Chẳng lẽ vì sự xuất hiện của mình mới khiến tính cách của nữ chính xuất hiện thay đổi, cô ta vốn là người được mọi người thích, nhưng mà từ khi cô tới đã quấy ray tất cả tiết tấu.
Đầu tiên là hủy hoại cô ta chiếm tiện nghi của Lận Xuyên, sau đó gián tiếp bức cô ta kết hôn với Lận Đồng Hà trước.
Chỉ sợ cô ta trách chuyện phá đứa bé lên người cô, cho nên lúc này mới có địch ý với mình như thế.
Ha ha, cho nên sự xuất hiện của mình thật sự làm thay đổi rất nhiều chuyện.
Bác gái cả vốn muốn đến nhìn đứa bé, kết quả cuối cùng vẫn là không gặp tức giận đi trở về.
Hôn sự của Lận Hải định vào ngày kia, cho nên Lận Xuyên và Tô Tô trở lại nhà mình, Hình Nhã thì ở một phòng khác của bọn họ.
Lần này Tô Tô không mang ba lô to trở về, nhưng vẫn mang theo bao cao su, ai biết Lận Xuyên có thú tính nổi lên muốn làm một phát hay không.
Nhưng mà lúc này có khả năng không có cơ hội, em dâu của anh ở ngay phòng bên, chỉ sợ anh không dám xang bậy.
Nhưng mà nhìn anh như vậy, một lát ôm một lát lại hôn, nhưng mà không dám động thật sự rất buồn cười.
Cuối cùng Tô Tô dỗi anh một cái, nói: "Thành thật ngủ đi cho em, ngày mai anh không có việc để làm ư?"
"Anh biết, nhưng mà để anh sờ thêm một lát."
"Ừm ừm, nhưng mà, anh cẩn thận bị người đi nhà vệ sinh nghe thấy được."
".." Lận Xuyên chỉ có thể thành thật không dám động.
Hôn lễ phải chuẩn bị rất nhiều, đặc biệt là vì hiện giờ nhà họ Lận bọn họ có tiền đương nhiên phải làm to.
Lúc này còn chưa có việc gì, mọi người đều rất nhàn rỗi, bình thường đều sẽ tới náo nhiệt.
Mà nhiệm vụ của Tô Tô chính là trông đứa bé, rất đơn giản, đưa đứa bé đến trên giường đất trong phòng nhỏ ở sân trước cả một ngày.
Cho dù bên ngoài ầm ĩ cỡ nào thằng bé cũng không cần đi ra ngoài.
Nhưng mà thật ra có rất nhiều đứa bé tới, nhưng mà hơn nửa đều tới là đi.
Mà Lận Tú Mai cũng tới vào lúc này, cô ta chỉ tới một mình không dẫn theo đứa bé. Một năm này nhà mẹ de không có người để ý tới cô ta, cô ta vốn lần nào tới cũng có thể lấy được gì đó, cho nên nhà chồng cũng không quá bắt nạt cô ta.
Nhưng mà từ lần trước chọc Tô Tô xong cô ta bị nhà mẹ đẻ từ chối, sau đó cũng không có người để ý tới cô ta, thậm chí còn đuổi cô ta đi.
Hơn nữa trong nhà cũng bị thiêu, vất vả lắm mới sửa được nhà xong, nhưng mà trong nhà đã không còn một đồng.
Lần này tiền mừng cưới cũng là vay, mà chồng cô ta nói, nếu lần này không mượn được tiền thì sẽ ly hôn với cô ta.
Không còn cách nào cô ta chỉ có thể tự mình trở lại, sau đó lén nói với mẹ Lận.
Mẹ Lận cũng là bất đắc dĩ, chỉ có thể cho cô ta 50 tệ.
Sau đó Lận Tú Mai vô cùng thỏa mãn, giống như chị chồng chân chính bắt đầu giúp đỡ làm việc, người cũng rất bình tĩnh không làm ra bất cứ chuyện gì khiến người ta ghét.
Tô Tô cũng nhẹ nhàng thở ra, cô không hi vọng cô ta gây chuyện.
Sau đó cả nhà bác gái cả cũng tới, chẳng qua bác gái cả thoạt nhìn có chút không vui, ít nhất nữ chính người ta vẫn là vinh quang về quê cũ dáng vẻ thoải mái hào phóng, ăn mặc rất thời thượng, sau đó còn uốn xoăn tóc. Tuy hơi già, nhưng mà có rất nhiều người hâm mộ cô ta.
Đều biết Lận Đông Hà mở nhà xưởng ở trong thành phố, cho nên cô ta là xưởng trưởng phu nhân đương nhiên rất được hoan nghênh.
Mọi người đều muốn chiếm chút tiện nghi, cho nên đương nhiên rất cung kính đối với cô ta.
Lúc này Tần Duyệt Duyệt biểu hiện vô cùng hào phóng, thật sự là hấp dẫn tâm mắt mọi người, chỉ một lát hỏi cái này, chỉ một lát trả lời cái kia, quả thật bận không chịu được.
Tô Tô nhìn cô ta biểu diễn ở trong thôn dân, ôm đứa bé không nói gì thêm.
Dục vọng biểu hiện của cô không mạnh, cho nên không có ý nói chen vào.
Lúc này có một người phụ nữ đi tới, cô ấy trông khá xinh đẹp, nhưng mà người vừa tiến đến thì mọi người đều không nói nữa.
Mà cô ấy ngồi ở chỗ đó thoạt nhìn rất an tĩnh, nhưng mà tươi cười vô cùng xinh đẹp.