Mục lục
Độc Tôn Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Tam công tử cười nhạt một tiếng:

- Nực cười, Bàn Long đại phiệt ta là lãnh đạo trong hai mươi tám đại phiệt. Cũng không phải là chuyện một hai năm. Mộ Dung đại phiệt ngươi rốt cuộc là lấy lực lượng từ đâu mà dám náo loạn với Bàn Long đại phiệt ta? Xem ra vừa rồi ta quả thực đã nhân từ. Xông vào địa bàn của Bàn Long đại phiệt ta, cho dù giết các ngươi, trước mặt bảy đại đế thì các ngươi cũng có thể làm gì được ta?

Ở Lưu Ly vương thành, tuy rằng mạnh yếu rõ ràng. Thế nhưng mà Lưu Ly vương thành cũng có quy tắc đã ước định từ trước.

Giống như địa bàn của mình, quả thực không thể để cho người khác tự tiện xông vào. Nhất là sau khi nhận được cảnh cáo của đối phương, còn mạnh mẽ xông lên, thậm chí còn muốn công kích người của đối phương.

Đây tuyệt đối là hành động tối kỵ, một khi tình huống này xảy ra, người khác có tiêu diệt ngươi ngươi cũng chết vô ích.

Cơ Tam công tử hoàn toàn có thể hạ lệnh giết chết toàn bộ những người này. Chỉ là không có mệnh lệnh của phiệt chủ, hắn cũng không tiện triệt để kích phát phần thù hận này.

Lão giả lưng còng cả giận nói:

- Ở đây cũng không phải là nơi hạch tâm, cơ yếu gì. Cho dù chúng ta xông tới cũng chỉ là hiểu lầm.

- Hiểu lầm? Hiểu lầm mà ngươi còn định ra tay với khách quý của Bàn Long đại phiệt ta? Chẳng lẽ đó cũng chính là hiểu lầm?

Cơ Tam công tử cười lạnh, đối với cách nói xạo như vậy hắn không thèm quan tâm.

Lão giả lưng còng mạnh miệng nói:

- Hiện tại chó mèo nhiều như vậy ai biết hắn có phải là kẻ giả mạo hay không? Hắn lại không đưa ra bất luận bằng chứng gì. Hơn nữa ngữ khi của tiểu tử này hung hăng càn quấy, không tôn trọng tiền bối, lão phu chỉ ra tay giáo huấn hắn một chút thì có gì là không đúng?

Lão nhân này chối bỏ vô cùng sạch sẽ.

Giang Trần cười lạnh không nói, hắn cũng biết lão nhân này không nói đạo lý, đem đen nói thành trắng.

Trương thống lĩnh vừa mới nghe xong cả giận nói:

- Tam công tử, hoàn toàn không phải giống như lời hắn nói. Lão đầu lưng còng này sau khi nghe được tên tuổi của Chân Đan Vương nói muốn bắt Chân Đan Vương cho Vương Đình đại phiệt. Nói cái gì mà bắt được Chân Đan Vương, cữu cữu và biểu ca của thiếu phiệt chủ Mộ Dung đại phiệt sẽ rất vui. Rõ ràng là bọn chúng chủ động thêu dệt chuyện, hơn nữa bọn chúng còn vô cùng bất kính với Bàn Long đại phiệt chúng ta.

Trương thống lĩnh là người ngay thẳng, nhìn thấy lão giả lưng còng không biết phân biệt trắng đen, làm điên đảo sự thật, hắn đâu còn có thể nhịn được cơn tức này.

Ánh mắt Cơ Tam công tử mang theo vài phần giễu cợt, nhìn qua lão giả lưng còng kia rồi nói:

- Biên, tiếp tục tự biên tự diễn đi. Chuyện ngươi tự biên quả thực đặc sắc. Chỉ là cũng không tránh khỏi sự thật là người củ động thêu dệt chuyện. Vốn ta định chuyện này chỉ tính như vậy thôi. Ngươi đã muốn ác nhân cáo trạng trước, vậy thì đi, Bàn Long đại phiệt chúng ta chơi cùng với các ngươi. Ngủ đông ở ẩn nhiều năm như vậy, có ít người dường như đã cho rằng Bàn Long đại phiệt chúng ta không còn sắc bén giống khi trước nữa.

Trong lời nói của Cơ Tam công tử tràn ngập lực lượng, hiển nhiên khí thế mạnh mẽ hơn lúc trước rất nhiều.

Nhiều năm như vậy, bởi vì vấn đề tuổi thọ của phiệt chủ mà Bàn Long đại phiệt luôn ít xuất hiện. Thế lực bản phiệt cũng toàn diện co rút lại, tận lực không nên sinh ra khúc mắc với những thế lực khác bên ngoài.

Loại phong cách ít xuất hiện này tự nhiên khiến cho người ngoài cảm thấy Bàn Long đại phiệt đã sắp không xong thực sự rồi.

