Ba ngày cuối cùng, những vấn đề cao cấp không ngừng xuất hiện, có lẽ còn có thêm nữa. Có cơ hội phát tài cũng không chừng. Tất cả mọi người đều xoa tay, chuẩn bị làm lớn trong vòng ba ngày cuối cùng này.
Cao Phó điện chủ đứng ở chỗ cao, lớn tiếng nói:
- Chư vị, ba ngày cuối cùng này là ba ngày đặc sắc nhất của Thưởng Kim lôi đài. Là phần áp trục của Thưởng Kim lôi đài. Lần này chúng ta đã thu thập được mười hai vấn đề cấp Chí tôn. Trừ những vấn đề này ra, chúng ta còn đem mười hai vấn đề Chí Tôn đã tích lũy từ trước ra nữa. Cũng có thể nói là, vấn đề phân tới tay mỗi một Tổng lôi chủ các ngươi bình quân sẽ có hai vấn đề cấp CHí tôn. Rốt cuộc các ngươi nắm bắt được bao nhiêu phải dựa vào các ngươi. Cao mỗ chỉ có một câu, toàn bộ dựa vào bổn sự.
- Trừ vấn đề cấp Chí tôn ra, ba ngày này, chỉ có vấn đề ngoài lục cấp mới có tư cách tiến lên. Những vấn đề này tiến hành giống như trước đó. Nhưng mà hình thức của vấn đề cấp Chí tôn lại bất đồng.
Hình thức của vấn đề Chí tôn bất đồng với những vấn đề trước?
Giang Trần nghe vậy cũng nhìn về phía Cao phó điện chủ. Hiển nhiên hắn cũng muốn biết vấn dề Chí tôn này ra sao. Chẳng lẽ tính chung chung, bình quân mỗi người hai cái?
- Mười hai Tổng lôi chủ, mỗi người đều được phân hai vấn đề Chí Tôn. Cao Phó điện chủ tiếp tục nói:
- Nhưng mà mỗi một người được phân hai vấn đề Chí tôn không có nghĩa là hai vấn đề này nhất định là của ngươi. Mỗi một vấn đề Chí tôn tới tay, các ngươi phải căn cứ vào thực lực và nội tình của mình mà phán đoná. Nếu như cảm thấy mình không có lực hoàn thành, nhất định phải kịp thời nhường lại. Sau ba thời thần, nếu như không kịp thời nhượng lại chúng ta coi như ngươi đã tiếp nhận vấn đề. Nếu như tiếp nhận vấn đề cuối cùng lại không có hoàn thành. Ngươi phải trả đủ số kim ngạch tương đương với cấp độ của vấn đề này.
Vừa nói xong những lời này, Giang Trần cuối cùng cũng hiểu ra.
Hóa ra vấn đề cấp Chí Tôn này cũng không phải là phân phối bình quân. Thu vấn đề tới tay, nếu như không giải quyết được phải nộp lên.
Bằng không lúc đó còn phải nộp tiền bồi thường.
Như vậy, những vấn đề này giống như củ khoai lang bỏng tay.
- Trong ba thời thần nếu như kịp thời nhượng lại vấn đề, những Tổng lôi chủ khác cũng có thể tiếp nhận. Tổng lôi chủ nhượng lại vấn đề không cần gánh chịu bất kỳ trách nhiệm nào. Có thể nói người tiếp nhận, nếu như cuối cùng không có hành thành, cũng phải trả tiền phạt ngang số kim ngạch của vấn đề.
- Nếu như người tiếp nhận cuối cùng hoàn thành vấn đề này, sẽ phải xuất ra một thành cho Tổng lôi chủ nhượng lại vấn đề, coi như là ban thưởng.
Giang Trần xem như triệt để hiểu rõ.
Nếu như thu vấn đề mà không giải quyết nổi, biện pháp tốt nhất chính là nhượng lại cho người khác. Nếu như nhượng lại, nếu như người kia có thể giải quyết được, còn có thể thu được một thành kim ngạch.
Nếu như không giải quyết thì người kia sẽ phải nộp phạt.
- Vấn đề Chí tôn này quả nhiên thú vị, cũng càng nghiêm ngặt.
Như vậy, Giang Trần đối với vấn đề Chí Tôn này có chút chờ mong.
Dù sao vấn đề Chí tôn thần thần bí bí như vậy, giải thưởng nhất định sẽ vô cùng cao.
Ba ngàn vạn Thánh linh thạch chỉ là giá khởi điểm, còn không ngừng lên cao nữa.
Cũng có thể nói là, bỗng nhiên xuất hiện một vấn đề có vài ức cũng không phải là chuyện khoa trương gì.
Quan trọng nhất chính là giải quyết vấn đề cấp Chí tôn này sẽ không đơn thuần là nhận được số tiền thưởng kia, còn được nổi danh.
