Chỉ cần sản phẩm nở hoa kết quả ở các tỉnh khắp cả nước, như vậy nhà xưởng mới có thể làm to làm tốt.
Cô vừa nói như vậy Lận Đông Hà lập tức gật đầu đồng ý, nhưng mà nhíu mày nói: "Nhưng mà một mình tôi đi nơi khác sao được, hiện giờ toàn ma cũ bắt nạt ma mới."
Tô Tô lập tức nói:
"Vậy anh đi tìm nhân viên nghiệp vụ bản địa đi, cho anh ta chút tiền làm đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm của chúng ta, đẩy ra một trăm bao thì cho 1 tệ."
"Đây là ý kiến hay, sao tôi không nghĩ ra nhỉ?" Lận Đông Hà lập tức đứng dậy.
Lận Hải nói: "Em cũng có thể đẩy."
"Em nắm giữ kỹ thuật chính và quản lý, không thể đi." Tô Tô cảm thấy Lận Hải làm chút kỹ thuật này quá cửa, chỉ cần ở nhà máy làm nhân viên kỹ thuật cộng thêm quản lý sau này sẽ dễ làm. Lan Hải nghe Tô Tô nói thì gật đầu, nói:
"Chị dâu, tã giấy mà chị nói em sẽ nghiên cứu ra nhanh thôi, nhưng mà nhà xưởng chỉ có thể sản xuất giấy lót thấm nước tiểu trước."
"Được." Tô Tô cảm thấy sau này nếu nhà xưởng này có kỹ thuật còn sản xuất khăn giấy, cũng là hàng tiêu dùng vô cùng quan trọng, thực dụng của mọi nhà.
Ba người thương lượng chuyện này xong Tô Tô đi mua đồ ăn về nhà, đứa bé Lận Xuyên đang trông, đợi cơm nước xong thì phải đến nhà mới của Bạch Linh Linh.
Dù sao cô vẫn luôn ở cữ chưa tới xem, người ta đã giúp cô không ít việc.
Lận Xuyên buồn bực, nàng dâu mới ở cữ xong thì đủ loại chuyện, mình muốn thân thiết với cô một chút cũng không để ý tới anh ta.
Không phải đến nhà xưởng thì đến nhà bạn, ngựa không dừng vó.
"Em không thể để buổi tối đi được sao?"
"Dù sao nhà chúng ta cũng không làm tiệc đầy tháng gì, buổi tối em đến đó làm gì, hiện giờ đi nói không chừng còn có thể giúp được một chút."
Sau khi nói xong cô lập tức ăn cơm, sau đó dọn dẹp một ít đồ rồi đến nhà Bạch Linh Linh.
Không khéo chính là, nhà mới của Bạch Linh Linh đã thu dọn xong. Chữ hy trên cửa đều dán lên, nhưng mà hôn lễ làm ở chỗ cha mẹ Bạch Linh Linh, cho nên trong vòng một tuần bên này sẽ không có người tới.
Vậy đợi trước một ngày kết hôn đến bên cha mẹ Bạch Linh Linh nhìn xem, cũng may mấy tuần này Lận Xuyên đều rảnh tới đây giúp cô, nếu không ngày chủ nhật cũng không biết phải trải qua thế nào.
Hôm nay về đến nhà xong thì tương đối thất vọng nói: "Đám Bạch Linh Linh đều không ở đây, đi uổng phí một chuyến."
Sau khi nói xong thì ngồi đó nhìn thoáng qua Lận Xuyên, nhìn anh đang chỉnh lại quần, không khỏi cười nói:
"Tiểu lên người anh sao? Mau cởi ra giặt di lại thay quần khác."
"Được."
"Anh đi tắm rửa sạch sẽ đi, nếu không trên người sẽ có mùi khai."
"Ừm." Phòng tắm này thật sự rất to, còn có một cái bồn tắm, có thể nấu nước ấm đổ vào ngâm, thật sự rất thoải mái.
Dù sao hôm nay Tô Tô đã ngâm, buổi tối còn muốn lại tắm rửa.
Dù sao đã thời gian dài không tắm rửa, luôn cảm thấy mình rất bẩn thỉu.
Lận Xuyên tắm rửa xong lại giặt sạch quần của mình, đột nhiên nghĩ tới chỗ vợ mình lấy bao cao su lần trước, dường như ở trong ngăn kéo nhỏ nào đó ở phòng vệ sinh.
Anh vươn tay kéo, thấy bên trong có mười mấy vật nhỏ, đều đặt ở chỗ đó chờ dùng.
Trong lòng anh lập tức nóng bỏng, dù sao đã lâu rồi không ăn mặn hôm nay có thể khai trai.
Nghĩ tới đây trái tim đều đập nhanh hơn, vậy mà còn kích động hơn cả lần đầu tiên.
Nhưng mà sau khi ra ngoài nhìn thấy tên nhóc nhà mình thì có chút không bình tĩnh nổi, thật sự muốn ném văng đứa bé đi.
Cũng may chính là, một lát sau Tô Tô đã dỗ xong đứa bé ngủ, còn ngủ rất say.
Lận Xuyên nhìn thấy đứa bé ngủ vợ mình thì đang chỉnh lại quần áo thì đâu còn nhẫn nhịn được, trực tiếp đè lên người cô.
"A, không được, đứa bé còn đang ở đây mà."
"Vậy anh ôm đứa bé đến phòng kia?"