Lận Hải nghe xong thì mở to mắt nói: "Đúng vậy chị dâu, sao em lại không nghĩ tới nhỉ, sau này chúng ta về thành phố của chúng ta mở phân xưởng."
"Có thể, nhưng đầu tiên các em mở rộng sản phẩm ra ngoài trước đã."
"Nếu A Nhã có thể quản lý nhà xưởng em muốn làm đẩy mạnh tiêu thụ, như vậy sẽ có tâm nhìn rộng lớn, cũng có thể quen được càng nhiều người hơn." Sau khi Lận Hải nói xong nhìn thoáng qua Tô Tô, sợ cô không đồng ý.
Tô Tô gật đầu nói:
"Lúc trước bảo em ở nhà xưởng nắm giữ sản xuất là vì nhà chúng ta là đại cổ đông, nhà xưởng cần đặt một người ở đó mới không xảy ra quá nhiều chuyện. Nhưng nếu Tiểu Nhã muốn đến đó, em chuyển tới bộ phận tiêu thụ cũng không sao."
Tên nhóc này rất thông minh, chỉ sợ cậu đã sớm có tính toán, nếu không sao vẫn luôn nhớ thương chạy ra bên ngoài?
Cũng may tự mình có tính toán của mình, sau này sớm muộn gì bọn họ cũng sống sung sướng. Thương lượng xong, sáng sớm hôm sau Tô Tô cùng bọn họ đến nhà xưởng, sau đó sắp xếp Hình Nhã vào.
Mà Lận Đông Hà là xưởng trưởng, ồ không, hiện giờ đã là giám đốc, mà Lận Hải là xưởng trưởng.
Là giám đốc, anh ta liên tục đi công tác nhiều ngày, nhưng thật ra là khai thác một số thị trường.
Công việc này hơi mệt, dù sao tìm nhân viên nghiệp vụ ở khắp nơi cũng không phải là công việc nhẹ nhàng.
Sau khi Tô Tô tới đây thấy anh ta mệt mỏi thì nói:
"Không bằng thế này, tôi bảo Lận Xuyên tìm một số anh em trước đây của anh ấy đã xuất ngũ giúp đỡ, nếu bọn họ là đàn ông không tiện thì để vợ bọn họ giúp đẩy mạnh tiêu thụ một chút, làm tuyên truyền cũng được."
"Ừm, mỗi năm bộ đội có nhiều binh lính xuất ngũ như thế, đây là biện pháp tốt. Nhưng thứ này là băng vệ sinh, tôi sợ..." Mọi người cảm thấy xấu hổ nên không dám mở miệng.
"Lận Xuyên nhất định có thể nói được, cùng lắm thì tôi sắp xếp một bộ điện thoại ở nhà. Hơn nữa chuyện này có thể để tôi giao lưu với quân tẩu, cùng lắm thì động viên bọn họ tự mình dùng cũng được." Lúc này phần lớn phụ nữ còn dùng giấy vệ sinh, chỉ cần nói rõ chỗ tốt của băng vệ sinh bọn họ chắc chắn sẽ dùng, chỉ cần dùng có thể tuyên truyền.
Lận Đông Hà gật đầu, hiện giờ quan trọng nhất vẫn là tuyên truyền, nhưng mà thứ như băng vệ sinh hơi nhạy cảm, trên tường cũng không thể treo quảng cáo, quảng bá vẫn phải tự mình đi khắp nơi.
Mọi người cho rằng thứ này khiến người ta xấu hổ không muốn tuyên truyền, cho nên vẫn phải dựa vào người truyền cho người.
Thật ra Tô Tô đã rất lợi hại, đừng nhìn bình thường cô đi làm mặc kệ mọi chuyện, nhưng hiện giờ giáo viên đại học X và một phần sinh viên đã dùng sản phẩm của nhà xưởng bọn họ, chỉ có một số người thẹn thùng không dám tới mua, Tô Tô sẽ mang qua giúp bọn họ.
Bàn chuyện này xong Tô Tô đi làm, sau đó tới giữa trưa Bạch Linh Linh gọi điện thoại cho cô hẹn cô đi uống cà phê có chuyện muốn nói.
Giữa trưa Tô Tô rảnh rỗi nên đi gặp cô ấy, hai người đều nguyện ý nếm thử một số món mới, ví dụ như món cơm Tây mới tới.
Nhưng mà đến đó Bạch Linh Linh chỉ gọi một cốc nước hoa quả, sau đó đôi má phiếm hồng.
"Cô đây là.. Đinh hồng hạnh xuất tường à? Sao mặt đỏ như thế?" Tô Tô nhìn thoáng qua nói như vậy.
Kết quả bị Bạch Linh Linh đánh, nói: "Cô nói linh tinh gì thế, tôi có thai, có thai."
"Chuyện này không khỏi quá nhanh." Tô Tô kinh ngạc nói.
"Nói giống như bên cô không nhanh ý."
"Tôi kết hôn mấy tháng mới mang thai mà."
"Có phải hai người cách mấy tháng không gặp không?”
".. Bị cô đoán đúng rồi."
"Cô nói xem, sao tôi không làm biện pháp bảo vệ gì, hiện giờ có thai sớm như vậy, tôi thậm chí còn không thể trực ban." Bạch Linh Linh thở dài nói.
"Còn phải nói à, tôi cũng giống vậy thôi." Sớm biết trong túi có bao cao su cô chắc chắn sẽ bảo Lận Xuyên dùng, kết quả không ngờ tới lúc ấy không tìm tòi.