Bên này cô vừa chuẩn bị xong thì bên ngoài cửa có một chiếc xe Jeep màu xanh đậu ở đó, nhìn trông không quá cũ, nhưng mà toàn là nước bùn cộng thêm đất, giống như vừa mới chui ra từ khe núi vậy.
Hai người quân nhân bước từ trên xe xuống, nhìn thấy Lận Đông Hà thì bắt tay chào, sau đó hai người cùng lúc nhìn về phía Tô Tô bên này, nói: "Đồng chí Tô Tô?"
"Ừm, là tôi, bây giờ có thể đi được chưa?"
Vội đi gặp Lận Xuyên, cho nên mắt Tô Tô đỏ hoe, nhìn trông rất đáng thương.
Hai người đó nhìn nhau một cái, ai cũng cảm thấy mắt nhìn của Lận Xuyên thật tốt, vậy mà lại có thể lấy được một người vợ vừa xinh đẹp mà vừa quan tâm chồng như vậy.
"Nhưng mà tiểu đoàn trưởng Lận không hi vọng đồng chí Tô qua đó, dù sao thì đường đi cũng xa, rất vất vả."
Anh bên kia vừa tỉnh lại, nghe thấy sự sắp xếp của quân đội thì sống chết không cho người nhà den muon den thi phai de em trai Lan Hai cua anh đến.
Đặc biệt là không đồng ý vợ mình đi, có thể là lo sẽ làm cô sợ.
"Cha mẹ chồng của tôi không có ở nhà, Lận Hải phải chăm sóc cho hai đứa em của cậu ấy, lần này nhất định phải để tôi đi."
Cô nói vô cùng chắc chắn, không để cho người ta phản bác.
Lận Đông Hà nói: "Tôi là em họ của anh ấy, đi cùng chắc không vấn đề gì nhỉ?"
"Được rồi." Hai người đó thì lại hi vọng Tô Tô có thể đi, sau đó.. thì có thể nhìn thấy chuyện cười của tiểu đoàn trưởng của mình, bởi vì vị trí bị thương của anh...
1Ø Đ9n£Œ vÙr
Tô Tô không biết trong lòng họ nghĩ gì, trực tiếp mở xe ra và ngồi đằng sau.
Tài xế lái xe lập tức nói:
"Chị dâu ngồi phía trước đi." Như thế có thể dựa sang một bên ngủ một lúc, nếu như ngồi đằng sau, cũng không thể nghiêng bên người đàn ông khác mà ngủ nhỉ.
"Ưm, được." Tô Tô liền ngồi tới phía trước.
Đợi ba người đều lên xe sắp ra khỏi thôn thì thấy một dáng người chạy lại.
Cô ta ra sức vẫy tay, cho nên Lận Đông Hà nói: "Mau, dừng xe lại."
Anh ta không biết Tần Duyệt Duyệt đến làm gì, không lẽ là đến tiễn mình sao.
Xe dừng lại, Tần Duyệt Duyệt chạy tới phía trước xe, nói:
"Đồng chí giải phóng quân, tôi muốn đi huyện thành, có thể đưa tôi qua đó không. Nếu như có thể, tôi cũng muốn đi thăm đồng chí Lận Xuyên."
"Cô là ai?" Nghe thấy muốn đi thăm Lận Xuyên, hơn nữa còn là một cô gái thì họ đương nhiên phải hỏi thử rồi.
Còn Tô Tô ở bên thì chợt bừng tỉnh, cuối cùng cô cũng biết tại sao cảm giác tình tiết quen thuộc như vậy rồi, bởi vì trong nguyên tác hình như cũng có đoạn như thế này, cũng là đoạn quan trọng nhất.
Bởi vì nam xứng bị thương, cho nên nữ chính đi chăm sóc anh với danh nghĩa là vợ, sau đó Lận Đông Hà đi theo.
Đường đi hơi xa, họ ngồi xe của quân nhân đến huyện thành thì bị ném xuống, bởi vì những người này tiếp nhận nhiệm vụ khác.
Tiếp theo, tình cảm của hai người họ trong thời gian này cũng nhanh chóng tăng lên, cuối cùng trên đường đi vậy mà lại có quan hệ rồi.
Sau đó, nữ chính quay về thì mang thai. Tiếp theo, nam xứng làm "cha vui vẻ"*, còn chỉ làm khoảng hai, ba tuần rồi xuống chức. *Cha vui vẻ (喜当多): một thuật ngữ trên mạng, xuất phát từ một mẩu tin tức. Thuật ngữ này chủ yếu được sử dụng để trêu chọc tình huống một người đàn ông cuối cùng cũng bắt được với nữ thần, nhưng nữ thần lại mang thai con của người khác.
Cho nên, lần này là thời khắc JQ xảy ra?
Tình tiết quan trọng như vậy, sao bây giờ cô mới nhớ ra chứ.
Cô xoa đầu, có lẽ là vì nghe thấy Lận Xuyên bị thương nên làm cho sợ rồi nhỉ.
(JQ: Jian qing có nghĩa là Gian tình, tình cảm mờ ám)