Tần Duyệt Duyệt cố ý kéo gần quan hệ với đối phương, nhưng sau khi nghe ngóng mới biết được vậy mà nhà xưởng này là do Tô Tô xây, còn là sản nghiệp sở thông tin điện tử tương lai của thành phố X thậm chí đứng đầu cả nước.
Vì sao, vì sao mỗi lần đều bị cô vượt mặt, vì sao lần nào cô cũng đè cô ta gắt gao.
Tần Duyệt Duyệt không phục, vì thế lại đi tìm Lận Đông Hà đòi tiền.
Cô ta cũng muốn làm một nhà xưởng thông tin gì đó, cho dù không thành công như Tô Tô cũng phải khiến mọi người biết cô ta không kém.
Lận Đông Hà vỗ bàn đứng dậy nói:
"Cô còn quậy chưa đủ à, lúc trước xây nhà xưởng đều bị thua lỗ, còn chưa xây đã dừng. Cũng may máy móc gì đó tôi có thể thu về dùng, nhưng tiền bị lỗ vĩnh viễn không lấy về được. Cô cảm thấy thiết bị điện tử truyền thông dễ dàng tạo ra như vậy à, nếu không phải nhờ nhân vật lớn ở thành phố A tới giúp đỡ ủng hộ Tô Tô không có khả năng có gan xây nhà xưởng như thế. Đầu óc của cô không tốt, trở về suy nghĩ thật kỹ xem, đừng điên nữa."
"Vì sao Tô Tô có thể em không thể, cô ta là sinh viên em cũng vậy, dựa vào cái gì em phải thấp hơn cô ta một cái đầu." Có đôi khi con người thích để tâm vào chuyện vụn vặt, cho nên hiện giờ Tần Duyệt Duyệt chính là như vậy.
Đồng thời cảm thấy nếu không có Tô Tô ở đây, tất cả đãi ngộ sẽ thuộc về mình, dựa vào cái gì hiện giờ bị cô đoạt đi?
"Cô cut đi." Lận Đông Hà tức đến mức không nhịn được đuổi người ra ngoài, nhưng vì thái độ này của anh ta càng khiến Tần Duyệt Duyệt không phục.
Cô ta cảm thấy nhân vật lớn gì đó nhất định là bị Tô Tô quyến rũ cả hai đều ngủ với nhau cho nên mới có thể giúp cô, nếu không có người đàn ông nào sẽ tận tâm tận lực giúp một người phụ nữ như thế, chuyện này vốn có nội tình ở bên trong.
Vì thế cô ta tìm mọi cách gặp mặt Đàm Phong Tường, sau đó lấy thân phận vợ của Lận Đồng Hà doanh nhân thành phố X đi gặp người ta.
Người đàn ông này hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn tương đối có khí thế.
Tần Duyệt Duyệt nhìn thấy anh ta xong thì đoan trang chào hỏi, sau đó khi đối phương hỏi vì sao cô ta lại tới đây, Tân Duyệt Duyệt cười nói: "Đàm tiên sinh, anh là người thông minh tôi cũng không lòng vòng nữa, lần này tôi tới nói chuyện hợp tác với anh."
"Hả? Hợp tác gì?" Đàm Phong Tường cũng lễ phép trả lời.
"Là thế này, tôi biết anh đang hợp tác với Tô Tô xây dựng nhà xưởng điện tử truyền thông. Thật ra tôi cũng là sinh viên, hơn nữa thành tích học tập ở trong trường cũng không tệ lắm, tôi từ bỏ ý nghĩ phân chia công việc theo truyền thống mạo hiểm làm nhà xưởng. Cho nên anh có thể suy xét từ bỏ hợp tác với Tô Tô, sau đó chuyển giao hạng mục này cho tôi không? Yên tâm đi, chồng tôi là kỳ tài thương nghiệp vô cùng nổi tiếng ở thành phố này, tôi cũng có kinh nghiệm làm xưởng, tuyệt đối sẽ không khiến anh thất vọng."
Tần Duyệt Duyệt cảm thấy những lời này của mình nói vô cùng khéo léo, ít nhất rất chính quy đến mức không thể bắt bẻ.
Nhưng mà ở trong mắt Đàm Phong Tường, cô ta giống như đứa bé đang đóng vai gia đình.
Anh ta nở nụ cười, sau đó nói: "Vị Tần tiểu thư này, cô cảm thấy chỉ dựa vào bằng tốt nghiệp đại học tôi phải giao hạng mục này cho cô ư?"
"Vậy còn cần gì nữa?"
"Thứ này." Đàm Phong Tường chỉ đầu mình, thật ra ám chỉ trong đầu Tần Duyệt Duyệt thiếu thứ này, điện tử truyền thông này đâu dễ dàng làm được nhu the.
Tần Duyệt Duyệt cũng đã nhìn ra, cô ta không sốt ruột, đứng dậy đặt túi lên bàn nói;
"Tôi biết cô ta giỏi ăn nói, còn xinh đẹp, cho nên rất dễ dàng bàn được nhiều vụ làm ăn. Cho dù đang mang thai, vẫn có thể lấy được sự tin tưởng của các anh. Nhưng mà tôi cũng không kém, anh không thử sao biết được?"
Sau khi nói xong cô ta tiến đến bên cạnh Đàm Phong Tường, muốn quyến rũ anh ta.