Nhưng mà Trình Quốc Đống không nghĩ như thế, anh ta vô cùng buồn bực nói:
"Được, được lắm, cậu có chồng rồi còn muốn lừa gạt chúng tôi. Như vậy bạn cũng không thể làm được nữa."
"Tôi không có, tôi chỉ không muốn không giống với mọi người." Tần Duyệt Duyệt kích động tới mức khóc ra, nếu có thể cô ta cũng muốn duy trì độc thân đi học như bọn họ, sau đó có được một phần tình cảm chân thành tha thiết.
Nhưng mà không ngờ tới một bước đi nhầm, thì biến thành dáng vẻ như hiện giờ.
Trình Quốc Đống căn bản không nghe cô ta nói gì nữa, trực tiếp xông ra khỏi văn phòng.
Đàn ông trẻ tuổi dễ nóng giận nhất, đặc biệt là đối mặt với tình cảm căn bản không có biện pháp khống chế cảm xúc của mình.
Mà giáo viên hỏi rõ xong thì nói: "Hiệu trưởng Quan, chuyện này phải chứng thực thế nào."
Nhìn xem quan hệ nam nữ của Tần Duyệt Duyệt hỗn loạn như thế, đi cùng cô ta tới nhà khách không biết chỉ có mình Quan Đông Hà thật hay không.
Hiệu trưởng Quan nói: "Như vậy đi, tôi bảo cháu trai tới đây các cô hỏi xem."
"Vì sao phải bảo anh ấy tới đây, anh ấy rất bận, hơn nữa tôi đã nói rất rõ ràng." Tân Duyệt Duyệt sốt ruột nói.
"Vu khống trường học không có khả năng chỉ tin tưởng lời nói một bên của cô, đợi khi tìm được người xác minh thì chúng tôi sẽ ngăn cản lời đồn tiếp tục truyền ra, nhưng mà..."
Một giáo viên nói xong không mở miệng nữa, Tần Duyệt Duyệt đã đoán được ý của bọn họ.
Cô ta ấm ức phát khóc, nhưng cuối cùng vẫn tiếp nhận sắp xếp của trường học.
Hiệu trưởng Quan bảo người gọi Lận Đông Hà tới, sau đó ở trước mặt giáo viên hỏi có phải anh ta thuê phòng bên ngoài với Tần Duyệt Duyệt hay không.
Lận Đông Hà cau mày thừa nhận, hai người đúng là đi nhà khách mấy lần, không ngờ tới lại bị người ta phát hiện được.
Đạt được chứng thực các giáo viên nên làm gì thì đi làm chuyện đó, mà hiệu trưởng Quan nhìn Lận Đông Hà hỏi:
"Vì sao không dẫn cô ta về nhà họ Quan?"
Lận Đông Hà nói: "Ông nội bà ngoại không thích cô ấy, cha mẹ cũng có ý kiến với cô ấy."
Bởi vì chuyện tổ học tập nhỏ của cô ta tố cáo Tô Tô, hiện giờ cha Quan gần như nhìn thấy cô ta đều không có sắc mặt tốt.
"Vậy cháu thuê nhà ở gần đây đi, nếu không thì mua nhà, sau này đừng làm ra chuyện khiến người ta hiểu lầm nữa."
Hiệu trưởng Quan cau mày nói.
Lận Đông Hà vốn không muốn mua nhà, cảm thấy nếu sống cùng với Tần Duyệt Duyệt bọn họ sẽ không còn dáng vẻ như hiện giờ.
Tuy nói đã không thèm để ý, nhưng không thể không thừa nhận, khát vọng của mình đối với cô ta năm đó không phải là giả, cho nên không muốn khiến quan hệ quá cứng đờ.
Nhưng mà cố tình lại lộ ra quan hệ của hai người vào lúc này, hiện giờ gần như không có cách nào.
"Vâng." Sau khi Lận Đông Hà ra ngoài còn bị một số sinh viên vây xem, không, là vây xem từ xa.
Tần Duyệt Duyệt xem như nổi tiếng ở trong trường, người xinh đẹp học cũng tốt, nhân duyên không tệ.
Mọi người đều khá tò mò người chồng mà cô ta giấu diếm trông như thế nào, sau khi thấy thì cảm thấy không tệ, Tần Duyệt Duyệt đúng là tỉnh mắt.
Tuy rằng lừa gạt gần hai năm là không đúng, khiến nhiều đàn ông lập tức mất đi say mê, khiến rất nhiều phụ nữ mắng cô ta ở sau lưng là đồ tâm cơ, nhưng dù sao đây cũng là sự thật.
Trước đây Lận Đông Hà hi vọng mình được Tần Duyệt Duyệt thừa nhận quan hệ trước mặt bạn học cỡ nào, nhưng hiện giờ không có gì đáng hưng phấn, lúc trước mình đúng là tư tưởng quá hẹp hòi.
Đúng vậy, khi thế giới của một người mở rộng, như vậy lòng dạ của anh ta sẽ rộng lớn hơn quá khứ nhiều.
Sau khi Lận Đông Hà đi ra ngoài cũng không thương lượng với Tần Duyệt Duyệt mua một ngôi nhà ở gần đây, sau đó nhân lúc rảnh rỗi thu dọn một chút bảo người thông báo cho Tần Duyệt Duyệt dọn vào.
Mà anh ta vẫn ở nhà xưởng, dù sao nơi đó có việc chưa làm xong.