Quan trọng nhất là vậy mà người đàn ông trong phòng lại là Tống Lão Tam, đó là một tên lưu manh vô lại, căn bản không đáng gả.
Hơn nữa hành động tự sát của cô ta ngày hôm qua, cũng khiến anh ta hiểu rõ có lẽ Tần Duyệt Duyệt người ta còn có chút ý với anh ta.
Tối hôm qua hai người lại đã lâu làm mấy lần, biết ngày hôm qua cũng là lần đầu tiên của cô ta và Tống Lão Tam còn không thành.
Cho nên anh ta hận người đàn ông kia, vì thế tới đây tìm Tô Tô.
Bởi vì nghe Tần Duyệt Duyệt nói, Tô Tô bỏ tiền đầu tư nhà xưởng với Tống Lão Tam.
Anh ta nghĩ, chỉ cần nhà xưởng của Tống Lão Tam sụp, như vậy người này sẽ không còn xuất hiện trong thành phố nữa.
Như vậy Tần Duyệt Duyệt sẽ luôn đi theo anh ta, sẽ không lại đi tìm người đàn ông kia.
"Cô cũng biết, thật ra Duyệt Duyệt không thật sự thích Tống Lão Tam, cô ấy vẫn luôn yêu tôi. Kết hôn với tên vô lại kia chỉ vì bị ép." Lận Đông Hà nghiến răng nghien lợi nói.
Tô Tô lại trợn tròn mắt, hỏi:
"Bị ai ép, bị anh ép hay là bị tôi ép? Trước đây khi ở trong thôn Tống Lão Tam thật sự chơi bời lêu lổng không làm việc đàng hoàng, nhưng hiện giờ người ta cũng coi như là chủ thương nghiệp, thấp nhất cũng là xưởng trưởng một công xưởng nhỏ không kém gì anh, vì sao không có quyền lực theo đuổi Tần Duyệt Duyệt? Hơn nữa việc này cũng không thể trách Tống Lão Tam, hai người đã thích nhau vì sao lại ly hôn? Ly hôn còn không cho người ta theo đuổi u?"
"Nếu để người ta theo đuổi, Tần Duyệt Duyệt còn đồng ý gả cho anh ấy. Vì sao anh lại trách anh ấy, cũng không nên đẩy hết trách nhiệm cho Tống Lão Tam được."
"Tôi biết, nhưng nếu không có anh ta chắc chắn Duyệt Duyệt sẽ không gả cho người khác."
"Hai người đều ly hôn, cho dù bây giờ cô ta chưa tốt nghiệp xong cũng sẽ gả chồng, không có Tống Lão Tam còn có Tống lão tứ lão ngũ. Đừng quên Tần Duyệt Duyệt sắp tốt nghiệp, đến lúc đó cô ta sẽ có lựa chọn của cô ta, anh không thể quá bá đạo. Càng không nên giận chó đánh mèo đánh người khác, có năng lực thì quản người phụ nữ của mình đi"
Đừng để cô ta câu tam đáp tứ không phải là xong ư? "Được roi Tô Tô, chúng ta cũng coi như là thân thích, những chuyện này khoan hãy nhắc tới. Tôi muốn cô rút đầu tư khỏi nhà xưởng của Tống Lão Tam, để anh ta cút khỏi thành phố này đừng quay trở lại nữa, nếu không tôi sẽ không tha cho anh ta."
Tô Tô sắp bị chọc tức mà cười, trung hậu kỳ Lận Đông Hà thật sự có chút tiềm chất bá chủ, có chuyện thì làm thiên vương mặt lạnh phá, nhưng mà hiện giờ anh ta chỉ là xưởng trưởng của một công xưởng nhỏ, vậy mà muốn đuổi xưởng trưởng khác đi, đây là cái quỷ gì?
"Lận Đồng Hà, anh nghĩ anh là ai, anh dựa vào cái gì đuổi Tống Lão Tam người ta đi. Anh ấy đến trước cửa nhà các anh dây dưa Tần Duyệt Duyệt sao? Hơn nữa anh và Tần Duyệt Duyệt đã không còn là vợ chồng, người ta dây dưa cũng không có bất cứ vấn đề gì. Còn nữa, anh có cảm thấy mình hơi điên hay không?"
"Tôi.. Ngày mai tôi sẽ đi đăng ký với Duyệt Duyệt. Không muốn có người tới phá hỏng hôn nhân của chúng tôi." Lận Đông Hà chỉ tức giận, nhưng nghĩ lại lời nói của mình đúng là hơi điên.
"Đăng ký hai người chính là vợ chồng, anh nên quản Tần Duyệt Duyệt mà không phải Tống Lão Tam. Đương nhiên khi anh ấy tìm tới cửa anh muốn bảo vệ cái nhà này cũng được, nhưng hiện giờ người ta không làm gì hai người mà? Lận Đông Hà, anh phải bình tĩnh xử lý mọi chuyện, anh như vậy không công bằng công chính như khi làm việc ở trong thôn." Tô Tô nói.
"Tôi là đàn ông, ngày đó anh ta đều... Ở cùng với Duyệt Duyệt, nếu không phải tôi đột nhiên xuất hiện..."
Hậu quả không dám tưởng tượng.
"Lận Đông Hà, nếu anh hận chuyện này thì tự mình đi trả thù, nhưng mà chuyện này thật sự không liên quan tới tôi."
"Tôi biết cô vì nể mặt anh ta là đồng hương mới đầu tư cho anh ta, nhưng mà anh ta thật sự không đáng, một tên du côn căn bản không thể làm thành sự nghiệp lớn."
"Không, tôi tin anh ấy nhất định sẽ không kém anh."