Hiện tại sau khi phiệt chủ được Giang Trần dùng Ngũ Hành độ dương thuật chữa trị, tình huống của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt chuyển biến tốt đẹp, thái độ của Bàn Long đại phiệt cũng khôi phục bình thường. Ít nhất còn có thể chống đỡ được năm ba năm,

Ít nhất trong ba tới năm năm đó, Bàn Long đại phiệt tạm thời vượt qua thời kỳ nguy hiểm.

Huống chi trong thời gian năm ba năm, bọn họ còn có đầy đủ cơ hội chuẩn bị Tùng Hạc đan. Chỉ cần Tùng Hạc đan tới tay, phiệt chủ sẽ nhận được tuổi thọ hơn ngàn năm, nhất định sẽ trở về đỉnh phong, thậm chí là còn tiến thêm một bước.

Mang theo những tín niệm này, lực lượng của Cơ Tam công tử tự nhiên cũng tăng lên rất nhiều.

Bàn Long đại phiệt với tư cách là đệ nhất phiệt, ít xuất hiện nhiều năm như vậy, nhận hết các loại nghẹn khuất. Hiện tại ngay cả đại phiệt nhị lưu như Mộ Dung đại phiệt cũng dám giương oai trên đầu Bàn Long đại phiệt. Chuyện này khiến cho Cơ Tam công tử càng nghĩ càng giận.

Lão hổ không phát uy người khác còn coi là con mèo bệnh.

Cho nên Bàn Long đại phiệt phải phát uy, mà Mộ Dung đại phiệt này tự mình chui đầu vào, không thể nghi ngờ chính là đối tượng lập uy tốt nhất.

Đả kích Mộ Dung đại phiệt, lại gõ Vương Đình đại phiệt, đồng thời biểu hiện ra sức mạnh với cả Lưu Ly vương thành. Tuyên bố với bên ngoài, Bàn Long đại phiệt vẫn như cũ là đệ nhất phiệt của Lưu Ly vương thành.

Bên Bàn Long đại phiệt này, có đầy đủ chứng cứ, tự nhiên sẽ không lo lắng Mộ Dung đại phiệt liên quan vu cáo. Nhìn đám người Mộ Dung đại phiệt tràn đầy cừu hận rời đi, trên mặt Cơ tam công tử lại gợn sóng không sợ hãi.

Thẳng đến đám người kia biến mất, Cơ tam công tử mới nói với Giang Trần:

- Huynh đệ, thiếu chút nữa tới chậm một bước. Mộ Dung đại phiệt này là thân thích quan hệ thông gia với Vương Đình đại phiệt, vẫn là minh hữu trung thực của Vương Đình đại phiệt. Về sau ngươi cũng phải cẩn thận, Mộ Dung Thu này lòng dạ hẹp hòi, hơn nữa còn cực kỳ háo sắc.

Nói đến đây, Cơ tam công tử liếc nhìn Hoàng Nhi, xem như ám chỉ Giang Trần.

Cơ tam công tử bái kiến Hoàng Nhi, tự nhiên biết rõ giờ phút này Hoàng Nhi đeo mặt nạ.

Giang Trần tiêu sái cười cười nói:

- Cơ huynh, lần này lại nhờ có ngươi giải vây.

- Ta và ngươi tầm đó, còn nói cái này sao?

Cơ tam công tử tùy ý khoát tay, nhìn lại khu vực trận pháp.

- Huynh đệ, những hỗn đản này, không có quấy rầy ngươi tu luyện chứ?

Giang Trần cười cười:

- Không có gì đáng ngại.

Cơ tam công tử gật gật đầu:

- Ta vẫn là không yên lòng. Ta sẽ để cho Mạc thống lĩnh thủ hộ trong vòng trăm dặm. Cũng không quấy rầy ngươi tu luyện, có tình huống gì, lại có thể tùy thời đuổi tới. Như thế nào?

Giang Trần cũng không nghĩ tới, địa phương vắng vẻ như vậy, lại còn có người quấy rầy.

Liếc nhìn Mạc thống lĩnh:

- Mạc thống lĩnh, lại phải làm phiền ngươi rồi.

Mạc thống lĩnh hào sảng cười cười:

- Đây là sự tình của lão Mạc. Chân Đan Vương yên tâm, trong phạm vi trăm dặm, lão Mạc tuyệt đối sẽ không để cho một con ruồi bay vào.

Cường giả Hoàng cảnh lục trọng, loại hứa hẹn này tuyệt đối không phải khoác lác.

Cơ tam công tử liền nói:

- Huynh đệ, Mộ Dung Thu trở về nhất định sẽ cáo ác trạng, ta phải đi xử lý thoáng một phát. Tuy ta không sợ hắn, nhưng cũng phải làm chút ít bố trí. Không thể bị động nghênh chiến, phải chủ động xuất kích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK