lôi Cương Dương cũng bất chấp nhiều như vậy. Hiện tại, hắn chỉ muốn thắng.
Xùy…
Hắc kiếm chỉ hư không, tử quang lóe lên, hư không xuất hiện vết rách thảm thiết, phảng phất như không gian cũng bị mổ ra.
Điện xà lóe lên, liền giết đến trước mặt Giang Trần.
- So binh khí?
Giang Trần cũng không sợ, trong tay trảo một cái, giơ vô danh đao lên cao cao, Giang Trần không lùi mà tiến tới, hung hăng chém ra một đao.
Có câu là, dốc hết sức mà hàng mười hội, một nhanh phá vạn pháp.
Đao của Giang Trần, đã có lực, lại có tốc độ. Cho nên mặc Lôi Đình chi kiếm kia đáng sợ cỡ nào, kiếm chiêu tinh thâm cỡ nào, Giang Trần cũng chỉ có tiết tấu của mình.
Giang Trần nhận thức võ đạo, chính là cấp bậc Chư Thiên.
Lôi Đình chi kiếm này, hoàn toàn chính xác rất cao minh, kiếm chiêu cũng thập phần quỷ dị. Nhưng Giang Trần thông qua Thất Khiếu Thông Linh, đã khám phá hết thảy biến hóa của Lôi Cương Dương.
Cho nên, đao thế của hắn nhìn như thường thường không có gì lạ, lại có thể xuất hiện ở thời khắc mấu chốt, thoạt nhìn dễ dàng, lại khiêng khí thế của Lôi Đình chi kiếm.
Mỗi một đao, đều vừa đúng như vậy, nhiều một phần lực liền lãng phí, thiếu một phân tựa hồ ngăn không nổi.
Thủ đoạn đắn đo chính xác như vậy, cái này phải quy công ở nhận thức võ đạo cường đại của Giang Trần, đối với vũ kỹ có lực lý giải nghịch thiên.
Chỉ là, Lôi Cương Dương kia sao biết ưu thế của Giang Trần là cái gì?
Thấy kiếm kĩ của mình, phảng phất từng chiêu từng thức đều ở trong tính toán của đối phương, lòng của hắn triệt để nguội lạnh, cơ hồ hoài nghi, là có người để lộ ảo diệu của Lôi Đình chi kiếm cho Giang Trần? Nếu không làm sao mỗi một chiêu đều bị đối phương tính toán vừa đúng?
Đúng vậy, vô luận Lôi Cương Dương biến hóa ra sao, lại thủy chung không cách nào đột phá phòng ngự của đối phương, mà tư thế của Giang Trần, nhẹ nhõm như vậy, thoải mái như vậy, giống như Lôi Cương Dương hắn là bằng hữu bồi luyện, mây trôi nước chảy.
Cái này... Đây quả thực là vô cùng nhục nhã
Lôi Cương Dương sắp tức điên rồi, hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, mình vận dụng thủ đoạn ẩn giấu, đổi lấy dĩ nhiên là chiến cuộc như vậy.
- Giang Trần, đi chết đi.
Lôi Cương Dương triệt để nổi giận, Lôi Đình chi kiếm chỉ lên trời, Kim Giáp toàn thân cũng tản mát ra tử khí kinh người.
- Tử Khí Đông Lai, Lôi Xà Điện Vũ.
Tử khí đáng sợ, phảng phất như mây đen áp thành, tụ lại vô số, lập tức muốn nổ tung lên, vô số điện xà, thoáng cái nổ bắn ra, hiện đầy bốn phía lôi đài.
Trong nháy mắt, quanh thân Giang Trần, trong trong ngoài ngoài, lại có hơn mười tầng điện xà tử sắc vây quanh.
- Chết đi, Giang Trần.
Lôi Cương Dương dữ tợn cười một tiếng, Lôi Đình chi kiếm cuồng vũ, vô số điện xà tử sắc, hình thành hải dương Lôi Điện, tàn sát bừa bãi, hình thành lĩnh vực Lôi Điện cường đại, bao vây Giang Trần ở bên trong.
- Không tốt.
Thiên Diệp lão tổ đứng lên, muốn xuất thủ tương trợ.
