Hai ngày sau Giang Trần bí mật triệu tập Tứ đại chân linh và Hạ Thiên Trạch, Điên cuồng lão quái, lặng lẽ đi vào Thiên Thiền cổ viện.
Mấy người khác trong Lục cung truyền thừa, ví dụ như Hồng Hầu lão nhân, Thiên Côn thượng nhân, Đan phù lão nhân đều ở lại Lưu Ly cung, chuẩn bị bất trắc.
Những người này rất nhanh bí mật đi vào Thiên Thiền cổ viện, nhất là Điên Cuồng lão quái hắn là ngời cuồng chiến đấu, từ trước tới nay Giang Trần đều không mời hắn xuất mã chiến đấu, hắn đã sớm gấp gáp khó dằn nổi. Nhiều lần đều phàn nàn với Giang Trần, trách cứ Giang Trần không cho hắn cơ hội phát huy.
Lần này Giang Trần cũng gọi hắn tới.
- Hắc hắc, Trần thiếu, không phải lần này có sinh ý lớn gì đó chứ?
Điên cuồng lão quái cười hắc hắc nói.
Giang Trần mỉm cười:
- Lần này chúng ta phải rời khỏi cương vực nhân loại, tới tác chiến ở Vạn Uyên đảo.
- Cái gì? Chẳng lẽ phải đi giúp đám phản đồ kia hay sao?
Hạ Thiên Trạch nghe xong lập tức không vui nói:
- trần thiếu, không phải ta nói ngươi, nhưng mà những người kia quả thực không cần phải giúp, đám người này đều là phản đồ, đáng khinh bỉ a.
Giang Trần thở dài:
- Hiện tại Vạn Uyên đảo và cương vực nhân loại tuy rằng không nói là đồng tâm hiệp lực, nhưng mà cũng chậm rãi giống như là châu chấu đậu cùng trên một sợi dây thừng vậy.
- Lần này không phải gấp rút tiến viện Vạn Uyên đảo, mà là giao chiến với Ma tộc. Chư vị và Ma tộc đều có huyết hải thâm cừu. Chẳng lẽ không muốn giết thêm mấy ma tộc hay sao?
Giang Trần khẽ cười hỏi.
- Ma tộc?
Hai mắt Hạ Thiên Trạch khẽ động:
- Ma tộc sao lại xuất hiện ở Vạn Uyên đảo? Thời kỳ thượng cổ bọn chúng khinh thường đi Vạn Uyên đảo a.
- Lần này lại không giống trước nữa. Có lẽ bên man hoang, Ma kiếp đã chính thức bộc phát, không có cách nào phá hỏng Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận, cho nên bọn chúng chỉ có thể thay đổi tuyến đường, lựa chọn xâm lấn cương vực khác, hoặc là xâm lấn Vạn Uyên đảo, mục tiêu cuối cùng chỉ sợ vẫn là cương vực nhân loại chúng ta a.
Cương vực nhân loại từ xưa vẫn là khối thịt mỡ trong Thần Uyên đại lục, Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận chỉ có thể giữ an bình nhất thời, không có khả năng tiêu trừ ma hoạn.
Ngươi ngăn bên này, Ma tộc vượt qua nửa Thần uyên đại lục, chung quy cũng đánh trở về, từ một đầu khác công kích tới cương vực nhân loại.
Cho nên có một chút thời điểm, tử thủ nhất định không thành. Chiến lược tiến công cũng là môt loại phòng thủ.
Điên cuồng lão quái cười một tiếng quái dị:
- Lão Hạ, ngươi quản tác chiến ở nơi nào làm gì? Chỉ cần là đánh Ma tộc là được. Chúng ta đánh ma tộc chứ không phải là trợ giúp đám đào binh thượng cổ kia.
Hạ Thiên Trạch hừ lạnh một tiếng:
- Ma tộc trong Vạn Uyên đảo, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Giang Trần cười thần bí:
- Cụ thể là xảy ra chuyện gì ta cũng không rõ ràng, nhưng mà lần này, ta muốn chơi lớn, mà không có chư vị hỗ trợ, nhất định là không được.
- Nói đi, chơi thế nào?
Hạ Thiên Trạch nghe nói có thể giết ma tộc cũng trở nên thích thú.
- Lần này ta định câu một ít cá, dẫn Ma tộc mắc câu.
Giang Trần nở nụ cười thần bí, mở miệng nói ra kế hoạch của mình.
Trong lúc nhất thời mọi người nghe tới si mê, say sưa.
Sau khi nghe xong toàn bộ kế hoạch, trên mặt Hạ Thiên Trạch nở nụ cười xấu xa:
- Ta phát hiện ra, Lưu Ly cung để ngươi làm tông chủ quả thực là thú vị a. ở phương diện khác, ta phát hiện ra ngươi so với Lưu ly đại thần tôn còn càng thêm âm hiểm.
Giang Trần phiền muộn nói:
- Đây có thể tính là lời nói gì vậy?
- Là lời nói khích lệ ngươi.
Hạ Thiên Trạch nghiêm túc nói:
- Đại thần tôn có đôi khi cũng sẽ dùng một chút thủ đoạn, nhưng mà ý đồ xấu của người không có nhiều bằng ngươi. Không giống ngươi, đầu óc vận chuyển, lập tức sẽ xuất hiện chủ ý lừa người. Đây tuyệt đối là kỳ tài a.
Giang Trần cũng không có tâm tư đi phân biệt rốt cuộc đây là lời nói móc hay là tán thưởng.
