Tô Tô sải bước qua thật sự là tương đối tư thế oai hùng hiên ngang, nhưng mà khi đứng đợi ở nơi đó cô vẫn quay đầu lại nhìn thoáng qua chồng mình.
Ai da, thật đẹp trai.
Khi làm việc đặc biệt đẹp trai.
Đừng hỏi vì sao cô trực tiếp nhận ra anh trong nhiều người như thế, chuyện này ngay cả cô đều không biết.
Chỉ một lát sau một số người của đoàn giao lưu nước ngoài trên máy bay đều xuống máy bay, bọn họ ăn mặc rất chỉn chu, có tóc vàng mắt xanh, còn có để tóc dài, nhưng mà đúng là đám nhóc thoạt nhìn tương đối đẹp trai.
Quân trang của người nước ngoài nhìn cũng khá đẹp, còn mang theo đao?
Nếu là người bình thường đột nhiên thấy nhiều người nước ngoài như thế đã sớm hoảng loạn, lúc trước Lận Xuyên nhìn thoáng qua nàng dâu của mình, đừng nhìn cô còn nhỏ tuổi chưa trải sự đời, không lộ ra biểu cảm kinh ngạc một chút nào.
Còn nhiệt tình bắt tay với bọn họ, thoạt nhìn giống như là chỉ như vậy mà thôi.
Giao lưu lần này không chỉ có cấp trên trong bộ đội còn có một ít lãnh đạo địa phương, hơn nữa xuất thân không thấp, Tô Tô đứng ở chỗ đó cũng không thể yếu hơn bọn họ, trái lại trên gương mặt tràn ngập ánh sáng tự tin thậm chí còn lấn qua người bình thường.
"Chị dâu lợi hại thật.” Những lời Thường Dược Tiến vừa nói, người thứ ba đều nghe thấy được, thế mới biết hóa ra cô gái mặc áo khoác đỏ là chị dâu.
Đừng nhìn bọn họ đứng cứng đờ, nhưng mà một truyền mười mười truyền một trăm, chỉ một lát một loạt người đứng đây đều biết cô gái duy nhất kia, phiên dịch Tô nhìn tương đối lợi hại là chị dâu.
Ai da, bọn họ cảm thấy mặt doanh trưởng nhà mình lập tức trướng lên, kiêu ngạo không chịu được.
Ánh mắt đều nhìn theo hành động của chị dâu, mắt nhìn cô rất biết nặng nhẹ đi theo sau lãnh đạo Quan, sau đó gần người thay ông ta phiên dịch một ít lời nói của người nước ngoài, thái độ nghiêm túc, hơn nữa tiếng ngoại ngữ nói rất lưu loát.
Một lát sau mọi người lên xe, mỗi chiếc xe cần bố trí hai người bảo vệ, hai vị quan trọng.
Vừa vặn ngồi phía sau trên chiếc xe của Tô Tô là hai vị bạn nước ngoài và lãnh đạo Quan, Tô Tô ở bên cạnh lãnh đạo Quan.
Sau đó có hai người bảo vệ đi lên, một người là Lan Xuyên một người khác là Thường Dược Tiến.
Bởi vì công việc, đôi vợ chồng không nói với nhau một câu, chỉ nhìn thoáng qua nhau sau ai bận việc nấy.
Được rồi, công việc của Lận Xuyên chính là mắt nhìn thẳng, chú ý bên ngoài và tình hình xung quanh.
Mà Tô Tô thì phiên dịch giúp lãnh đạo Quan, không phân tâm chút nào.
Lãnh đạo Quan rất thích như vậy, Lận Xuyên là người ông ta quý mến, đã sớm muốn đề bạt tên nhóc này.
Ông ta vốn cảm thấy anh là người không quá ổn trọng, hiện giờ phát hiện mình đã nhìn nhầm, nhìn xem bây giờ người ta trầm ổn cỡ nào.
Nàng dâu ở ngay trước mặt cũng không nhận, chuyện này khiến ông ta cảm thấy hài lòng.
Càng hài lòng chính là anh cưới được nàng dâu này, quả thực là quá lý giải chồng của mình.
Không nói một lời với anh quấy rầy công việc của anh, công việc của mình còn hoàn thành một cách ưu tú, đây là đôi vợ chồng nhỏ thần tiên gì?
Thấy nàng dâu người ta tìm được thì đáng giá đề bạt, quân nhân quân tẩu là một nhà, có quân tẩu không gây chuyện còn trợ giúp được chồng mình tránh làm người ta bớt lo.
Hai vợ chồng bọn họ không biết ý nghĩ của lãnh đạo Quan, khi ngồi cùng nhau Tô Tô nhân lúc mọi người không chú ý vươn tay qua tập kích đùi chồng mình, dùng tay nhỏ chọc mấy cái.
Lận Xuyên cố gắng duy trì bình tĩnh, đôi tay ghì súng không nói một câu.
Bên kia Thường Dược Tiến hơi dịch về sau sẽ thấy được rõ ràng, cả người đều sắp cứng đờ.
Trong lòng kêu gào: Doanh trưởng, không phải là anh nói đang hành động nếu có người khiêu khích thì lập tức chế trụ đối phương sao, anh đến chế trụ đi.
Còn nữa, sắc mặt anh không đổi, nhưng quần thay đổi, mau mời cúi đầu nhìn trước đi.
Đương nhiên, là một cấp dưới tốt anh ta không tiện nói gì, dù sao đang trong lúc làm việc.