Nhưng mà dây dưa một lúc lâu tiễn Lận Xuyên mới trở về, trên đường nổi lên gió xuân, hạt cát bay vào mắt.
Cô nhẹ nhàng xoa nhẹ mấy cái, sau đó không biết thế nào va phải một người.
Cô bị đẩy ngược lùi về sau mấy bước, sau đó đối phương hùng hùng hổ hổ nói: "Người phụ nữ này, không muốn sống nữa có phải không?"
Tô Tô lùi ve sau một bước, cô ngửi được mùi rượu rất nồng, cảm thấy mình va phải một tên say rượu.
Người này nói chuyện cũng quá thô lỗ, cô hít sâu một hơi đang định nói anh ta mấy câu, đâu biết vừa ngẩng đầu thì thấy được gương mặt quen thuộc.
Cô không khỏi mở to mắt nhìn, thật sự là rất trùng hợp.
"Là cô, cô.. cô Tô." Có lẽ là đối phương cũng không ngờ tới gặp được người quen, hơn nữa vừa rồi còn đối xử với cô như vậy.
"Tống Lão Tam." Tô Tô vừa định nói gì đó, thì thấy có người đột nhiên đi tới giữ chặt lấy cô, nói: "Cô nên cách xa người đàn ông này một chút, uống nhiều rượu quá đi chỗ khác mà chơi điên vì rượu."
Sau khi nói xong, người nọ cứng rắn lôi kéo Tô Tô rời đi.
"Không phải, cậu hiểu lầm rồi..." Nhưng mà bên kia Tống Lão Tam cũng bị bạn anh ta cứng rắn lôi đi, hai người cứ tách ra như thế.
Đợi tới chỗ rễ người đàn ông cứu Tô Tô dừng bước, sau đó nói: "Hiểu lầm cái gì, cô là giáo viên của đại học X đúng không?"
Tô Tô ngẩng đầu thì thấy người cứu mình là một tên nhóc rất đẹp trai, khoảng 20 tuổi.
"Cậu là?"
"Tôi là Quan Chấn Đông sinh viên đại học X, vừa rồi dọa cô sao?"
"Không, không có, cảm ơn cậu." Còn có thể nói gì?
Thực ra cô còn muốn nói mấy câu với Tống Lão Tam, kết quả cô bị kéo đi.
Có thể nói gì, người ta cũng là tốt bụng, cảm ơn là xong việc.
Nhưng mà họ Quan này, không phải là...
Trong sách, bởi vì em hai của nam chính cũng chính là đứa bé của nhà họ Quan được nam chính cứu, mà anh ta phát hiện người đàn ông này trông rất giống ông nội mình khi còn trẻ.
Vì thế anh ta đã nói cho cha mình, cuối cùng bọn họ đến nhà họ Lận, sau đó biết đứa bé mình đánh mất trong chiến tranh lúc trước vẫn còn sống, cho nên đón anh ta trở về.
Cô nhớ rõ em trai nam chính tên Quan Chấn Đông, mà sau này nam chính đổi tên thành Quan Đông Hà.
Đúng là không trùng hợp không thành sách, nhưng mà hiện giờ nhìn vị Quan Chấn Đông này thật sự có chút giống Lận Đông Hà.
"Cô Tô, em cũng học tiết của cô." Nhìn thấy đối phương thất thần, anh ta lại hỏi: "Có phải cô Tô bị dọa sợ hay không?”
"Không sao, hôm nay thật sự cảm ơn cậu. Tôi phải đi về đây, tạm biệt."
Em trai đều xuất hiện, vậy cốt truyện hẳn là không xa.
Cốt truyện xuất hiện sau đó nam chính quay về gia đình giàu có, rồi tới nam nữ chính cùng bắt đầu diễn.
Nam chính về nhà xong cảm thấy người phụ nữ của mình bị anh họ đoạt, đứa bé cũng bị phá mất tất cả đều vì mình không có năng lực.
Sau đó tiến vào công ty của gia đình liều mạng làm việc, đồng thời cũng quấn lấy nữ chính, trong quá trình này đã xảy ra rất nhiều chuyện. Dường như những chuyện này không liên quan tới cô?
Tô Tô có chút hoảng hốt, chủ yếu là thấy thời gian này hơi dài, hơn nữa cô đọc sách qua loa căn bản không đọc kỹ, hiện giờ muốn nhớ lại hơi tốn công.
Thôi, đi một bước tính một bước vậy.
Hiện giờ cô là một thai phụ nhất định phải dưỡng thai thật tốt, xinh một cô bé cho Lận Xuyên... Hay là con trai cũng được.
Ai bảo anh vẫn luôn bị tính kế, hiện giờ không cần luôn nghĩ tới chuyện vay tiền cho nữ chính, không cần cung phụng cô ta đi học thật sự quá tốt.
Con người luôn có quá nhiều chuyện luẩn quẩn trong lòng, nhưng nếu bạn muốn thì chuyện xấu cũng nghĩ thành chuyện tốt.
Hiện giờ Tô Tô chính là như thế, chỉ mới mấy ngày cô phát hiện tính tình mình thay đổi, rất hay nổi nóng.
Sau đó, có được danh hiệu giáo viên không dễ chọc nhất.