Vẻ mặt của Doãn Hồng Tuyết không vui:
- Mắc mớ gì tới ngươi? Muốn ngươi lắm miệng.
Thân vệ của Doãn Thiên Cừu, ở Doãn Hồng Tuyết xem ra, đó là tôi tớ, là hạ nhân. Ở trước mặt Đại tiểu thư như nàng, có tư cách gì hỏi tới hỏi lui?
Nếu như là bình thường, tên thân vệ kia tất nhiên sẽ cười bồi, không hề truy vấn. Nhưng mà giờ phút này, hắn là biết rõ nặng nhẹ.
- Đại tiểu thư, hai người này, là ngươi từ bên ngoài bắt trở lại sao?
Khuôn mặt xinh đẹp của Doãn Hồng Tuyết trầm xuống:
- Ngươi quá nhiều lời, tin bổn tiểu thư nói cho gia gia, cắt xuống đầu lưỡi của ngươi hay không?
Một cái hạ nhân, lại liên tục đặt câu hỏi với Đại tiểu thư, cái này còn thể thống gì? Trong lòng Doãn Hồng Tuyết tự nhiên khó chịu.
Nào biết được, lúc này thái độ của thân vệ kia rất khác thường, tựa như muốn đánh vỡ nồi đất hỏi ngọn nguồn:
- Đại tiểu thư, xin ngươi nhất định phải nói rõ ràng chuyện này.
Doãn Hồng Tuyết giận tím mặt:
- Ngươi quản được sao? Cút ra ngoài cho bổn tiểu thư.
Sắc mặt tên thân vệ kia cũng đại biến, có chút kinh nghi bất định đánh giá phụ tử Giang Đồng:
- Đại tiểu thư, bên ngoài đến một tiền bối Đế cảnh, luôn mồm muốn tìm một đôi phụ tử, nói là ở mấy năm trước, bị một thiếu nữ tu sĩ của Tử Yên Tông chúng ta bắt đi.
Lời vừa nói ra, khuôn mặt của Doãn Hồng Tuyết trắng bệch rồi.
Cường giả Đế cảnh?
Tìm một đôi phụ tử?
Doãn Hồng Tuyết nhịn không được liếc nhìn phụ tử Giang Đồng, trong lòng có chút kinh nghi bất định. Bất quá nàng lập tức phủ nhận loại khả năng này.
Phụ tử Giang Đồng, bọn hắn đi theo đồng bọn, mạnh nhất cũng không quá đáng là Thánh cảnh, thực lực căn bản không đáng mỉm cười một cái. Đừng nói Đế cảnh, ngay cả Hoàng cảnh cũng khó có khả năng đạt tới.
Loại người cấp độ này, sẽ cùng cường giả Đế cảnh kéo lên quan hệ? Doãn Hồng Tuyết cảm thấy đó căn bản không thể nào, cái này cũng không phù hợp Logic bình thường.
Phụ tử Giang Đồng nghe bọn hắn đối thoại, cũng là hai mặt nhìn nhau. Cường giả Đế cảnh, tìm kiếm một đôi phụ tử?
Chuyện này, trên thời gian cùng nhân vật, đều rất trùng khớp.
Thế nhưng mà, phụ tử Giang Đồng cũng thấy cái này thực chưa chắc là tìm hai người bọn hắn. Dù sao, hai người bọn hắn ngay cả tu sĩ Thánh cảnh cũng không nhận ra mấy cái, chớ nói chi là cường giả Đế cảnh.
Toàn bộ Vạn Tượng Cương Vực năm đó, nghe nói ngay cả Hoàng cảnh cũng không có, là một vực nhược tiểu nhất của Nhân loại cương vực. Cường giả Đế cảnh, làm sao có thể tìm bọn hắn?
Mặc dù phụ tử Giang Đồng có chút tâm động, nhưng không có ôm hy vọng quá lớn. Nếu như nói có cường giả Thánh cảnh, thậm chí là cường giả Hoàng cảnh, bọn hắn còn cảm thấy có khả năng.
Nhưng mà Đế cảnh, đây là cấp độ cao nhất của Nhân loại cương vực. Loại cường giả này, cùng Giang gia bọn họ quả quyết không có khả năng kéo lên quan hệ.
Bảo Thụ Tông Diệp Trọng Lâu lão gia tử, cũng xa xa không đạt tới loại cấp độ nầy.
Doãn Hồng Tuyết khinh miệt lườm đôi phụ tử kia, thấy vẻ mặt của phụ tử bọn họ cũng mờ mịt, trong nội tâm càng thêm vững tin, cường giả Đế cảnh đến tìm, nhất định không phải đôi phụ tử này.
Lập tức giương roi lên, chỉ vào phụ tử Giang Đồng:
- Hai người các ngươi chờ đó, quay đầu lại bổn tiểu thư nhất định khiến các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong.
Nói xong, lại nhìn chằm chằm vào tên thân vệ kia, ngữ khí rất không hữu hảo nói:
- Phía trước dẫn đường.
Tên thân vệ kia vẫn còn có chút không an tâm:
- Hai người này, cùng đi a.
- Cái này là nô lệ của ta, đi qua làm gì?
Doãn Hồng Tuyết không vui.
Tên thân vệ kia cười khổ nói:
- Đại tiểu thư, hai người này hẳn là một đôi phụ tử a? Nói không chừng, vị tiền bối kia muốn tìm, chính là bọn họ?
Dù sao, cường giả Đế cảnh kia đích thật là tìm một đôi phụ tử, mà hai người này xem xét liền biết là một đôi phụ tử. Tuy thân phận cùng thực lực tựa hồ chênh lệch rất xa.
Nhưng mà thế sự khó liệu, ai nói được rõ ràng?
Doãn Hồng Tuyết còn muốn không thuận theo, nhưng tên thân vệ kia lại mở miệng nói:
- Đại tiểu thư, bây giờ không phải thời điểm đùa nghịch tính tình. Lão gia ở bên kia, đã bị tiền bối Đế cảnh nhìn chằm chằm. Nếu như ngươi chậm chạp kéo dài, chỉ sợ lão gia sẽ bị tiền bối kia giận chó đánh mèo.
Dù Doãn Hồng Tuyết thiên tính lương bạc thế nào, cuối cùng cũng biết rõ, nếu như gia gia rơi đài, Doãn Hồng Tuyết nàng cái gì cũng không phải.
Cho nên, đối với tổ phụ vì nàng sáng tạo vinh hoa phú quý kia, nàng vẫn là rất để ý.
Phất phất tay, không nhịn được nói:
- Ngươi muốn mang bọn hắn, vậy liền mang theo. Bất quá, ngươi đừng ý nghĩ hão huyền, hai phế vật này, thực lực thấp kém, xuất thân nhất định cao không đi nơi nào. Tuyệt đối không có khả năng cùng Đế cảnh có quan hệ.
Doãn Hồng Tuyết biết được tình cảnh của gia gia vi diệu, cũng không dám lãng phí thời gian, vội vã bay ra ngoài.
Tên thân vệ kia chắp tay nói với phụ tử: Giang Đồng
- Nhị vị, Đại tiểu thư nhà chúng ta to gan lớn mật, tùy ý làm bậy. Tại hạ thay Đại tiểu thư hướng nhị vị xin lỗi.
Giang Đồng biểu lộ hờ hững, ngược lại là Giang Vũ, thản nhiên nói:
- Các hạ cũng không cần làm bộ làm tịch. Ngươi là thân vệ của Thái Thượng trưởng lão Doãn Thiên Cừu, địa vị cao cao tại thượng. Ngươi khách khí như vậy, đơn giản là lo lắng chúng ta chính là người vị tiền bối kia muốn tìm a?
Tên thân vệ kia có chút xấu hổ, đây thật là suy nghĩ trong lòng của hắn.
Bị người chọc thủng, mặc dù hắn có chút xấu hổ, lại không để ý, ôm quyền nói:
- May mắn nhị vị không có trở ngại, nếu không, Tử Yên Tông ta thật sự có chút ít thất lễ.
Thấy phụ tử Giang Đồng biểu lộ lãnh đạm, cũng không có lời nói khách khí.
Người thân vệ này lại nói:
- Nếu nhị vị là một đôi phụ tử, có lẽ thật sự là người vị tiền bối kia muốn tìm? Không bằng đi qua xem.
Giang Vũ hừ nhẹ không nói, kỳ thật hắn không cảm giác phụ tử mình có thể cùng cường giả Đế cảnh kéo lên quan hệ.
Nhưng Giang Đồng lại suy yếu hỏi:
- Không biết tiền bối Đế cảnh tìm chúng ta, là mấy người? Bộ dáng như thế nào?
- Các ngươi qua xem, chẳng phải sẽ biết?
Tuy tên thân vệ kia nóng vội, lại không dám thúc giục, vạn nhất thúc giục, xảy ra điều gì sai lầm, vậy thì phiền toái lớn rồi.
Giang Đồng gật gật đầu:
- Vũ Nhi, chúng ta qua xem. Dù sao nhìn một chút cũng không thiệt thòi.
Giang Vũ không dám vi phạm ý chí của phụ thân, huống chi phụ thân bị đánh thương thành như vậy, nếu như không bắt lấy cơ hội này, quay đầu lại nói không chừng là kết cục thảm hại hơn.
Lập tức cõng phụ thân, nhàn nhạt nói với thân vệ kia:
- Mời dẫn đường.
Doãn Hồng Tuyết trước một bước đến ngoài sơn môn, cũng không để ý không khí hiện trường ngưng trọng, làm nũng nói:
- Gia gia, đang êm đẹp gọi tôn nhi tới, là có chuyện gì?
Doãn Thiên Cừu đối với cháu gái này, là phi thường cưng chiều.