Nhiều năm như thế, cô vẫn luôn coi Cao Cấm là người anh em của mình, đều không ngờ tới một lần ngoài ý muốn lại kết hôn với anh, làm vợ của anh.
Đột nhiên tiểu đệ của cô nói cho cô biết, thật ra đối phương muốn làm như thế từ nhiều năm trước.
Sau đó ý đã quá rõ ràng, anh thích cô.
Nhưng mà vì sao trước đây không nói.
Đúng rồi có nói, nhưng mà cô không để ý, cho rằng anh đang nói đùa.
Vậy bây giờ phải làm sao bây giờ, nên trách người đàn ông này chiếm tiện nghi của mình, hay là trách đại tỷ như mình quá ngốc đến bây giờ mới biết được ý nghĩ của anh.
Hay là, trách lúc trước vì sao cứu anh.
Tóm lại, trong lòng cô có chút loạn.
Đột nhiên cằm cô được nâng lên, Cao Cấm nói:
"Nếu không em cho rằng, vì sao anh vẫn luôn đi theo bên cạnh em. Cho dù là xuống núi đao biển lửa anh đều không lùi bước, còn nữa, em nghĩ rằng anh là người rất yêu nước à?"
Không phải, Cao Cấm không phải là người như thế.
Dường như tam quan của anh hơi vặn vẹo, cho nên lúc trước khi anh đi theo mình thi trường quân đội Lận Hiểu Thần còn cảm thấy kỳ lạ.
Hiện giờ nghĩ lại đều hiểu rõ, anh thật sự không cần phải thi trường quân đội gì, cũng không cần tham gia bộ đội đặc biệt gi hoàn toàn là vì cô.
Cô muốn đi, cô muốn đuổi theo bóng dáng của cha, sau đó anh đuổi theo cô?
Chỉ trong nháy mắt gương mặt đỏ bừng lên, cho dù là khi làm chuyện đó với anh tim của cô cũng không đập nhanh như vậy.
Lần đầu tiên đụng tới chuyện tình cảm cô căn bản có chút tâm phiền ý loạn, không khỏi nói lắp:
"Chuyện này, cậu, cậu chưa bao giờ nói."
"Anh mà nói em chắc chắn sẽ chạy rất xa, sau đó luôn không để ý tới anh."
"Tôi..." Dường như lúc trước khi mình không suy nghĩ chuyện này thì không tệ như vậy.
Nhưng hiện giờ có con, cho nên cô mới không thể trốn tránh, sau đó không thể hiểu được có thêm một người thích mình?
"Anh biết trong lúc nhất thời em không tiếp nhận được, nhưng sau này có thể chậm rãi suy nghĩ cẩn thận, hiện giờ chúng ta phải chuẩn bị hôn lễ." Lúc này Cao Cấm không muốn nghe ý kiến của Lận Hiểu Thần.
Cần phải kết hôn trước, còn phải làm nhanh chóng nếu không bụng sẽ to hơn.
Nhưng mà Lận Hiểu Thần còn không thể bị mệt, nên mọi chuyện phải do anh làm.
"Hôm nay tôi tới nói với cậu một tiếng, hôn lễ tôi tự mình chuẩn bị được, vết thương của cậu còn chưa khôi phục hoàn toàn, sau này cũng không thể mệt nhọc."
"Không thể mệt nhọc là chỉ không thể huấn luyện trong bộ đội, anh vẫn là người bình thường, ít nhất có thể làm tốt công việc này."
Cao Cấm không đợi Lận Hiểu Thần nói gì nữa, lập tức nói: "Hiện giờ em mới là người cần được nghỉ ngơi."
Không nghe ý tưởng gì của Lan Hiểu Thần, anh trực tiếp xử lý xuất viện, sau đó gọi cha mẹ mình ở nước ngoài trở vê.
Khi anh bị thương cũng không kinh động bọn họ, nhưng kết hôn thì khác, cần bọn họ biết cộng thêm nhìn con dâu vào cửa.
Sau đó chính là đi cầu hôn, vốn cho rằng của nhà họ Lận rất khó tiến vào, nhưng không ngờ tới Lận Hiểu Thần đã sớm nói với mẹ chuyện này.
Mẹ cô là doanh nhân rất lợi hại, cho nên không giống người phụ nữ khác vì hạnh phúc của con gái mà bắt cô phá đứa bé, đồng ý cho cô sinh đứa bé này ra.
Nhưng mà có lẽ không ngờ tới cô sẽ kết hôn, còn nói nếu đứa bé sinh ra không có người chăm sóc thì để nhà họ Lận chăm.
Chỉ có điều không ngờ tới bên này mới quyết định đứa nhỏ này có nên theo họ Lận hay không, thì cha đứa bé tới.
Thật ra mọi người cũng coi như quen thuộc Cao Cấm, dù sao đã tới nhà bọn họ mấy lần, nhưng không ngờ tới anh là cha đứa bé.
Bởi vì con gái chưa từng nói cô và người đàn ông này có giao thoa gì, chi nói là bạn.
Hơn nữa Lận Xuyên cũng cảm thấy người đàn ông này không có kiên cường chính trực gì, nên không nhìn trúng.
Nhưng mà người ta có năng lực, còn bị thương vì nhiệm vụ, quan trọng nhất là cứu con gái mình, ông cũng không thể lấy lý do gì không đồng ý.
Nếu người đã tới cửa, vậy thì kết hôn đi.
Nhưng mà Lận Xuyên vẫn không vui, dù sao quân nhân bọn họ lấy nhiệm vụ là chủ, cuộc sống cá nhân vốn không nên tùy ý như thế.
Cho dù hiện giờ hai người đều chuyển nghề, nhưng ông vẫn phải nói.
Vì thế thấy người thì ông gọi thẳng vào phòng làm việc, đầu tiên là răn dạy.