Thuận tiện, nói lời xin lỗi với cô.
Khoan hãy nhắc tới suy nghĩ trong lòng Lận Đông Hà, nói vê tuần này Bạch Linh Linh và Thường Dược Tiến tới đây.
Hai người đàn ông đi mua đồ ăn, còn hai người phụ nữ thì ngồi trong phòng nói chuyện.
Hôm nay Bạch Linh Linh tới tháng, cô ấy buồn bực nói với Tô Tô:
“Giấy vệ sinh này đúng là quá hố, luôn vặn thành khối nhỏ, đúng là khiến người ta phát sầu. Hơn nữa đặt trong túi còn phải quấn cẩn thận, nếu không bị người ta thấy sẽ rất xấu hổ. Đặc biệt là hiện giờ, tôi sợ bên trong rớt ra cặn nhỏ gì đó bị người ta thấy được”
Tô Tô nghĩ một lát thấy cũng phải, cô đã coi Bạch Linh Linh thành bạn mình, vì thế lấy băng vệ sinh trong ba lô ra.
Nhưng cô rất thông minh lấy đóng gói bên ngoài ra, chỉ giao băng vệ sinh bên trong cho cô ấy:
“Bạn học ở nước ngoài mua cho tôi từ nước ngoài, nhưng mà hiện giờ tôi không dùng được cô dùng đi”
“Đây là băng vệ sinh sao?” Lúc này cũng có những thứ như băng vệ sinh, chẳng qua bình thường là có ở nước ngoài và một số thành phố phía nam, người dùng cũng ít.
“Đúng vậy.”
“Tôi đi thay”
Bạch Linh Linh đi thay xong trở về, nói: “Quá thoải mái, còn có keo để dán lên.”
Sau đó cầm lấy nghiên cứu một lát, nói: “Nếu chỗ chúng ta sản xuất được thứ này thì tốt, không cần kéo người tìm quan hệ mua ở ngoài, còn đắt nữa”
Tô Tô cũng ngồi xuống, cầm băng vệ sinh nghiên cứu với cô ấy nói:
“Đúng vậy, với năng lực bên chúng ta hiện giờ có biện pháp sản xuất ra, nhưng mà không có người nghiên cứu nó.”
“Thật ra cũng không khó, bên ngoài thứ này hình như là dùng băng gạc y tế. Bên trong hẳn là thứ như bông thấm nước, tầng bên ngoài này là gì?”
“Tầng này hẳn là đề phòng rơi mất, chỉ cần tìm nhà máy liên quan có thể hỏi ra”
“Hay là thế này đi, chúng ta làm một nhà máy đi”
“Cô có rảnh hay là tôi có rảnh đây.” Hai người phụ nữ vừa nghiên cứu băng vệ sinh vừa nói.
“Chuyện đó, tôi có rảnh” Lận Đông Hà một chân trong cửa một chân ngoài cửa nói.
Thật ra anh ta đã tới từ lâu, nhưng mà hai đồng chí nữ nghiên cứu thứ này khiến anh ta rất xấu hổ tiến vào.
Nhưng mà nghe một lát trong đầu anh ta dần hiện lên cơ hội làm ăn, vì thế xen miệng vào.
Tô Tô nhìn thoáng qua nam chính, nhìn băng vệ sinh trên bàn một lát, cô lập tức cảm thấy cơ hội kinh doanh của mình cũng tới rồi.
Phải biết rằng, nam chính ở đâu cơ bản là mở hack ở đó.
Chỉ cần anh ta muốn biến thành kinh doanh thì nhất định thành công, không có ngoài ý muốn.
Lần này anh ta nhắm ngay băng vệ sinh, nói không chừng còn có thể thành công.
Đừng coi thường băng vệ sinh, nếu thật sự có thể sáng chế ra thì sau này có khả năng lãi một đống tiền, quan trọng nhất chính là có thể tạo phúc cho nhiều phụ nữ.
Cô lập tức giơ băng vệ sinh lên, nói: “Anh có ý tưởng làm thứ này à?”
“Tôi cảm thấy đây là đồ vật thường dùng, hiện giờ cuộc sống càng ngày càng ít đi, sớm muộn gì mọi người sẽ tiếp nhận phương thức càng tốt hơn trước đây. Tôi cảm thấy, có thể làm thành thì sẽ có thị trường” Lận Đông Hà nói.
“Đúng vậy, thật tỉnh mắt. Ồ đúng rồi, vị này chính là Lận Đông Hà, vị này là Bạch Linh Linh. Nếu có ý tưởng, chúng ta nghiên cứu một lát đi?” Đôi mắt Tô Tô tỏa sáng nói.
Mà Bạch Linh Linh thì không ngại chuyện lớn, cô ấy cũng rất thích loại băng vệ sinh này, sau đó nói:
“Được rồi, tôi đồng ý. Miếng băng gạc y tế này tôi có thể nghĩ cách, còn có vải bông bên trong tôi cũng có thể tìm được nhà xưởng. Cha tôi, là thư ký của hội thương mại”
Lận Đông Hà thật sự ngồi xuống, tuy nghiên cứu thứ này với đồng chí nữ sẽ ngượng ngùng, nhưng mà anh ta cũng phải tạo ra sự nghiệp.
Vì thế anh ta nói:
“Việc chân chạy cứ giao cho tôi, tôi cảm thấy có thể tìm được biện pháp sản xuất ra keo này và tâng vỏ bên ngoài”
“Nhất định phải an toàn, cho dù là thứ gì cũng không thể có hại như vậy chúng ta sẽ thành công” Cuối cùng Tô Tô tổng kết một câu.