Truy Dương lão quái há cho Thiên Diệp lão tổ động thủ? Bỗng nhiên lóe lên, ung dung ngăn ở trước mặt Thiên Diệp lão tổ:
- Thiên Diệp đạo hữu, tính cách của ngươi gần đây không màng danh lợi, sao lại bỗng nhiên ngồi không yên?
- Ngươi…
Thiên Diệp lão tổ khó thở, nộ khí bừng bừng phấn chấn, mặc dù tính cách lại không tranh quyền thế, giờ phút này hắn cũng nổi giận.
Hắn như thế nào nhìn không ra, Lôi Cương Dương này là quyết tâm muốn giết Giang Trần.
Cái xu thế kia, trừ khi công lực viễn siêu Lôi Cương Dương, mới có thể phá vỡ.
Thang Hồng cùng Lưu Văn Thải, đều nghiến răng nghiến lợi, nhịn không được đến gần lôi đài vài bước, lại bị giám khảo vô tình ngăn lại.
Long Cư Tuyết thấy thế, cũng cười lạnh lắc đầu:
- Cuối cùng chỉ là lớp người quê mùa lăn qua lăn lại ở thế tục, lên không được mặt bàn. Gặp phải đối thủ chính thức, cũng chỉ có thể tan thành mây khói.
Hiển nhiên, trong nội tâm Long Cư Tuyết, cũng tuyên bố tử hình đng Giang Trần.
Lôi Cương Dương dữ tợn cười một tiếng, hiển nhiên cũng nắm chắc thắng lợi trong tay, trong tươi cười, đã tràn đầy tư thái người thắng rồi.
Nhưng mà…
Bên trong vòng xoáy do điện xà hình thành kia, thân ảnh Giang Trần cao ngạo mà đứng, cao ngất như trước, ở dưới điện xà đầy trời bao phủ, như đứng sừng sững trong mưa phùn mịt mờ, vậy mà mặt không đổi sắc.
Chỉ thấy Giang Trần cầm đao, xa xa chỉ thiên.
Sau một khắc, điện xà đầy trời kia, vậy mà như bị triệu hoán thần kỳ nào đó, hóa thành đạo đạo khí lưu tử sắc, hướng mũi đao phi tốc ngưng tụ.
Mũi đao kia, tựa như có ma lực thần kỳ, vậy mà hút đi toàn bộ điện xà, vô số khí lưu tử sắc, không ngừng bị hấp thu qua.
Điện xà mạn thiên phi vũ, giương nanh múa vuốt, vậy mà ở trong một cái hô hấp, đã bị vô danh đao của Giang Trần hút đi toàn bộ.
Hai mắt của Giang Trần như ngôi sao sáng chói, bắn ra hào quang lạnh lùng, mũi đao chỉ tới, chỉ hướng Lôi Cương Dương, ngữ khí đạm mạc như trước:
- Còn có tuyệt chiêu gì không?
Điện xà?
Pháp thể của Giang Trần luyện hóa Lôi Vân Mộc, đã sớm có được sức miễn dịch Lôi Điện, hơn nữa kiếp trước của Giang Trần, có vô số pháp môn khống chế Lôi Điện, tuy tử điện này bàng bạc đồ sộ, nhưng cuối cùng chỉ là một Võ Giả Tiên cảnh thất trọng thi triển, đối với Giang Trần mà nói, điều khiển, quả thật là không có áp lực.
Mũi đao vừa dẫn, Kim Lôi thân thể của Giang Trần đã hấp thu toàn bộ tử điện.
Cái gì?
Sắc mặt của Lôi Cương Dương đại biến, Lôi Xà Điện Vũ mà hắn vẫn lấy làm tự hào, lại bị đối phương hóa giải nhẹ nhàng như vậy.
Giang Trần này…
Hắn thật là người sao?
Dù Lôi Cương Dương trấn định thế nào, dù tự tin thế nào, giờ khắc này, cũng khó tránh khỏi xuất hiện khủng hoảng.
Liên tục hai lần, tuyệt chiêu mình tự tin nhất, đều bị đối phương phá. Hơn nữa phá đơn giản như vậy.
- Lôi Cương Dương, nói cho ngươi mười chiêu, lúc này đã hết rồi. Hiện tại, ngươi cũng tiếp ta một chiêu.