Vấn đề Chí tôn áp trục nếu như được giải, hiển nhiên sẽ nhận được sự chú ý của ọi người. Chỉ là cũng không phải ai cũng giải quyết được vấn đề.
Như vậy Tổng lôi chủ hoàn thành vấn đề cấp Chí tôn nhất định là danh lợi song thu.
Thứ Giang Trần muốn hiện tại chính là danh lợi song thu, cũng may trong lúc cạnh tranh Mộc Cao Kỳ, có thể có được đủ quyền lên tiếng, có thể chiếm được tiên cơ.
- Tốt, hiện tại, mời tất cả Tổng lôi chủ rút ra hai vấn đề Chí Tôn a.
- Những vấn đề Chí Tôn này, giải thưởng cũng có khác biệt rất lớn. Rút thăm được bao nhiêu kim ngạch đều nhìn vào vận may của chư vị.
Tuy rằng chuyện này nhìn vào vận khí, thế nhưng kim ngạch cao cũng không nhất định là tốt.
Dù sao kim ngạch cao, độ khó nhất định sẽ càng lớn. Độ khó quá lớn, rút được cũng không có ý nghĩa gì. Dù sao rất nhiều vấn đề ở Tịnh Phần điện đã quá lâu rồi, thậm chí mấy trăm năm, mấy ngàn năm cũng không có người nào giải quyết được.
Loại vấn đề cao cấp như vậy, kim ngạch càng cao cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào.
- Thiệu huynh đệ, có muốn ta lên rút giúp ngươi hay không?
Lâm Chí Vinh cười nói:
- Gần đây vận may của ta rất tốt. Ngươi không biết đâu, từ nhỏ ta thích đánh bạc như mạng, một khi ta đánh muốn cái gì là có cái đó. Cho nên ở đây phàm là những sòng bạc kia, nhìn thấy ta đều khách khí không có ta vào cửa.
Giang Trần không để ý tới Lâm Chí Vinh đang tự đề cử mình mà đi lên trên lôi đìa.
Cho dù vận may của Lâm Chí Vinh tốt, loại chuyện này Giang Trần cũng không muốn tìm người làm thay.
- Vô Song đại đế, ngài là Tổng lôi chủ thứ nhất, ngài rút trước đi.
Cao Phó điện chủ cực kỳ cung kính, ý bảo Vô Song đại đế rút trước.
Ai trước ai sau, kỳ thực ý nghĩa cũng không lớn. Dù sao ai cũng không nhìn được nội dung vấn đề bên trong.
Vô Song đại đế cũng không sĩ diện, tiện tay rút ra hai cái, sau đó trở lại Tổng lôi đài của mình.
Vị thứ hai chính là Thanh Phượng Đan Vương, hắn cũng tiện tay rút ra hai cái.
Đến phiên Vương Học Thông, Vương Học Thông đại sư cười nói với Giang Trần sau lưng:
- Tiểu huynh đệ, hay là lão đầu này để cho tiểu huynh đệ rút trước?
- Trước sau đều nhu nhau, Vương đại sư rút trước đi.
Giang Trần cũng không cảm thấy gì, rút trước rút sau đều giống nhau cả.
Vương Học Thông cười hắc hắc, hai tay liên tục chà xát, nói:
- Hy vọng có thể rút ra hai vấn đề Chí tôn thích hợp một chút. Quá thấp hoặc là quá cao, đều không có ý nghĩa a.
Vương Học Thông nói một phen, nói ra tiếng lòng của mọi người.
Vấn đề Chí tôn này không ngừng kéo dài lên trên. Rút thăm tự nhiên là cầu vấn đề thích hợp với mình nahast.
Sau khi Vương Học Thông rút xong, liền tới phiên Giang Trần.
Một mình Giang Trần kiêm hai Tổng lôi đài, cho nên hắn có thể rút tới bốn vấn đề Chí tôn. Đây cũng là chỗ ưu thế của hắn.
Hai là vấn đề Chí tôn về đan đạo. Hai là vấn đề Chí tôn lĩnh vực tổng hợp.
Bốn quyển trục tới tay, Giang Trần cũng trở về lôi đài của mình. Lâm Chí Vinh lúc này gấp gáp tới mức khó dằn nổi.
- Mau nhìn xem, mau nhìn xem.
Lâm Yến Vũ có chút không vui nói:
- Các hạ dường như có chút đi quá giới hạn a? Vấn đề Chí tôn này Tổng lôi chủ có quyền ưu tiên. Tổng lôi chủ không muốn tự mình do động thủ thì mới tới phiên Phân lôi chủ phía dưới.
Cũng không phải Lâm Yến Vũ cảm thấy Lâm Chí Vinh này đoạt danh tiếng của sư tôn mình, mà hắn cảm thấy Lâm Chí Vinh này làm như vậy là rất vô lễ với sư tôn mình.