Mục lục
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lận Hải biết chuyện này xong cũng vô cùng tức giận, trở về nhà máy không có sắc mặt tốt với anh hai của mình, trách anh ta không trông chừng vợ mình.

Lận Đông Hà cũng rất bất đắc dĩ, lấy bận làm cớ không đi gặp Tần Duyệt Duyệt, đương nhiên cũng không cho cô ta tới nhà xưởng, nếu tới thì ra ngoài gặp mặt, cũng không tìm chỗ ở cùng phòng với cô ta.

Lận Hải là tên nhóc xấu xa, tuy cậu thích cháu gái, nhưng cháu trai cũng là thịt đầu quả tim của cậu.

Từ nhỏ đã chăm sóc trẻ con cho nên cậu rất thích đứa bé, chính vì thế tuyệt đối không thể tha thứ cho người bắt nạt đứa bé và chị dâu mình.

Hiện giờ cậu cũng có tiếng nói trong nhà xưởng, ngoại trừ Lận Đông Hà cậu là lớn nhất, cho nên còn nhỏ tuổi đã mưu ma chước quỷ hơn người bình thường nhiều.

Vì thế cậu cố ý hẹn mấy sinh viên uống rượu, sau đó truyền một tin cho bọn họ, nói sinh động y như thật.

Đàn ông trẻ tuổi rất nhạy cảm đối với chuyện này, cho nên chuyện này cũng lan truyền ra rất nhanh. Một ngày nào đó, Tần Duyệt Duyệt vui vẻ đi ra khỏi ký túc xá đi học, thì phát hiện các bạn học nhìn cô ta với ánh mắt khác thường, đặc biệt là bạn học nam.

Những người đó đều có ánh mắt không tốt, cô ta hơi cau mày không nghĩ nhiều.

Mãi đến khi Trình Quốc Đống tới tìm cô ta, vội vàng hỏi: "Duyệt Duyệt, rốt cuộc lời đồn bên ngoài là sao thế."

"Lời đồn gì cơ?"

Tần Duyệt Duyệt cảm thấy kỳ lạ hỏi.

"Bọn họ nói cậu thuê phòng với đàn ông ở bên ngoài, người nào đưa tiền thì.. Thì ngủ với người đó." Trình Quốc Đống vốn không muốn nói, nhưng gần đây anh ta cũng đang hoài nghỉ.

Bởi vì Tần Duyệt Duyệt rất nghèo đột nhiên có tiền, chẳng những mua quần áo mới, túi mới, ra tay cũng hào phóng.

Hơn nữa từ lúc không còn tổ học tập nhỏ, bọn họ không gặp mặt ở ký túc xá nữa.

Nhưng mà cũng biết, có đôi khi Tần Duyệt Duyệt sẽ ra ngoài ở.

Hơn nữa anh trai kia của cô ta thường tới, cho nên có đôi khi bọn họ ở phía sau nói mấy câu, nhưng không nghĩ tới chuyện kia.

Chỉ có điều có người truyền ra, Trình Quốc Đống chỉ muốn tới hỏi một câu. Hiện giờ anh ta bị bạn học bài xích, bị các giáo viên không thích.

Rõ ràng còn một năm nữa là tốt nghiệp, nhưng đối với tiền đồ lại là một vùng xa vời.

Nói là học tập xong sau này không lo công việc, nhưng nếu không có danh tiếng tốt muốn tìm đơn vị tốt cũng là khó khăn.

Tất cả nguyên nhân này đều là vì Tần Duyệt Duyệt, anh ta vẫn luôn có hảo cảm với cô ta, cho nên mới không sợ hãi tranh đấu với người khác.

Kết quả hiện giờ mới cảm thấy mình bị lừa, cảm giác đó thật sự không tốt, cho nên anh ta mới nóng lòng biết rõ.

Đương nhiên là Tần Duyệt Duyệt không thừa nhận, cô ta lập tức lắc đầu nói: "Không có chuyện này, chắc chắn là có người muốn đồn linh tinh hại tôi."

Tuy cô ta nói như thế nhưng trong lòng biết rõ, thật ra có thể là có người thấy cô ta ra ngoài thuê phòng với Lận Đông Hà.

Đã nói với anh ta là mua nhà, rõ ràng có tiền lại không bỏ tiền ra mua, bây giờ thì hay rồi.

Trong lòng cô ta sốt ruột, nhưng trên mặt cố làm ra dáng vẻ lạnh nhạt.

Nhưng mà đúng lúc này có sinh viên đi tới gọi bọn họ: "Trình Quốc Đống, Tần Duyệt Duyệt, hiệu trưởng bảo hai người đi qua một lát." Vừa nghe thấy lời này trong lòng Tần Duyệt Duyệt run lên, cô ta cảm thấy chuyện này có khả năng quậy lớn.

Nếu không giải quyết chỉ sợ kéo việc học của mình vào, vất vả lắm mới thi đỗ đại học, còn một năm nữa là học xong, cô ta tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện.

Trình Quốc Đống nhìn thoáng qua Tần Duyệt Duyệt nói: "Chúng ta đi xem có chuyện gì trước."

Một người bạn vẫn luôn thân thiết với Trình Quốc Đống nói: "Còn có thể có chuyện øì, nói không chừng là cậu bị hoài nghi."

Chuyện này liên quan gì tới Trình Quốc Đống?

Tần Duyệt Duyệt vừa định phản bác, đột nhiên nghĩ tới mình rất thân với Trình Quốc Đống trong trường, cho nên trường học hoài nghi hai bọn họ sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK