“Rất xin lỗi Tần tiểu thư, tôi là người có nguyên tắc, lần này vợ của tôi cũng theo tôi đến thành phố X, trong lúc hợp tác với đồng chí Tô bọn họ từng gặp mặt mấy lần trở thành chị em tốt, cô như vậy khiến tôi rất khó xử.”
“Tôi cũng có thể làm chị em tốt với vợ của anh”
Tần Duyệt Duyệt cởi cúc áo đầu tiên của mình, nhưng mà cô ta vẫn luôn không muốn làm loại chuyện này, tuy biểu hiện rất tự nhiên, nhưng ánh mắt vẫn tương đối không cam lòng.
Mặt ngoài Đàm Phong Tường trấn định, nhưng trong lòng đã mắng lật trời.
Đâu có loại phụ nữ không biết xấu hổ muốn làm kỹ nữ còn lập đền thờ như vậy, nếu muốn dùng cơ thể để đổi được chút gì đó thì đừng lộ ra biểu cảm ghê tởm không tình nguyện như thế, làm như mình ép cô ta không bằng.
Còn muốn làm chị em tốt với vợ anh ta, đúng là loại phụ nữ bẩn thỉu.
“Người đâu, đi gọi cho xưởng trưởng Lận bảo anh ta tới đón người phụ nữ của anh ta” Trợ lý ở bên ngoài vừa nghe thấy thế đương nhiên hiểu rõ là có chuyện gì, thời buổi này bên cạnh đàn ông thành công luôn có một đống phụ nữ vây quanh.
Nhưng rõ ràng là xưởng trưởng phu nhân còn tới quyến rũ người khác, loại chuyện này vẫn là lần đầu tiên thấy được.
Tần Duyệt Duyệt không ngờ tới Đàm Phong Tường tuyệt tình như thế, sợ tới mức lập tức cài cúc áo vào xoay người rời đi, nhưng mà không cam lòng nói:
“Chẳng lẽ tôi thật sự không bằng một thai phụ?”
“Cô ấy muốn làm chút gì đó cho quốc gia này, cô có ý nghĩ như vậy không?” Đàm Phong Tường nói.
“Cô ta không phải là người vĩ đại như thế.”
“Ít nhất tâm tư đơn thuần hơn cô.”
“Các anh sẽ nhanh chóng hối hận” Sau khi Tần Duyệt Duyệt nói xong thì xám xịt rời đi, nhưng mà buổi tối khi về nhà thì thấy Lận Đông Hà ngồi trên ghế thì hơi chột dạ.
Đặc biệt là khi thấy anh ta ném cái cốc tráng men.
“Rốt cuộc là cô muốn làm gì?”
“Em, em chính là không phục.”
“Không phục thì đi quyến rũ người đàn ông khác, cô đúng là đê tiện.”
“Sao anh có thể nói em như thế, em chỉ vì nhất thời nghĩ sai, nhưng bây giờ đã...” “Nghĩ sai? Lúc đó cô có cảm thấy mình đang phản bội tôi, phản bội tình cảm của chúng ta hay không? Hay là nói, cô vì trả thù Tô Tô ngay cả tự tôn của mình cũng có thể vứt bỏ, tôi thật sự không nghĩ ra cô còn chuyện gì không làm được.”
“Hôm nay em chỉ là nhất thời làm sai, sau này sẽ không”
“Sẽ không ư? Cô có thể vì Tô Tô làm đến mức độ này, như vậy ngày nào đó cô có thể vì trả thù cô ấy quyến rũ người đàn ông thứ hai thứ ba. Được rồi, chúng ta ly hôn đi, tôi không muốn sau này đội nón xanh trên đầu mà sống, cũng không muốn bị người ta cười nhạo.”
Lận Đông Hà thật sự không nhịn được, có trời mới biết khi anh ta nhận được điện thoại chạy tới đó bị Đàm Phong Tường chỉ vào mũi mắng một trận khó chịu cỡ nào.
“Ly hôn ư? Lần này chúng ta có chứng nhận kết hôn, anh nghĩ ly hôn dễ như thế ư?” Tần Duyệt Duyệt thấy mềm không được thì chuyển sang cứng.
“Đúng vậy, không thể dễ dàng ly hôn được, tôi sẽ tìm luật sư. Đến lúc đó có ý nghĩ gì, thì nói với người ta” Lận Đông Hà không muốn nhiều lời với cô ta, đưa ra ý ly hôn xong thì đứng dậy rời đi.
“Anh cứ đi như vậy à, không có tôi ở đây có phải anh muốn đi tìm Tô Tô hay không, sau đó...”
“Tần Duyệt Duyệt, đầu óc cô ngoại trừ chuyện này còn có thể nghĩ tới chuyện khác được không” Lận Đông Hà xem như hiểu rõ, cô ta hiện giờ không còn là cô ta trong quá khứ.
Tần Duyệt Duyệt đợi người đi rồi thì khóc to một trận, nhưng mà cô ta không để bụng.
Sau khi ly hôn cô ta có thể lấy được một khoản tiền, sau đó đi tìm Tống Lão Tam là được.
Chỉ cần có đàn ông, mình chẳng những có thể tiếp tục làm xưởng trưởng phu nhân còn có thể tự mình chỉnh Tô Tô.
Chỉ cần Tống Lão Tam nguyện ý, còn có thể khiến Lận Đông Hà hối hận muốn chết.