Thế nhưng mà Giang Trần lại không thu lòng biết ơn này, chẳng lẽ...
Tam giáo chủ có chút buồn bực, chẳng lẽ Chân thiếu chủ này thật sự muốn đánh chủ ý Nguyệt Thần Giáo Thánh Nữ? Nếu thật là như vậy, Nguyệt Thần Giáo không dễ ứng phó a.
Dùng tên tuổi của Chân thiếu chủ hôm nay, cùng với những truyền kỳ của hắn, còn có thiên phú đan đạo hơn người, cái này đối với những Thánh Nữ kia của Nguyệt Thần Giáo, quả thực là lực sát thương trí mạng a.
Hôm nay trong mấy Thánh Nữ của Nguyệt Thần Giáo, Hứa San hiển nhiên sớm đã coi Chân thiếu chủ là ân nhân cùng thần tượng; mà nha đầu Từ Thanh Tuyền kia, đối với Chân thiếu chủ này lại có chút chú ý quá độ.
Hi Viên Thánh Nữ lại đối với Chân thiếu chủ không có hảo cảm gì, thế nhưng mà Hi Viên Thánh Nữ, hoàn toàn là mấy giáo chủ hy vọng nàng tương lai có thể đi ra ngoài, cùng thiên tài tông môn khác quan hệ thông gia nhất a.
Bởi vì trên người Hi Viên Thánh Nữ này, thiếu vài phần tuệ căn, nhiều vài phần tâm tư nữ tử thế tục.
Giang Trần nào biết đâu rằng tam giáo chủ nghĩ vẩn vơ, mà mỉm cười hỏi:
- Nghe nói lần này Nguyệt Thần Giáo đến, là cùng Bất Diệt Thiên Đô dắt tay nhau tới? Chẳng lẽ quý giáo cùng Bất Diệt Thiên Đô, có giao tình gì hay sao?
Giang Trần thăm dò hỏi thăm.
Tam giáo chủ cũng không có nghĩ nhiều như vậy, thuận miệng nói:
- Cũng không phải trước đó ước hẹn, mà là trên đường gặp được, liền làm bạn mà đi. Nguyệt Thần Giáo ta nữ tu chiếm đa số, cùng tông môn ngoại giới, cũng không có liên hệ quá nhiều. Bất đắc dĩ Bất Diệt Thiên Đô kia quá mức nhiệt tình, chúng ta thực không tiện cự tuyệt mà thôi. Chân thiếu chủ một mình tiếp kiến, coi như là giải vây cho Nguyệt Thần Giáo chúng ta rồi.
Một bên Hứa San Thánh Nữ cùng Tử Quỳnh Thánh Nữ, đều hơi gật đầu, tỏ vẻ tán thành tam giáo chủ. Hiển nhiên, trên đường đi các nàng cũng có loại cảm giác không chịu nổi quấy nhiễu.
Giang Trần nghe rõ, quả nhiên như hắn đoán trước, đây hết thảy chỉ là Bất Diệt Thiên Đô cố ý chế tạo ra biểu hiện giả dối, đơn giản là muốn kéo một minh hữu, muốn cho ngoại giới cảm thấy Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn cùng Nguyệt Thần Giáo có ý tứ kết minh.
- Rất tốt, rất tốt.
Trên mặt Giang Trần lộ ra mỉm cười vui sướng.
- Rất tốt?
Vẻ mặt Tam giáo chủ mờ mịt, nàng không biết cái này tốt ở địa phương nào?
- Tam giáo chủ có chỗ không biết. Chân mỗ đối với Nguyệt Thần Giáo các ngươi, vẫn tương đối thưởng thức. Bất quá Bất Diệt Thiên Đô kia nha, danh tiếng kém, phẩm tính kém, Chân mỗ thực là không thích. Nguyệt Thần Giáo đã cùng Bất Diệt Thiên Đô không có liên quan gì, Chân mỗ cũng không cần bận tâm mặt mũi của các ngươi. Cho nên nói rất tốt.
Tam giáo chủ nghe vậy, lúc này mới chợt hiểu. Nàng cũng nhớ rõ lúc trước, Lưu Ly Vương Thành cùng Bất Diệt Thiên Đô tranh giành Vạn Thọ Đan, huyên náo rất không thoải mái.
Mà Lưu Ly Vương Thành chư hầu đại hội mới vừa rồi, ngoại trừ Đan Cực Đại Đế, Thượng Bát Vực duy nhất ủng hộ Tu La Đại Đế, là Bất Diệt Thiên Đô Thiên Đô chi chủ.
Bởi như vậy, Khổng Tước Thánh Sơn cùng Bất Diệt Thiên Đô quan hệ có thể tốt mới lạ.
Nghĩ tới đây, tam giáo chủ vội vàng khoát tay:
- Chân thiếu chủ vạn lần không nên hiểu lầm, Nguyệt Thần Giáo ta gần đây tuân thủ thanh quy nghiêm ngặt, không cùng ngoại giới dây dưa quá nhiều. Bất Diệt Thiên Đô càng cùng Nguyệt Thần Giáo ta không có liên quan gì. Cái gọi là dắt tay nhau tới, chỉ là một trùng hợp mà thôi.
- Đúng vậy, Chân công tử, chúng ta thật sự chỉ là trên đường đụng phải.
Hứa San đỏ mặt giải thích nói.
- Ân, ta tự nhiên tin được các ngươi.
Giang Trần cười nói.
- Khó được Nguyệt Thần Giáo từ xa tới cổ động cho Lưu Ly Vương Thành ta, Chân mỗ thập phần cảm kích.
Tam giáo chủ cười cười, hỏi:
- Ngoại giới nghe đồn, lần này Chân thiếu chủ tổ chức Long Hổ Phong Vân hội, thủ bút rất lớn. Tùng Hạc Đan kia, còn có tin đồn về Vạn Uyên đảo, đều là thực sao?
- Tam giáo chủ cảm thấy thế nào?
Giang Trần cười tủm tỉm hỏi lại.
- Nguyệt Thần Giáo ta tự nhiên biết rõ bổn sự của Chân thiếu chủ, năm đó Nguyệt Thần Bảo Thụ, nếu không có Chân thiếu chủ diệu thủ hồi xuân, chỉ sợ sớm đã phế đi. Cho nên, chúng ta đối với bổn sự của Chân thiếu chủ, vẫn là rất bội phục.
Lại nói một trận khách sáo, Giang Trần mới khách khí đưa ba tu sĩ của Nguyệt Thần Giáo đi.
Mà đại biểu của Bất Diệt Thiên Đô, đợi gần hai canh giờ, biết được người của Nguyệt Thần Giáo đã rời đi, mới đến phiên bọn hắn, trong đầu có chút tức giận.
- Chân thiếu chủ, chúng ta cùng Nguyệt Thần Giáo dắt tay nhau mà đến, Chân thiếu chủ lại đối đãi khác nhau, thật sự là để cho chúng ta thập phần khó chịu. Làm như thế, chẳng lẽ không sợ rét lạnh tâm người trong thiên hạ sao?
Người này là Bất Diệt Thiên Đô Thánh Pháp Vương, nhìn thấy Giang Trần là một trận phàn nàn.
Trên mặt Giang Trần lộ ra dáng tươi cười lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Thánh Pháp Vương này:
- Bổn thiếu chủ thật không nghĩ tới, Bất Diệt Thiên Đô các ngươi có dũng khí đến?
- Chân thiếu chủ, ngươi đây là ý gì?
Thánh Pháp Vương kia giả ngu.
- Thượng Bát Vực Nhất phẩm tông môn khác, Lưu Ly Vương Thành ta nguyện ý tiếp đãi, duy chỉ có Bất Diệt Thiên Đô các ngươi là ngoại lệ. Hôm nay ta không giết ngươi, trở về nói cho Thiên Đô chi chủ, lần trước hắn trượt nhanh, thoát khỏi Lưu Ly Vương Thành. Tiếp theo, sẽ không có may mắn như vậy, hiện tại, lập tức lăn.
Giang Trần đối với Bất Diệt Thiên Đô, là một chút sắc mặt tốt cũng không có, cũng không cho bất luận chỗ trống đàm phán gì.
Cửu Dương Thiên Tông cầu hoà, đó là bởi vì ân oán cùng Cửu Dương Thiên Tông không có đến tình trạng bất cộng đái thiên.
Mà Bất Diệt Thiên Đô, là đầu sỏ khiến Vạn Tượng Cương Vực luân lạc tới hôm nay, cũng là thủ phạm diệt Đan Càn Cung.
Cho tới bây giờ, Đan Càn Cung ngoại trừ rất ít người bị hắn cứu ra, phần lớn người cũng đã vẫn lạc, còn có một nhóm lớn người hạ lạc không rõ.
Ví dụ như Đan Trì cung chủ, Lăng Bích Nhi…
Tuy thời gian Giang Trần ở Đan Càn Cung không tính dài, nhưng cái này không đại biểu hắn không có cảm tình đối với Đan Càn Cung.
Trên thực tế, nếu không phải Đan Trì cung chủ lực bài chúng nghị cùng Bảo Thụ Tông kết minh, đưa Giang Trần hắn đến Đan Càn Cung, võ đạo chi lộ của hắn, tuyệt đối sẽ không thuận lợi như vậy.
Mà đoạn thời gian ở Đan Càn Cung kia, Giang Trần cũng khắc sâu cảm nhận được, tuy thực lực của Tứ phẩm tông môn này bình thường, nhưng lại có một cỗ tinh khí thần.
Cho nên, Giang Trần rất có cảm tình đối với Đan Càn Cung.
Mà Bất Diệt Thiên Đô, là thủ phạm chính diệt Đan Càn Cung, Giang Trần làm sao có thể có sắc mặt tốt cho bọn hắn? Cộng thêm ngày đó Thiên Đô chi chủ tham dự sự tình Tu La Đại Đế phản loạn, thù mới hận cũ thêm cùng một chỗ, có thể nói, Bất Diệt Thiên Đô là Nhất phẩm tông môn Giang Trần chán ghét nhất hiện tại.