Ví dụ như Trình Quốc Đống vì từng gây chuyện trong trường, cho nên đơn vị tốt đều không cần anh ta.
Cho nên anh ta được phân tới một nhà xưởng bình thường làm nhân viên kỹ thuật.
Mà đám tiểu đệ của anh ta đều là sinh viên, nên được phân chia tới các đơn vị khác.
Nữ chính được phân tới bảo vệ môi trường, tuy công việc nghe không tốt nhưng tốt xấu gì vì học tập tốt cho nên cũng coi như là đơn vị công tác chính quy của quốc gia.
Hiện giờ Tô Tô mới biết, hóa ra đơn vị này không tệ lắm, ít nhất đãi ngộ không tệ.
Chia đều xong cô cũng mệt muốn chết, cong eo che ngực đi ra ngoài.
Một giáo viên nữ hỏi: "Cô làm sao vậy, thoạt nhìn có vẻ mệt mỏi."
Tô Tô che miệng nói: "Còn có thể thế nào, có thai."
"Cái gì? Cô đã nói chuyện này với hiệu trưởng chưa?” "Chưa nói, hôm qua mới xác định, làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?" Tô Tô cảm thấy kỳ lạ, bởi vì đối phương thoạt nhìn rất khẩn trương.
"HiỆn giờ phía trên làm rất nghiêm, nghe nói làm kế hoạch hóa gia đình gì đó, nếu giáo viên bên trường học có đứa thứ hai đứa thứ ba đều bắt phá, nếu không thì nghỉ việc không cho đi làm."
"Là như vậy sao?" Đúng là rất nghiêm, tuy Tô Tô từng nghe cha mẹ nói chuyện thời đại này, nhưng cô không rõ là nghiêm tới mức độ nào.
Bởi vì thời đại của mình, mọi nhà chỉ cần một đứa bé, cho dù là thả lỏng cũng chỉ có mấy người muốn đứa thứ hai.
"Cho nên cô phải hỏi kỹ, đừng để đến lúc đó to bụng không dễ phá."
"Tôi biết rồi."
Tuy bên Lận Xuyên cho chỉ tiêu đẻ đứa thứ hai nhưng bên này chưa phê, vì thế cô phải đến xin chỉ thị của hiệu trưởng một chút.
Nhưng mà cô không biết, khi mình nói chuyện với giáo viên nữ kia có một người vừa vặn đi ngang qua nghe thấy được.
Cô ta nắm chặt cây cột bên cạnh đến mức ngón tay đều trắng bệch.
Vì có thể mang thai con của Lận Đông Hà, cô ta đã nghĩ đủ loại biện pháp, nhưng mà cô ta mãi vẫn không có, thật sự khiến người ta tức giận. Ghen tị trong lòng cô ta tăng thêm mottang mãi mà không có biện pháp bình ổn lại.
Mang theo oán khí này, cô ta vừa đi ra ngoài trường vừa nghĩ đối sách.
Lúc này đột nhiên nghe được có hai giáo viên ở một chỗ nói thầm, một người nói cô ta vốn có thể tăng lên làm giáo viên chính thức, sau đó vì mang thai đứa thứ hai nên bị phía trên loại ra.
Nếu cô ta muốn sinh đứa thứ ba, như vậy sẽ trực tiếp bị sa thải.
Nhưng mà cô ta sinh ra được hai đứa con gái, chắc chắn phải sinh thêm con trai.
Mà người phụ nữ thì nói: "Cô sinh hai đứa đã không tệ, đứa thứ hai của tôi bọn họ đều không cho sinh, đúng là tức chết mà."
Tần Duyệt Duyệt cười mỉa một tiếng, hiện giờ thanh danh của Tô Tô rất nổi tiếng trong ngành giáo dục ở thành phố X.
Dù sao cô chẳng những là giáo sư đại học, còn làm phiên dịch cho các thương nghiệp, cho nên thanh danh rất cao.
Lần nào chỉ cần cô ta nói tên Tô Tô với Lận Đông Hà, sẽ cãi nhau.
Bởi vì trong lời nói của anh ta tràn ngập kính nể người phụ nữ kia, còn có chút luyến mộ.
Đúng vậy, chính là luyến mộ.
Tuy chưa từng nói ra, nhưng mà Tần Duyệt Duyệt cũng đoán được.
Bởi vì anh ta luôn nói vô cùng hâm mộ Lận Xuyên, hiện giờ cuộc sống của Lận Xuyên thư thái như thế nhờ cưới được Tô Tô.
Cô ta luôn hỏi: Ở bên cô ta không thoải mái sao.
Sau đó Lận Đông Hà luôn nhếch miệng cười mỉa, nói một số lời châm chọc: Anh không xứng với em.
Tần Duyệt Duyệt thừa nhận, lúc trước mình thật sự có chút coi thường Lận Đông Hà, nhưng mà hiện giờ anh ta tương đối có thành tựu, quả thực là điển hình của người thành công.
Cho dù có một ít người lâu năm trong thành phố coi thường anh ta, nhưng không có một người dám coi thường nhà họ Quan.
Cho nên anh ta nói như vậy, Tần Duyệt Duyệt sẽ cảm thấy anh ta đang châm chọc mình.
Cho nên cô ta càng ngày càng ghen ghét Tô Tô, người phụ nữ khiến cô ta và chồng mình sinh ra khác biệt.