- Các ngươi nói xem kế hoạch này có thể thực hiện hay không?
Giang Trần quét mắt một vòng, hỏi.
- Hắc hắc, ta chỉ cần có người đánh là được, có thể giết chết ma tộc thì thế nào cũng được.
Ý nghĩ của Điên Cuồng lão quái tương đối đơn thuần.
thần điểu Chu Tước cười nói:
- Mỗi lần ngươi dùng kế, dường như ta đều có thể nhìn thấy cảnh địch nhân gặp chuyện không may. Bọn chúng muốn gài ngươi, thường thường sẽ bị ngươi gài cho rất thảm a.
Giang Trần cười nói, kỳ thực không tồn tại vấn đề đào hố hay không, ai cờ cao hơn sẽ đẩy đối phương vào trong hố mà thôi.
Tim thần thú Huyền Vũ đập thình thịch, âm thầm cảm thấy lựa chọn của mình anh minh, lựa chọn lăn lộn cùng với Giang Trần, nhìn thủ đoạn này của Giang Trần, nếu như lúc trước không đồng ý lăn lộn với bọn họ, chỉ sợ sau đó Giang Trần sẽ làm ra rất nhiều động tác, làm cho thần thú Huyền Vũ hắn không lăn lộn được ở đâu nữa.
- Tất cả mọi người đã không phản đối, như vậy cứ quyết định như thế đi. Nhưng mà các ngươi phải nhớ kỹ, trước đó các ngươi phải che dấu cho tốt. Nếu không hiệu quả sẽ giảm bớt đi nhiều.
- Ngươi cứ yên tâm đi, dưới tình huống chúng ta không động thủ, vô luận thế nào cũng không có bạo lộ.
Hạ Thiên Trạch cười nói.
Điên cuồng lão quái khịt mũi:
- Sao lại nhìn ta như vậy? Ta có ngốc như vậy sao?
Tất cả mọi người cười ha hả.
Ngày thứ ba Giang Trần tìm tới Đinh tổng thủ:
- Lão Đinh, ta trở lại Khổng Tước thánh sơn một chuyến, dẫn một đám tu sĩ Thiên Vị, còn có mấy tu sĩ cấp bậc bán thần tọa trấn. Ngươi cứ yên tâm đi, Ma tộc vây công Hồi xuân đảo vực, có lẽ cũng không mạnh tới đâu. Lần này nhất định có thể trợ giúp Hồi Xuân đảo vực thoát hiểm.
Đinh tổng thủ vẻ mặt đau khổ, hắn cũng không biết số nhân mã Giang Trần dẫn theo có đủ hay không. Từ trực giác mà phán đoán, không có tu sĩ thần đạo tọa trấn, đây nhất định là không quá đủ.
Cũng may tin tức tốt là Giang Trần thiếu chủ dường như đã là tu sĩ thần đạo. Dùng bổn sự của Giang Trần thiếu chủ, có lẽ có khả năng ngăn cơn sóng dữ a.
Vô luận thế nào cũng chỉ có thể nghĩ như vậy mà thôi.
- Các ngươi chờ một lát, ta đi tạm biệt với Tố Hoàn Chân viện chủ.
Giang Trần nói xong, quả thự đi về phíaTố Hoàn Chân.
Tố Hoàn Chân mang theo Giang Trần đi tới một nơi vắng vẻ, truyền thức nói:
- Yên tâm đi, chúng ta rất nghe lời, không có nói chuyện quá nhiều với bọn họ. Có người nghe ngóng, chúng ta cũng theo như ngươi nói mà xử lý. Không có bạo lộ tình hình gần đây của cương vực nhân loại.
Giang Trần mỉm cười gật đầu:
- Tố viện chủ, quấy rầy ngươi lâu như vậy, sau này chúng ta trở về sẽ cảm tạ. Cáo từ.
Tố Hoàn Chân nhìn bóng lưng Giang Trần đi xa, trong lúc nhất thời trong mắt nàng toát lên vẻ mông lung. Cho tới bây giờ nàng còn chưa hiểu vì sao Giang Trần lại phân phó những thứ này.
Có lẽ Giang Trần đối với Vạn Uyên đảo còn có rất nhiều đề phòng a.
Tố Hoàn Chân chỉ có thể nghĩ như vậy.
Tiến vào truyền tống trận, cũng không lâu lắm Giang Trần mang theo đám người Đinh Tổng thủ và đội ngũ của hắn đi tới Đông Duyên đảo.
Đông Duyên đảo hiện tại do đám người Lỗ Triệt trấn thủ nơi này, chỉ là bọn họ cũng vô cùng lo lắng. Mỗi một ngày bọn họ đều có thể thu được cầu cứu của Hồi Xuân đảo vực.
Thế nhưng mà một chút nhân thủ của bọn họ nào dám rời khỏi Đông Duyên đảo đi cứu viện chứ?
Nói không dễ nghe một chút, mấy người bọn họ cũng không đủ nhét kẽ răng cho Ma tộc a. Còn không bằng cố thủ Đông Duyên đảo, mượn nhờ trận pháp Đông Duyên đảo, quần nhau với Ma tộc một chút.
Cho nên khi nhìn thấy Giang Trần tự mình tới, đám người Lỗ Triệt thở dài một hơi, Giang Trần tới, bọn họ mới có người dựa vào.
Thế cục hiện tại chỉ sợ cũng chỉ có Giang Trần tới mới có thể ngăn cơn sóng dữ.